Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1345 - Ta mới là tổ tông của hack! (2)

Cố Thành rất bất ngờ: “Thì ra là nữ hoàng Tiên Đường. Chẳng qua, mặc dù thế lực nữ hoàng Tiên Đường khổng lồ, nhưng Xiển giáo chúng ta là đạo trường Thánh Nhân, cũng không cần phải sợ chứ? Còn Đát Kỷ, không phải là đệ tử của Tam sư thúc sao? Có cần kiêng kỵ như vậy không?”
Quảng Thành Tử cảm khái: “Nếu như chỉ là Tiên Đường, hoặc Tam sư thúc, đương nhiên chúng ta không cần phải sợ, chẳng qua nữ hoàng Tiên Đường…”
Nói tới đây, hắn khom lưng về phía bầu trời, vẻ mặt cung kính: “Chính là đại lão tuyệt thế chân chính, sư phụ ở trước mặt đối phương, đều phải một mực cung kính, không dám thiếu chút lễ độ, ngươi nói có sợ không?”
Cố Thành không hiểu nói: “Không phải nói Thánh Nhân chính là sự tồn tại cao nhất Hồng Hoang sao? Sao còn có người có thể khiến sư phụ một mực cung kính?”
Quảng Thành Tử giải thích: “Thánh Nhân là sự tồn tại cao nhất Hồng Hoang, chẳng qua Hồng Hoang cũng tồn tại mấy đại năng kinh khủng hơn…”
“Ví dụ như Đạo Tổ, ví dụ như Dương Mi lão tổ, ví dụ như Lý tiền bối. Chẳng qua những tiền bối này bình thường không hỏi chuyện Hồng Hoang, đặc biệt là Dương Mi lão tổ, Lý tiền bối càng không màng, thế nên người biết bọn họ tồn tại không nhiều lắm.”
Cố Thành biết Đạo Tổ.
Đây là sư phụ của Tam Thanh, sư tổ của hắn.
Nhân vật đã chứng đạo Thiên Đạo.
Hắn không ngờ trong Hồng Hoang, vẫn còn có có thể có nhân vật tương đương Đạo Tổ, khó trách sư phụ không chọc nổi.
Chẳng qua mặc dù Cố Thành kinh ngạc, nhưng thật sự không vì nguyên nhân này mà kính sợ Đạo Tổ, Dương Mi lão tổ, cùng với Lý tiền bối.
Hắn có bàn tay vàng, chỉ cần đợi một thời gian là có thể đạt tới độ cao không thể tin nổi.
Thánh Nhân gì đó, Thiên Đạo gì đó, hắn cảm giác mình cũng có thể tu luyện được, thậm chí vượt xa.
Thế nên, đương nhiên hắn sẽ không sinh lòng kính sợ.
Người có hệ thống, chút kiêu ngạo vẫn phải có!
“Đúng rồi…”
Cố Thành nhớ tới cái gì: “Đát Kỷ ngoài việc là đệ tử của Thông Thiên sư thúc, nàng còn có gì đặc biệt?”
Quảng Thành Tử: “Cha của nữ hoàng Tiên Đường là ca ca của Kỷ tỷ.”
“Ặc, nói như vậy hai người bọn họ đều là dựa vào Lý tiền bối?”
Cố Thành có phần im lặng nói.
Quảng Thành Tử gật đầu: “Quả thật như thế.”
“Sư phụ nói, thiên tư của Ðát Kỷ và Nữ hoàng Tiên Đường không phân cao thấp với ta, điều này có thật không?”
Cố Thành lại hỏi.
Quảng Thành Tử: “Đương nhiên là sự thật. Đặc biệt là Ðát Kỷ, sư phụ nói, chỉ có thiên tư của Bàn Cổ đại thần mới có thể sánh ngang với nàng. Sư phụ vĩnh viễn không bằng. Chẳng qua, tư chất của các nàng có thể tăng lên đều là dựa vào Lý tiền bối, không giống sư đệ, chính là đạo thể trời sinh.”
Nói tới chỗ này, trên mặt hắn không khỏi lộ ra một chút hâm mộ.
Thiên tư của Cố Thành thật quá nghịch thiên!
Hai người nói một lúc, Cố Thành cáo từ rời khỏi động phủ của Quảng Thành Tử.
Lúc Quảng Thành Tử đưa Cố Thành rời đi, vẫn không quên dặn dò tiểu sư đệ nhất định không nên đi trêu chọc Ðát Kỷ.
Đương nhiên Cố Thành không để ở trong lòng.
Bởi vì có hệ thống, bình thường Cố Thành rất ít ngồi xuống tu luyện.
Bởi vì chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ hệ thống là tu vi có thể tăng lên, điều này có thể dễ dàng hơn ngồi xuống khổ luyện rất nhiều.
Nghĩ đến ăn thịt rồng trong truyền thuyết rất ngon, thân hình Cố Thành chợt lóe, bay về phía Đông Hải, chuẩn bị đi bắt một con rồng tới nướng ăn.
Bây giờ hắn là Đại La Kim Tiên, lại có phần thưởng công pháp của hệ thống, tốc độ nhanh kinh người, vì vậy rất nhanh đã đi tới Đông Hải.
Trải qua một phen tìm kiếm, rốt cuộc hắn thành công tìm được một đám Long tộc bên trong một thủy phủ dưới đáy biển...
Thủy phủ này tên là Thủy Tinh cung vịnh Bích Loa.
Đứng đầu Thủy Tinh cung vịnh Bích Loa chính là một con ngũ trảo kim long, tên là Ngao Sĩ.
Ngao Sĩ vốn là con của Đông Hải Long Vương Ngao Quảng.
Bởi vì tu vi đã tu luyện đến Kim Tiên trung kỳ, thế nên Ngao Quảng phân phong cho Ngao Sĩ đất phong là thủy vực tám vạn dặm của vịnh Bích Loa trong đông hải.
Để Ngao Sĩ xây phủ, thống lĩnh tất cả Thủy tộc trong tám vạn vịnh Bích Loa.
Ngao Sĩ đã thống trị vịnh Bích Loa mười mấy vạn năm, mỗi ngày trôi qua đều là tiêu dao tự tại.
Thế nên những năm này hắn cũng sinh không ít con cháu rồng.
Ngày này Cố Thành đi tới vịnh Bích Loa, vừa lúc gặp phải một con Tiểu Kim Long dẫn một đám thuộc hạ đi săn.
Kết quả, con Tiểu Kim Long lại thành con mồi của Cố Thành.
Tiểu Kim Long còn chưa kịp phản ứng, trực tiếp bị Cố Thành một chưởng cách không chụp chết ở trên một đảo nhỏ hơn mười dặm.
Sau khi bị chụp chết, hồn phách Tiểu Kim Long ngốc nghếch, hắn không biết sao mình chết?
Tiểu gia bị ai giết chết?
Cố Thành lấy thi thể Tiểu Kim Long ra từ trong thông đạo không gian, sau đó bắt đầu hăng hái bừng bừng rút gân rồng, tróc vảy rồng, chuẩn bị tiệc rồng.
Hồn phách của Tiểu Kim Long, nhìn thi thể của mình đột nhiên biến mất.
Vẻ mặt càng ngu ngốc.
Hắn cảm thấy, mình đã gặp phải chuyện linh dị.
Lính tôm tướng cua xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau, không biết làm sao.
Lính tôm tướng cua dẫn hồn phách Tiểu Kim Long trở về Bích Loa cung.
Cũng bẩm báo chuyện này cho Long Vương Ngao Sĩ của Bích Loa cung.
Ngao Sĩ nhìn thấy hồn phách long tử của mình, hiển nhiên vừa tức vừa giận.
Hắn vội vàng thi triển thần thức, một lần đảo mắt quét tất cả tám vạn dặm thủy vực vịnh Bích Loa, cố gắng tìm được một chút dấu vết còn sót lại của hung thủ.
Song, điều khiến Ngao Sĩ hoàn toàn không ngờ tới là, hắn nhìn thấy thi thể của long tử trên một đảo nhỏ ngoài mười dặm.
Giờ phút này đang bị một nam tử thanh niên mở ngực vạch bụng.
Lúc này phổi Ngao Sĩ tức điên.
Giết long tử của trẫm, lại còn dám ở lại vịnh Bích Loa, thật sự là càn rỡ đến cực điểm. Ngao Sĩ không suy nghĩ nhiều, vung tay áo lên, dẫn lính tôm tướng cua trong Bích Loa cung đi về phía đảo nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận