Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 958 - Đạo Tổ lại gọi Lý Nguyên là tiền bối?

Đại Tự Tại cùng với đám đệ tử của nàng thấy thái độ của Hồng Quân đối với Lý Nguyên, tròng mắt, cằm lập tức rớt xuống đất.
Da đầu trực tiếp nứt ra.
Chỉ cảm thấy quan nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan đều sụp đổ.
Đạo Tổ lại gọi Lý Nguyên là tiền bối?
Sao có thể?
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì đánh chết Đại Tự Tại bọn họ cũng không thể tin được trên thế giới này lại có chuyện ly kỳ như vậy.
Cho dù tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng hoài nghi có phải mình xuất hiện ảo giác hay không? Dù sao đây cũng là Đạo Tổ, sư phụ của Thánh Nhân, người phát ngôn của Thiên Đạo.
Là tồn tại tối cao của hồng hoang.
Mà Lý Nguyên lại có thể làm tiền bối của Đạo Tổ, được Đạo Tổ bái lạy, thân phận của hắn phải lợi hại cỡ nào chứ?
Rốt cuộc hắn có tu vi gì?
Có thể khiến cho Đạo Tổ xưng hô tiền bối, chẳng lẽ tu vi của Lý Nguyên còn cao hơn Đạo Tổ sao?
Nghĩ đến lúc trước bản thân lại muốn Lý Nguyên quỳ gối dưới váy lụa của mình, đám người Vân Lam Vân Mông không khỏi cảm thấy hành vi vừa rồi của mình có bao nhiêu ấu trĩ và mất mặt.
Giống như chú gà rừng có ý đồ dụ dỗ thần long mà không hề tự biết mình.
Lý Nguyên gật đầu với Hồng Quân, bình tĩnh nói: “Ngồi đi.”
“Lý tiền bối hẳn là biết mục đích lão hủ đến đây đúng không?”
Hồng Quân hỏi Lý Nguyên.
Đương nhiên Lý Nguyên biết mục đích của Hồng Quân, hắn thản nhiên nói: “Không ngờ ngươi cũng tò mò chuyện này.”
Hồng Quân nói: “Dù sao tiền bối cũng đã nói đây là đại sự hồng hoang chưa từng có, nên đương nhiên ta không thể xem như không nghe thấy.”
Trong lòng Nữ Oa và Hậu Thổ bên cạnh bừng tỉnh, thì ra Đạo Tổ cũng vì chuyện này mà đến tìm Lý Nguyên.

Lý Nguyên không tiếp tục khơi gợi sự tò mò mà trực tiếp nói rõ: “Ba năm sau sẽ có sinh linh ngoại vực xâm lấn hồng hoang.”
“Cái gì?”
Cho dù Hồng Quân bình tĩnh, nhưng sau khi nghe được tin tức này, vẫn không khỏi thất thanh kêu lên.
Biểu hiện có vẻ ngạc nhiên và bất ngờ.
Ba người Nữ Oa, Hậu Thổ và Đát Kỷ bên cạnh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, còn có đám người Đại Tự Tại ở lầu hai cũng lần lượt mở to hai mắt.
Mọi người đều bị tin tức này làm cho chấn động.
Khó trách Lý Nguyên nói đây là thay đổi lớn trước nay hồng hoang chưa từng có, vậy mà lại có thế lực ngoại vực xâm lấn hồng hoang, quả nhiên là thay đổi lớn trước nay chưa từng có.
Hồng Quân lấy lại tinh thần, hắn nhẫn nhịn rung động trong lòng, trịnh trọng hỏi Lý Nguyên.
“Thiên Đạo hồng hoang hoàn thiện, thiếu một bước là có thể tiến vào Đại Đạo, thế lực ngoại vực nào lại có thể xâm lấn hồng hoang?”
“Không biết lần xâm lấn này có gây ra hậu quả nghiêm trọng gì cho hồng hoang hay không?”
Nữ Oa không nhịn được cũng mở miệng hỏi.
Vẻ mặt Lý Nguyên vẫn không chút hoang mang, không bị ảnh hưởng từ mọi người, hắn bình tĩnh nói: “Thế lực ngoại vực xâm lấn lần này chẳng những không yếu hơn thực lực của hồng hoang, ngược lại còn mạnh hơn một đường, bởi vậy một hành động sẽ thay đổi cục diện của thế giới hồng hoang.”
“Vậy mà còn mạnh hơn hồng hoang, mạnh đến vậy sao?”
Hồng Quân hơi thất thần.
Biểu cảm của Nữ Oa và Hậu Thổ cũng trở nên ngưng trọng hẳn lên.
Còn đám người Đại Tự Tại trên lầu hai đã sớm bị khiếp sợ đến mức cứng đờ, trong đầu là một mảng trống rỗng.
Chỉ cảm thấy bản thân đã nghe thấy bí mật động trời.
Bên trong quán trọ lập tức chìm vào trong yên tĩnh.
Mọi người đều yên lặng tiêu hóa tin tức chấn động này.
Đột nhiên, chỉ nghe thấy vẻ mặt ngây thơ của Tiểu Tê Tử phá vỡ sự yên tĩnh.
“Là thế lực ngoại vực nào, lợi hại hơn cha không?”
Nàng nhìn cha hỏi.
Lý Nguyên nghe vậy, không khỏi thoải mái sờ đầu Tiểu Tê Tử: “Yên tâm, bảo vệ ngươi chắc chắn đủ.”
Tiểu Tê Tử: “Vậy thì không có gì phải lo lắng, cô cô cũng không cần lo lắng.” Nàng còn an ủi Đát Kỷ.
Người hỏi vô tâm, người nghe có ý, Hồng Quân nghe thấy vấn đề của Tiểu Tê Tử, chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên hiện lên một tia sáng, tinh thần trở nên phấn chấn.
Đúng vậy, thế lực ngoại vực lợi hại hơn nữa, có thể lợi hại hơn Lý tiền bối sao?
Chỉ cần Lý tiền bối ở nơi này, còn cần lo lắng cái gì?
Hồng hoang quả thực yên tâm rồi!
Nghĩ đến đây, tâm trạng của Hồng Quân lập tức trở nên thoải mái.
Mà Nữ Oa và Hậu Thổ cũng khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Đúng vậy, có Lý Nguyên ở đây, còn sợ thế lực ngoại vực nào nữa?
Hồng Quân đặt chuyện thế lực ngoại vực sang một bên, vẻ mặt chờ mong nói với Lý Nguyên: “Lý tiền bối, nhân cơ hội hôm nay, không biết ta có thể đánh mấy ván với ngươi hay không?”
Lý Nguyên gật đầu nói: “Tất nhiên có thể.”
Kỳ nghệ của Hồng Quân ít nhất cũng mạnh hơn Lão Tử, Nữ Oa một chút, miễn cưỡng được coi là một đối thủ, nên đương nhiên Lý Nguyên không có đạo lý từ chối.
Hắn dẫn theo Hồng Quân đi đến bên bàn cờ, bắt đầu chơi cờ.
Mà Đát Kỷ thì dẫn theo Nữ Oa và Hậu Thổ, còn có Tiểu Tê Tử, đi ăn vặt trong phòng ở hậu viện của nàng.
Lúc này, Đại Tự Tại cũng lấy lại tinh thần, nàng dẫn theo đệ tử chuẩn bị rời khỏi quán trọ.
Vừa đi xuống dưới lầu, đã gặp Lý Tú Ninh rửa bát đũa xong.
Lý Tú Ninh thấy dáng vẻ sư phụ sư tỷ muốn ra ngoài thì bất ngờ nói: “Sư phụ, các người muốn đi đâu sao?”
“Bọn ta chuẩn bị rời khỏi nơi này.”
“Sao đột nhiên lại muốn rời đi?”
Vẻ mặt Lý Tú Ninh khó hiểu.
Vừa nãy nàng đi rửa chén, vì vậy không biết bên ngoài đã xảy ra những gì.
Đại Tự Tại đang muốn giải thích, nhưng đúng lúc này, chuông gió trên rèm cửa lại vang lên.
Chỉ thấy một nữ tử mặc bạch y, đầu đội sa trắng, tay cầm phất trần đi vào từ bên ngoài.
Nữ tử khoảng hai mươi, sắc mặt bình tĩnh như nước, cử chỉ cao quý tao nhã, dáng vẻ thong dong tài trí, không dính một hạt bụi trần.
Ở phía sau nữ tử còn có hai nữ đạo đồng trẻ tuổi nhắm mắt theo đuôi, một người tay xách lẵng hoa, một người cầm bình ngọc, có vẻ vâng lời, không chớp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận