Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1355 - Ta chính là cảm thấy mặt mũi ngươi hơi thiếu đánh! (2)

Cố Thành ở bên cạnh nghe xong quá đỗi ngạc nhiên.
Công tử?
Công tử nào?
Hơn nữa, Tam Thanh gọi người khác là công tử đã kỳ lạ rồi. Vì sao ngay cả lão đầu họ Dương quái gở này cũng gọi công tử chứ?
Hắn là tiền bối của Tam Thanh, Thánh Nhân Thiên đạo, ai có thể là công tử của hắn được đây?
Lẽ nào hắn còn không tát mấy trăm cái bạt tai tới sao?
Cố Thành cảm thấy chuyện hôm nay rất là kỳ lạ.
Tam Thanh từ biệt Dương Hòe, đi vào vườn hoa.
Cố Thành thấy không có người ngoài ở đây, rốt cuộc cũng không nhịn được nghi ngờ trong lòng, nhỏ giọng hỏi Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Sư phụ, không biết họ Dương này… Dương tiền bối có lai lịch ra sao? Không phải chúng ta đang vội đến chúc thọ Nữ Oa sao? Sao lại đi tới đạo trường của Dương tiền bối?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu nói: “Nơi này là phủ đệ của Lý công tử, cũng không phải đạo trường của Dương tiền bối, Dương tiền bối là quản gia của Lý công tử. Bắt đầu từ lượng kiếp phong thần, sinh thần của Nữ Oa đều được cử hành ở chỗ của Lý công tử đây.”
Bịch!
Cố Thành lảo đảo một cái, trực tiếp trượt chân ngã xuống đất, ngã như chó cạp đất.
Hắn chỉ cảm thấy mình xuất hiện ảo thanh rồi.
Nếu như không phải sư phụ bị điên thì sao một vị Thánh Nhân Thiên đạo lại có thể là quản gia của người khác được chứ?
Ai có tư cách để cho Thánh Nhân Thiên đạo làm quản gia đây?
Chuyện này cũng quá bất hợp lý rồi.
Tam Thanh nhìn dáng vẻ mờ mịt ngơ ngác của Cố Thành, cũng không có vẻ quá bất ngờ.
Dù sao trước đó sau khi Tam Thanh bọn họ lần đầu biết được tin tức này, phản ứng cũng không khá hơn Cố Thanh bao nhiêu…
Cố Thành hoàn hồn lại, vội vàng từ mặt đất bò dậy.
Hắn không dám tin mà hỏi sư phụ: “Sư phụ, ngươi, ngươi đang nói đùa đúng không?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Sao vi sư có thể nói đùa được chứ?”
Cố Thành đầy vẻ rối rắm nói: “Nhưng Dương tiền bối là Thiên Đạo Thánh Nhân, sao có thể làm quản gia cho người khác được chứ? Ai mà nhận nổi?”
Thiên Đạo Thánh Nhân làm quản gia, điều này đã vượt khỏi khả năng hiểu biết của hắn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên nói: “Bởi vì thân phận của Lý công tử không hề tầm thường, đương nhiên hắn nhận nổi.”
“Không tầm thường thế nào?” Cố Thành vừa hiếu kỳ vừa khó hiểu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn bình tĩnh nói: “Bởi vì tu vi của Lý công tử đã vượt qua Đại Đạo.”
Ầm!
Cố Thành chỉ cảm thấy sấm sét nổ ầm ầm trong đầu, chấn động đến mức tinh thần tê dại, da đầu nứt toạt.
Vượt qua Đại Đạo!
Đây là cấp bậc đáng sợ thế nào?
Vị Lý công tử này rốt cuộc là ai?
Tại sao thực lực lại lợi hại đến như thế?
Mặc dù Cố Thành ỷ vào hệ thống vô cùng kiêu căng, không xem ai ra gì.
Ngay cả Thánh Nhân, Thiên Đạo hắn cũng có lòng tin xuất sắc hơn bọn họ.
Nhưng sau khi hắn nghe nói có người có thực lực vượt qua Đại Đạo thì vẫn cảm thấy vô cùng kính nể và kinh hãi.
Điều này đã phá vỡ đi nhận thức của hắn.
Qua một lúc hắn mới từ trong nỗi kinh hãi hồi phục lại tinh thần.
Hắn có phần không dám tin mà hỏi sư phụ: “Sư phụ, ngươi nói thật sao? Thật sự có người có tu vi vượt qua Đại Đạo?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn khẳng định: “Đương nhiên là thật, vi sư đã tận mắt nhìn thấy Lý công tử búng tay một cái đã thu phục được một vị Đại Đạo.”
Nói xong hắn còn tỏ ra vẻ mặt say mê.
Chuyện Nguyên Thủy Thiên Tôn nói đương nhiên là chuyện Lý Nguyên thu phục Thần Niệm khi trước.
Một cái búng tay đã thu phục một vị Đại Đạo?
Đồng tử của Cố Thành sắp rớt ra ngoài luôn.
Hắn cảm thấy mình giống như đang nghe Bình thư.
Có vẻ vô cùng hoang đường, khó tin và khoa trương.
Nhưng mà nét mặt nghiêm túc của Nguyên Thủy Thiên Tôn lại nhắc nhở hắn rằng chuyện này e rằng là thật.
Bởi vì qua sự hiểu biết của mấy năm nay, hắn biết Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ không ăn nói lung tung.
Nhất là đối với đệ tử, hắn càng không ăn nói bậy bạ!
Hắn đã nóng lòng muốn gặp vị cường giả vượt qua Đại Đạo này, rốt cuộc hắn trông như thế nào.
Có phải có ba đầu sáu tay hay không?
Còn nữa, tại sao mọi người đều gọi hắn là công tử?
Lẽ nào đối phương vẫn còn trẻ?
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn vẻ mặt phức tạp của ái đồ, nét mặt không khỏi trở nên nghiêm túc nhắc nhở đệ tử: “Đồ nhi, lát nữa gặp Lý tiền bối nhất định phải cung kính, không được có điểm thất lễ, biết chưa?
“Đệ tử đã biết.” Cố Thành vội đáp.
Một cường giả như vậy cho dù Nguyên Thủy Thiên Tôn không nhắc hắn cũng không dám thất lễ.
Phải rồi, Lý tiền bối mà sư phụ nói có phải là vị Lý tiền bối đại sư huynh nói hay không?
Cũng chính là phụ thân của Nữ hoàng Tiên Đường lợi hại ngang ngửa ta, ca ca của Đát Kỷ trong truyền thuyết đó ư?
Đối phương lại là cường giả Đại Đạo?
Gốc gác thân thích của hắn như vậy đương nhiên không tầm thường rồi!
Sau khi cảm thán, sự chú ý của Cố Thành cuối cùng cũng rơi vào hoa viên rực rỡ sắc màu xung quanh.
Hắn ngạc nhiên phát hiện ra rằng những đóa hoa, lá cây này giống như một thế giới Đại Thiên, pháp tắc quanh quẩn, đạo vận dày đặc, thần quang nội liễm trong vô cùng bất phàm.
Nhưng thoáng chốc những đóa hoa này dường như chỉ là hoa.
Chỉ là những bông hoa tầm thường trông diễm lệ hơn mà thôi.
Giống như cây hòe gai nhìn thấy trước cửa khi nãy vậy.
“Sư phụ, sao ta lại cảm thấy những bông hoa này chính là những thế giới Đại Thiên vậy?” Cố Thành nhịn không được mà hỏi sư phụ.
Hắn muốn xem là do mắt mình có vấn đề hay những cây cỏ hoa lá này thật sự ẩn chứa bí mật.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tán dương đệ tử: “Ngươi quan sát tốt lắm, thật ra hoa lá cây cỏ trong viện này đều là Hỗn độn linh căn, đương nhiên không tầm thường.”
Đều là Hỗn độn linh căn?
Cố Thành chậc lưỡi không thôi.
Trong hồng hoang, tu sĩ có thể có được một Tiên thiên linh bảo đã là phúc duyên thâm hậu.
Còn Hỗn độn linh căn thì chẳng dám nghĩ tới.
Nhưng mà khi hắn nghĩ đến chủ nhân của tòa viện này, tu vi của Lý công tử còn cao hơn Đại Đạo thì bỗng cảm thấy mọi thứ là chuyện đương nhiên.
Đi qua hoa viên, ra khỏi thạch lâm đến trì đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận