Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2140 - Loạn đến thê thảm rồi!!

Lưu Niệm nhìn thấy lão đầu, nét mặt lập tức hiện lên vẻ ghét bỏ.
Mắt của hắn trợn ngược lên trời, giả vờ không nhìn thấy trực tiếp đi ngang qua lão đầu.
Nhưng mà, lão đầu lại tóm lấy cổ tay của Lưu Niệm, thân tình nói: “Lưu Niệm, nghe nói ngươi lại luyện ra được một lô mười hai tấn thiết huyền kim, đi, để chúc mừng cho việc này, ta mời ngươi uống rượu.”
Lưu Niệm nghe thấy uống rượu, khóe miệng bất giác giật giật, bất lực nói: “u lão đầu, tự ngươi muốn uống rượu, cũng không cần lấy ta ra làm cái cớ có được hay không?”
Thì ra, lão đầu cơ bắp này, không phải là người khác, chính là giám sát của lò rèn này – u Dã Tử.
Bởi vì u Dã Tử, Lưu Niệm đã chịu sự giam cầm hơn một vạn năm, do đó Lưu Niệm đối với lão đầu này, rất không có cảm tình.
Một dạng xấu xa như Lý Tú Ninh!
u Dã Tử dường như không vì thái độ không mấy thiện cảm của Lưu Niệm mà tức giận, hắn dùng cánh tay thô ráp như thân cây của mình, quàng lên vai của Lưu Niệm, nhiệt tình nói: “Ta lần này đã chuẩn bị để mở bình rượu tiên ‘Quốc sĩ vô song’ mà nữ hoàng bệ hạ ban cho ta rồi, người mà ta nghĩ đến đầu tiên để cùng chia sẻ là ngươi đó, ngươi đừng có mà không biết tốt xấu như vậy chứ.”
Lưu Niệm không ngờ tới nhìn u Dã Tử, vô cùng ngạc nhiên hỏi: “Ngươi chịu uống bình rượu ngon như vậy sao? Ngươi trước đây không phải xem bình rượu này như bảo bối hay sao?”
u Dã Tử đau lòng nói: “Tuy rằng bình rượu này rất quý giá, có điều ngươi không phải muốn đi sao? Vì vậy lần này ta mới hạ quyết tâm, mở bình rượu quý này, coi như là từ biệt ngươi.”
Lưu Niệm đính chính nói: “Ta muốn xuất ngục, nhưng cũng không phải là muốn rời đi, làm như ta sẽ đi chết không bằng.”
u Dã Tử: “Bởi vì ta lỡ lời, ta sẽ tự phạt mình ba chén lớn.”
Lưu Niệm mở trừng hai mắt: “Uống xong ba chén lớn, vậy bình Quốc sĩ vô song vẫn còn thừa lại được sao? Ngươi là thành tâm không muốn cho ta uống mà.”
u Dã Tử ngượng ngùng nói: “Sao có thể như thế, chủ yếu muốn mời ngươi, sao có thể không để ngươi uống.”
Hai người một nói, một đi về phía trước.
Không lâu sau, hai người đã đi vào bên trong một phủ đệ.
Phủ đệ này được xây dựng giống hệt như tướng mạo của u Dã Tử, đều rất thô ráp.
Vách tường và sàn nhà, đều là dùng đá tảng xếp chồng lên nhau.
Bên trong vườn, vậy mà lại còn xây một cái lò cao, trong giống như một cửa hàng sắt.
Các giá đỡ vũ khí ở hai bên vườn, treo đầy các loại vũ khí với nhiều hình dáng khác nhau.
Bên trong vườn, có một vài anh chàng cởi trần khôi ngô cao lớn, đang rèn sắt lách cách.
Bọn họ nhìn thấy u Dã Tử và Lưu Niệm, ngay lập tức cung kính chào hỏi: “Sư phụ, Lưu đại sư.”
“Lưu đại sư, nghe nói ngươi vừa rồi lại rèn ra được một lô mười hai tấn thiết huyền kim, xin chúc mừng.”
u Dã Tử và Lưu Niệm gật đầu với những đại hán này, sau đó đi vào phòng khách.
Đến phòng khách, chỉ thấy trên bàn bát tiên ở chính giữa phòng khách, đã bày sẵn bảy tám món nhắm rượu rực rỡ màu sắc.
Có gà nguyên con, vịt nguyên con, cá nguyên con, đầu heo kho tộ.
“Ồ, gà vịt cá đầy đủ, ngươi chuẩn bị cũng thịnh soạn đấy.”
u Dã Tử trả lời: “Lần nào thiết đãi ngươi không thịnh soạn cơ chứ?”
Hai người ngồi xuống.
u Dã Tử ngay lập tức lấy từ trong túi trữ vật ra một chiếc bình sứ bạch ngọc vô cùng tinh xảo.
Bình sứ bạch ngọc phát sáng rực rỡ, tràn đầy linh khí, ấy vậy mà lại là một món pháp bảo thượng hạng.
u Dã Tử mở nắp bình rượu ra, Lưu Niệm ngay lập tức gửi thấy một mùi rượu thơm quyến rũ vô song bay vào lỗ mũi, chỉ cảm thấy thấm vào ruột gan, bay bổng ngất ngây.
Ngay cả linh lực bên trong cơ thể, tốc độ luân chuyển cũng trở nên nhanh hơn ba phần.
Sau hai hơi thở, Lưu Niệm phát hiện, tu vi của bản thân, vậy mà lại được cải thiện một phần so với trước đây.
Lưu Niệm nhịn không được bùi ngùi nói: “bình Quốc sĩ vô song này, thật đúng là rượu ngon, ngửi một hơi, tu vi đã nâng lên được một phần.
Phải biết rằng, tu vi hiện tại của hắn đã là Kim Tiên trung kỳ, đừng nói là sử dụng tiên đan thông thường, đều không có cách nào khiến cho tu vi của hắn tăng lên một phần.
u Dã Tử cảm thán gật đầu nói: “Đương nhiên rồi, ta nghe nói, phương pháp chưng cất rượu Quốc sĩ vô song này, là do Nữ vương bệ hạ đích thân nghiên cứu ra.”
“Ngũ cốc được sử dụng đều là linh căn hảo hạng, hơn nữa còn là do chính Đỗ Khang đích thân nấu ra, uống một ly, đã đủ để tu sĩ Đại La Kim Tiên, trực tiếp nâng cao được một cấp tu vi, hơn nữa sẽ không phát sinh thêm bất kỳ tác dụng phụ nào, tự nhiên không đơn giản rồi.”
Lưu Niệm: “Vì vậy, ta đến bây giờ vẫn không dám tin, ngươi thật sự không thấy tiếc mà đem bình rượu ngon như vậy để mời ta.”
Hắn dùng vẻ mặt hoài nghi nhin u Dã Tử.
“Chắc không phải ngươi lại có mưu tính gì đấy chứ?”
u Dã Tử tức đến nổi khóe miệng run lên: “Mưu tính? Loại mưu tính này, ta muốn được trải nghiệm mỗi ngày. Nếu như ngươi thật sự không muốn uống, vậy thôi bỏ đi ha.”
Nói rồi, hắn làm như muốn đóng nắp bình Quốc sĩ vô song lại.
Lưu Niệm thấy thế, nhanh chóng ngăn cản lại: “Ấy đừng, mở cũng mở ra rồi, lại đóng nắp lại là có ý gì chứ?”
u Dã Tử thở phì phì nói: “Ngươi không phải cho rằng ta có mưu tính gì sao?”
Lưu Niệm nhận thua nói: “Được rồi, là ta nói sai, ta tự phạt ba ly.”
u Dã Tử trợn mắt trắng nói: “Muốn uống nhiều hơn sao, vậy không được.”
Hắn cẩn thận từng tí một đưa cho Lưu Niệm một một ly Quốc sĩ vô song, chi sợ sẽ làm đổ một giọt rượu ra ngoài: “Ngươi thử xem, ta có thể đảm bảo, uống xong ly rượu này, ngươi sẽ không muốn uống bất kỳ loại rượu nào khác.”
Lưu Niệm cũng không muốn đôi co với u Dã Tử, hắn cẩn thận đón lấy ly rượu, trước tiên quan sát màu sắc của rượu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận