Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1258 - Rất kiêu ngạo! (2)

Quay về, ta vẫn phải khuyên muội muội, bảo nàng đừng như vậy.
“Hai tiểu thư đi theo ta, ta sẽ dẫn các ngươi đi xem phòng của các ngươi.”
Thược Dược nói với Hoàng Vĩ Kỳ và Tô Trường Ly.
“Làm phiền Thược Dược tỷ tỷ rồi.”
Nàng lại nhìn Lý Nguyên: “Cữu cữu, bọn ta đi trước đây.”
Lý Nguyên gật đầu.
Hoàng Vĩ Kỳ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của muội muội rời khỏi mái đình với Thược Dược.
Nhưng Tô Trường Ly lại vùng vẫy khỏi tay của tỷ tỷ hờ.
Trẫm không phải là trẻ con, không thèm người ta kéo tay đi!
Hoàng Vĩ Kỳ thấy muội muội vùng vẫy khỏi mình, lại tiếp tục nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tô Trường Ly.
Tô Trường Ly: “...”
Hai người họ đi theo Thược Dược qua mấy tòa nhà trên mặt nước, xuyên qua mấy hành lang dài, đi một lúc lâu, cuối cùng dừng bước trong một viện tử.
Viện được xây dựng rất đẹp.
Chỉ thấy trên tường vây xung quanh mọc đầy dây leo đủ màu sắc, những dây leo này còn nở hoa nhỏ đủ màu.
Đẹp giống như cầu vồng vậy.
Nhưng điều khiến Hoàng Vĩ Kỳ và Tô Trường Ly ngạc nhiên nhất chính là ngôi nhà bên trong.
Ngôi nhà không phải là kiểu gạch xanh ngói xanh phổ biến của thế giới này, mà toàn bộ đều được xây bằng đá xanh.
Ngôi nhà cao ba bốn tầng, mái nhà nhọn, không biết tường bên ngoài dùng thuốc màu gì sơn thành màu tím nhạt.
Mái nhà thì được sơn màu hồng.
Phía bên phải của ngôi nhà còn xây một đường trượt xoay vòng cầu vồng cao hai mươi lăm mét từ mái nhà xuống sân.
Toàn bộ ngôi nhà trông giống như ảo mộng, rất lộng lẫy và tinh tế.
Cũng rất thiếu nữ.
Hoàng Vĩ Kỳ vừa nhìn thì đã thích nơi này.
Tô Trường Ly cũng cảm thấy ngôi nhà này rất đặc sắc, rất đẹp.
Nhưng thật ra đây là một tòa thành.
Lý Nguyên biết hai cháu gái sắp đến nên cố ý búng tay xây dựng.
“Nơi này thật đẹp!”
Hoàng Vĩ Kỳ đánh giá viện tử, không khỏi phát ra tiếng cảm thán nói.
Tô Trường Ly vỗ trán, hơi bất đắc dĩ nhìn tỷ tỷ hờ.
Đại tỷ, có thể đừng thán phục như vậy hay không, trông giống như nhà quê, khiến trẫm mất mặt đó!
Phải chững chạc như trẫm nè!
Thược Dược nói với Hoàng Vĩ Kỳ: “Đây chính là nơi sau này các ngươi ở lại, công tử cố ý xây dựng cho các ngươi đó.”
Hoàng Vĩ Kỳ nghe xong thì vừa kinh ngạc, vừa cảm động.
Nàng không ngờ tòa thành xinh đẹp này lại là cữu cữu cố ý xây dựng cho bọn họ.
Cữu cữu cũng tốt quá rồi!
Tô Trường Ly cũng không nhịn được mà thầm gật đầu: Ừm, rất được lòng trẫm!
Nhưng Hoàng Vĩ Kỳ lại nghi ngờ nhìn Thược Dược: “Cữu cữu biết bọn ta muốn tới khi nào vậy? Vậy mà còn xây xong tòa thành này?”
Xây dựng tòa thành này, làm thế nào cũng phải hơn trăm người, dùng thời gian một năm đúng không?
Nhưng một năm trước, ngay cả bản thân có cữu cữu bọn ta cũng không biết, thì sao cữu cữu biết bọn ta sẽ đến nương tựa hắn chứ?
Điều này quá thần kỳ rồi.
Thược Dược bình tĩnh nói: “Tòa thành này được xây dựng vào hôm qua.”
Tạch!
Hoàng Vĩ Kỳ cứ như nghe thấy tiếng cằm mình rơi xuống đất.
Nàng thực sự quá ngạc nhiên.
Nàng làm thế nào cũng không ngờ, tòa thành này được xây dựng vào hôm qua.
Xây xong trong vòng một ngày, quá thần tốc rồi đúng không?
Hơn nữa, chẳng phải hôm qua mẫu thân mới nói bọn ta có cữu cữu, hơn nữa còn nói bọn ta đến học tập tiên pháp cùng cữu cữu sao?
Hoàng Vĩ Kỳ phát hiện cữu cữu này của nàng quá thần kỳ!
Tô Trường Ly lại không cảm thấy kinh ngạc mấy.
Xây một tòa thành đối với Tiên Vương, Tiên Đế, có thể nói là thoải mái đến cực điểm.
Đặc biệt là Tiên Đế Chí Tôn, chỉ cần búng tay một cái là có thể thông qua thay đổi quy tắc thiên địa, trực tiếp biến ra một tòa thành từ hư không.
Bởi vậy, xây tòa thành trong vòng một ngày hoàn toàn không phải là ghê gớm gì cả.
Không đáng nhắc đến!
“Cữu cữu đã mời bao nhiêu công nhân, lại xây một tòa thành trong vòng một ngày vậy!”
Hoàng Vĩ Kỳ lấy lại tinh thần, vẻ mặt cảm thán nói.
Thược Dược cười nói: “Đâu cần mời người? Công tử chỉ cần búng tay là đã xây xong.”
Bịch!
Hoàng Vĩ Kỳ lảo đảo, lập tức khiếp sợ ngã xuống đất.
Chỉ thấy nàng mở to hai mắt, có vẻ nghẹn họng không nói nên lời.
Một cái búng tay đã xây xong một tòa thành?
Đây là công nghệ cao gì vậy?
Chưa nghe qua!
Tô Trường Ly vốn lộ ra vẻ khinh thường, cũng nghe đến ngây dại.
Nàng không ngờ tòa thành này lại là cữu cữu hờ búng tay tạo ra.
Chẳng lẽ hắn là Tiên Đế? Một cái búng tay thì có thể thay đổi quy tắc thiên địa, đắp nặn vạn vật?
Nhưng sao hắn có thể là Tiên Đế chứ?
Tiên Đế đâu phải dễ tu luyện như vậy?
Tô Trường Ly không chấp nhận được.
Cuối cùng, nàng coi như chuyện này là Thược Dược đang khoác lác.
Không ngờ chủ tớ nhà này đều là Đại Vương khoác lác.
Quả nhiên có chủ thì ắt có tớ!
Hai người họ đi theo Thược Dược xuyên qua tường vây giống như cầu vồng tiến vào sân.
Hoàng Vĩ Kỳ phát hiện trong sân càng thêm xinh đẹp, càng thêm mơ mộng.
Thậm chí phía trước tòa thành còn có một đài phun nước.
Đài phun nước tung bọt nước, hiện ra từng cầu vồng hai bên đài phun nước dưới ánh sáng mặt trời, còn xây dựng vòng quay ngựa gỗ, đu quay, tàu lượn siêu tốc, thuyền hải tặc, bậc thang trơn bóng và các trò vui chơi khác.
Mặc dù Hoàng Vĩ Kỳ và Tô Trường Ly vẫn chưa biết những phương tiện trò chơi này để làm gì, nhưng vừa nhìn đã rất mơ mộng.
Chỉ cảm thấy nơi này dường như chính là nơi ở lý tưởng của mình.
“Thược dược tỷ tỷ, những thứ này đều xây để làm gì vậy?”
Hoàng Vĩ Kỳ chỉ vào phương tiện trò chơi xung quanh, tò mò hỏi Thược Dược.
Thược Dược giải thích: “Đây là đồ chơi vui chơi, công tử đặc biệt thiết kế, tạo ra cho các ngươi du ngoạn.”
“Hả, đây là dùng để chơi sao?”
Hoàng Vĩ Kỳ tỏ ra bất ngờ không thôi.
Trong mắt Tô Trường Ly cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
Không ngờ cữu cữu hờ lại có tâm như vậy.
Nhưng những thứ này chỉ có trẻ con mới thích.
Trẫm là cửu ngũ chí tôn, Tiên Đế vạn cổ, sao có thể chơi những thứ ấu trĩ như vậy được chứ!
“Đúng rồi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận