Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 787 - Lý Nhị đặt trước phần ăn của Trụ vương

“Điều này không được, sao tỷ phu có thể trêu hoa ghẹo nguyệt sau lưng tỷ phu được, ta phải đi nhắc nhở bọn họ một chút.”
Nghĩ đến đây, Lý Nhị lập tức đi vào phòng bếp.
“Tỷ phu.”
Hắn lớn tiếng hét lên với Lý Nguyên.
Bởi vì Nữ Oa muốn Lý Nguyên dạy nàng làm bánh kem, bởi vậy giờ phút này Lý Nguyên đang nắm tay Nữ Oa, dạy nàng cách điều chế lòng trắng trứng.
Nữ Oa nghe thấy xưng hô của Lý Nhị, không khỏi bất ngờ nhìn thoáng qua Lý Nhị, sau đó tiếp tục điều chế lòng trắng trứng.
Lý Nguyên thì không để ý tới kẻ dở hơi Lý Nhị.
Lý Nhị thấy nữ tử này nghe thấy hắn gọi tỷ phu vẫn không rời khỏi Lý Nguyên, tiếp tục làm nũng với Lý Nguyên, trong lòng không khỏi giận tím mặt.
Hừ, tiểu tam này rất kiêu ngạo.
Bị bắt gặp gian díu, còn có thể bình tĩnh tự nhiên như thế, tố chất tâm lý không tồi đó. Khó trách bình thường tỷ phu không gần nữ sắc, là bị nàng mê hoặc đến thần hồn điên đảo rồi.
Trong lòng Lý Nhị đảo qua các loại ý niệm, trên mặt lại không chần chờ, hắn hỏi Lý Nguyên: “Tỷ phu, cô nương này là ai?”
Nữ Oa thản nhiên nói: “Ta là Nữ Oa.”
“Nhân sĩ ở đâu?”
Lý Nhị lại hỏi.
“Thái Tố Thiên.”
Nữ Oa bình tĩnh nói.
Lý Nhị suy nghĩ một lúc, hoàn toàn chưa nghe nói đến cái tên này, xem ra chắc chắn là nơi nghèo hẻo lánh gì đó.
Trưởng Tôn Vô Cấu bên cạnh kéo ống tay áo của phu quân.
“Sao vậy?”
Lý Nhị kỳ quái hỏi Hoàng hậu. Trưởng Tôn Vô Cấu nhỏ giọng nói: “Sao tên của nàng giống Nữ Oa nương nương vậy?”
Đúng ha?
Lý Nhị phản ứng lại, hắn bất mãn nói với Nữ Oa: “Sao ngươi có thể cùng tên với Nữ Oa nương nương chứ, cô nương thôn dã ngươi lại có cái tên này, ngươi chịu nổi sao?”
Lý Nguyên có chút đồng tình nhìn thoáng qua Lý Nhị.
Đắc tội với Nữ Oa bụng dạ hẹp hòi, không lẽ hắn muốn bước theo gót Trụ vương sao? Mặc niệm một giây thay cho Lý Nhị.
Nữ Oa lãnh đạm liếc nhìn Lý Nhị, Lý Nhị đột nhiên cảm thấy sống lưng hơi lạnh.
“Ta chính là Nữ Oa nương nương.”
Nữ Oa mặt không chút thay đổi nói.
Yên tĩnh.
Hiện trường đột nhiên trở nên im lặng vô cùng. Tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Lý Nhị dường như đều có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình. Cái đó, có phải vừa nãy ta xuất hiện ảo giác không? Có phải nữ tử này nói nàng là Nữ Oa nương nương hay không? Mẹ ơi, không xui xẻo đến vậy chứ?
Sao nàng có thể là Nữ Oa nương nương, Thánh Mẫu Nhân tộc được?
Nữ Oa nương nương không phải nên là tồn tại thánh khiết cao quý, chí cao vô thượng, khiến người ta chỉ có thể cúng bái từ xa, không thể tiếp cận sao?
Sao nàng lại trốn trong lòng Lý Nguyên học nấu ăn giống nữ tử nhỏ vậy? Có phải có nhầm lẫn ở đâu rồi không?
Lý Nhị có chút không chấp nhận được hiện thực này. Giờ phút này, trong lòng Trưởng Tôn hoàng hậu cũng hơi mơ màng.
Thật ra, sau khi nàng nghe thấy cái tên Nữ Oa thì hơi nghi ngờ.
Chỉ là, nàng nhất thời có chút không thể tin được Thánh Mẫu nương nương chí cao vô thượng lại làm nũng giống như một nữ tử ở trước mặt nam tử, cho nên đã chần chờ một lúc.
Không ngờ, chần chờ này lại gây ra đại họa.
Nghĩ đến Lý Nhị nói Nữ Oa nương nương là cô nương thôn dã, Trưởng Tôn hoàng hậu không khỏi nhớ tới Trụ vương.
Quốc quân bất kính với Nữ Oa nương nương, mộ phần cũng đã mọc ra một mảnh rừng rậm.
Nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng, Trưởng Tôn hoàng hậu lập tức bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nàng vội vàng lôi kéo Lý Nhị còn đang ngẩn người, hành lễ với Nữ Oa nói: “Trưởng Tôn thị bái kiến Nữ Oa nương nương, không biết là Nữ Oa Thánh Nhân trước mặt, có nhiều mạo phạm, mong nương nương thứ lỗi.”
“Mong nương nương thứ lỗi.”
Lý Nhị cũng khom người nói một câu.
Vốn với thân phận quân vương Nhân tộc của hắn, dù đối mặt với Thánh Nhân cũng có thể ngồi ngang hàng.
Chỉ là nghĩ đến cỏ mộ phần của Trụ vương, Lý Nhị không có cốt khí hạ thấp tư thái, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.
Cốt khí có thể đáng giá bao nhiêu?
Nữ Oa thản nhiên nói: “Vừa rồi là ai nói ta là cô nương thôn dã?”
Lý Nhị: “Nói nhầm, vừa rồi là ta đùa thôi, đều là nói nhầm. Nữ Oa nương nương cao quý thánh khiết, khí chất nho nhã, ung dung hoa quý, dáng vẻ bất phàm, sao có thể là cô nương thôn dã, người nói lời này chắc chắn là kẻ mù không có mắt.”
Thấy Lý Nhị không chút để ý đến thể diện của Đế Vương, cúi đầu nhận sai không chút giới hạn như thế, Nữ Oa cũng không nổi giận.
“Lần này cho qua, sau này vẫn là nên mở mang tầm mắt chút.”
“Đa tạ nương nương, đa tạ nương nương.”
Trong lòng Lý Nhị thở phào nhẹ nhõm.
Hắn vội vàng dẫn theo Trưởng Tôn hoàng hậu rời khỏi phòng bếp.
Vẫn là không nên ở lại chỗ này làm bóng đèn, quấy rầy thời gian của tỷ phu và Nữ Oa nương nương.
“Tại sao hắn lại gọi ngươi là tỷ phu?”
Sau khi Lý Nhị rời đi, Nữ Oa mở miệng hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên chuyên chú làm bánh ngọt, bình tĩnh nói: “Giống như Phục Hi gọi ta là sư phụ vậy.”
Nữ Oa gật đầu.
Đó chỉ là một bên tình nguyện.
Nàng cũng biết Lý Nguyên không thể nào đã kết hôn.
Nếu không, lúc trước Lý Nguyên sẽ không đột nhiên rời khỏi Triều Ca.
Lý Nhị và Trưởng Tôn hoàng hậu trở lại đại sảnh, chỉ thấy giờ phút này Tam Hoàng đang say sưa lướt video ngắn trên điện thoại.
“Mau xem, tiên tử này có dáng vẻ không tồi, kỹ năng đánh đàn cũng tốt, nếu như có thể có số điện thoại của nàng thì tốt biết mấy.”
Phục Hi chỉ vào một tiên nữ đang đánh đàn trước màn hình trên điện thoại, vui vẻ nói với Thần Nông và Hiên Viên.
Thần Nông không cho là đúng nói: “Nữ nhân có cái gì đẹp chứ, ngươi xem phương pháp luyện đan mà tu sĩ này chia sẻ có chỗ đáng giá tham khảo.”
Hiên Viên thì xem một người dẫn chương trình tên là ‘Tam Bản Phủ’ quay video ngắn, tán thưởng nói: “Không ngờ hiện giờ ngay cả bộ lạc Tây Di xa xôi Nhân tộc cũng chinh phục được.”
“Từ khi Nữ Oa dùng đất tạo người đến nay, Nhân tộc lấy hiện tại là cường thịnh nhất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận