Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2339 - Lý Nguyên đã nói là ngươi thì chắc chắn là ngươi!

Chẳng những Dương Thiền cảm thấy choáng váng, Giang Lan cũng có chút ngạc nhiên.
Nàng không ngờ, trong lúc vô tình bản thân sẽ gặp người tí hon, là người ở dị giới.
Chẳng trách lại đặc biệt như thế.
Sau một hồi sửng sốt, Giang Lan nhanh chóng bình tĩnh lại.
Nàng tiếp tục rúc ở trong ngực của Lý Nguyên, khép mắt hưởng thụ.
Trong số mấy người đang có mặt tại đây, rõ ràng Đào Thiến Thiến là người cảm thấy hãi hùng nhất.
Tưởng chừng như nàng suýt phải nhảy dựng lên.
Ba hồn bảy vía bị hù bay hết ba hồn sáu phách.
Thế nào nàng cũng không nghĩ ra nổi, nam nhân khổng lồ này lại biết nàng là người xuyên việt, rõ ràng hôm nay nàng mới xuyên qua.
Sau khi xuyên đến thế giới này, cũng chưa từng tiếp xúc với bất cứ ai.
Nàng nghĩ mãi không thông, rốt cuộc thì tại sao nam nhân khổng lồ này lại biết chuyện nàng là người xuyên việt vậy?
Chẳng lẽ hắn có thể nhìn thấu nội tâm của ta hay sao?
Cuối cùng thì người nam nhân khổng lồ này là ai?
Ngoài trừ hoảng hốt, Đào Thiến Thiến chỉ cảm nhận được nỗi hối hận và lo lắng.
Nàng cảm thấy, bản thân không nên quá tin tưởng lời nói của Giang Lan, lại cùng Giang Lan đến khách điếm này. Nếu nàng tiếp tục núp trong khe hở ở bên ngoài thì sẽ không phát sinh nguy cơ này.
Xong rồi, xong rồi, thân phận người xuyên việt này của ta bị bại lộ rồi.
Nhất định sẽ bị bắt lại mổ xẻ phải không?
Bây giờ phải làm sao đây?
Nếu như không phải đôi chân của Đào Thiến Thiến đang nhũn ra thì nàng đã chạy đi rồi.
...
Dương Thiền nhìn chằm chằm vào Đào Thiến Thiến, hỏi: “Ngươi thật sự xuyên từ dị giới qua đây à?”
Trên mặt Đào Thiến Thiến lộ ra nụ cười gượng, nàng chột dạ phủ nhận: “Ta, sao ta có thể là người xuyên việt được chứ? Các ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Dương Thiền thấy Đào Thiến Thiến phủ nhận thì cười đáp: “Ngươi không phải phủ nhận, nếu Lý Nguyên đã nói ngươi là người xuyên việt thì chắc chắn ngươi là người xuyên việt, phủ nhận cũng vô dụng.”
Đào Thiến Thiến thấy Dương Thiền nói chắc như đinh đóng cột rằng nàng là người xuyên việt thì không biết nên đáp lại như thế nào.
Nữ nhân khổng lồ này, có phải ngươi quá tin tưởng cái tên Lý Nguyên kia rồi hay không?
Tại sao Lý Nguyên nói ta là người xuyên việt thì nhất định ta phải là người xuyên việt chứ?
Chẳng lẽ Lý Nguyên nói ta là nam nhân thì ta cũng phải là nam nhân à?
Đào Thiến Thiến chỉ cảm thấy có lẽ nữ nhân khổng lồ này bị tẩy não rồi cũng nên.
Ý nghĩ trong đầu vừa xoay chuyển, nhưng Đào Thiến Thiến vẫn tiếp tục phủ nhận không chút do dự: “Ta không chối, nhưng ta thật sự không phải là người xuyên việt gì cả.”
Nàng âm thầm quyết định, dù cho nữ nhân khổng lồ này có nói bất cứ điều gì, nàng cứ sống chết không thừa nhận là được.
Dương Thiền thấy Đào Thiến Thiến cố chấp mạnh miệng, chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.
Có điều, nàng hiểu được tại sao Đào Thiến Thiến cứ nhất quyết phủ nhận.
Nàng động viên Đào Thiến Thiến: “Ngươi không cần phải lo lắng thân phận bại lộ thì sẽ gặp chuyện gì, chúng ta gặp khá nhiều người xuyên việt rồi và không có bất cứ thành kiến gì đối với người xuyên việt cả. Chỉ cần người xuyên việt biết điều, tuân thủ luật pháp, chúng ta sẽ không gây bất lợi gì cho người xuyên việt.”
Đào Thiến Thiến vẫn không mở miệng.
Nàng sẽ không để cho Dương Thiền quy chụp vào vào đó.
Dương Thiền thấy Đào Thiến Thiến quyết tâm không thừa nhận thì cũng hết cách.
Nàng xoay đầu hỏi Lý Nguyên: “Ta thấy tu vi của Đào Thiến Thiến rất yếu, năng lượng trong cơ thể nàng còn không bằng một vị tu sĩ luyện tinh hóa khí hậu kỳ nữa. Tại sao nàng có thể vượt qua Hỗn Độn để xuyên đến Hồng Hoang được cơ chứ?”
Lý Nguyên uống một ngụm trà, sau đó mới giải thích: “Nàng là nhờ vào một pháp bảo nên lúc này mới đủ lực xuyên đến Hồng Hoang.”
Trời ơi!
Thậm chí đến cả điều này mà hắn cũng biết ư?
Đào Thiến Thiến cảm thấy bản thân sắp hôn mê đến nơi rồi.
Nàng đúng là bị năng lực không gì không biết của Lý Nguyên dọa cho sợ rồi.
Nàng nghĩ mãi không ra, tại sao người khổng lồ tên Lý Nguyên này lại tỏ tường mọi chuyện của nàng đến vậy?
Rốt cuộc thì tại sao người này lại biết được?
Chẳng lẽ hắn tu luyện ma pháp Đại Dự Ngôn Thuật trong truyền thuyết hay sao?
Dương Thiền chợt hiểu ra, gật đầu: “Thì ra là như vậy, pháp bảo có thể xuyên qua được hai cái thế giới có vẻ cấp bậc cũng không thấp.”
Đào Thiến Thiến nghe thấy Dương Thiền lẩm bẩm thì còi báo động trong đầu lập tức vang lên.
Nàng sợ Dương Thiến ép nàng giao ra Dây Thừng Thông Thiên.
Nàng còn đang chưa biết phải làm sao.
May mắn là Dương Thiền không ép nàng phải giao Dây Thừng Thông Thiên ra.
Người khổng lồ tên Lý Nguyên kia dường như cũng không có ý bắt ép nàng phải giao Dây Thừng Thông Thiên ra.
Điều này làm cho Đào Thiến Thiến thở phào một hơi.
Có điều, nàng cũng không vì thế mà buông lỏng cảnh giác.
Nàng lo rằng đây là do hai người cố ý muốn lừa nàng.
Trong lúc Đào Thiến Thiến còn đang tự cảnh tỉnh chính bản thân, không được phép phân tâm thì Dương Thiến đột ngột hỏi nàng: “Ngươi xuyên đến Hồng Hoang để làm gì?”
“Ta.”
Đào Thiến Thiến vừa định trả lời, nhưng đột nhiên phản ứng lại.
Đây rõ ràng là một câu hỏi bẫy.
Bất kể nàng trả lời là làm cái gì hoặc không làm cái gì thì đều có ý nghĩa gián tiếp thừa nhận thân phận người xuyên việt của nàng.
Ối mẹ ơi, nguy hiểm thật.
Nữ nhân khổng lồ này thật quá nham hiểm.
Thế mà còn cố ý hỏi ta.
May là ta nhanh trí nên mới không bị mắc mưu.
Trong thâm tâm Đào Thiến Thiến thầm cảm thấy may mắn những trên mặt không lộ vẻ do dự, nàng giả bộ không hiểu: “Ta thật sự không phải là người xuyên việt mà.”
Dương Thiền thấy Đào Thiến Thiến cứ cố chấp mãi cũng cảm thấy hết nói nổi.
Chẳng qua nếu Đào Thiến Thiến không muốn nói thì Dương Thiền cũng không ép.
Không phải là nàng chưa từng thấy người xuyên việt, chỉ là một người xuyên việt mà thôi, chưa đủ để khơi dậy sự tò mò của nàng.
“Ngươi không muốn nói thì thôi, không phải nói. Ngươi cứ tự nhiên ngồi đi, không cần phải khách sáo đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận