Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 573 - Ta không giục cưới nữa có được không!!

Lý Nguyên thấy thế, liền nhổ một cọng lông nghỉ trên người Tôn Ngộ Không.
Hí! Tôn Ngộ Không bị đau kêu lên một tiếng: “Chưởng quỹ, sao lại nhổ lông khỉ của ta?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ngươi cũng biết nhổ lông khỉ đau, vậy sao ngươi còn đi nhổ vảy rồng.”
Tôn Ngộ Không đời sau làm việc quá mức tùy tâm, không để ý đến cảm nhận của người khác.
Cũng giống như lúc hắn cưỡng bức lấy binh khí của Đông Hải Long Vương hay ăn trộm bàn đào.
Vì vậy Lý Nguyên chuẩn bị sửa tính cách tùy tâm quá mức của hắn.
“Phải biết, chuyện mình không muốn chớ làm với người khác.”
Tôn Ngộ Không ngượng ngùng sờ đầu: “Ta chỉ muốn xem nó rốt cuộc là thật hay giả.”
Lý Nguyên: “Tất nhiên là thật.”
“Sao có thể là thật, đây là pháp thuật thi triển mà.”
Vẻ mặt Tôn Ngộ Không khó hiểu hỏi.
Lý Nguyên giải thích: “Pháp Hải tu luyện Đại Uy Thiên Long là một môn quan tưởng thần thông, có thể thông qua quan tưởng đạo văn của người đại thần thông để nâng cao tu vi. Mà quan tưởng Đại Uy Thiên Long chính là Đại Uy Thiên Long trong tám bộ Thiên Long của Phật môn.
Pháp Hải muốn dùng Đại Uy Thiên Long để đối phó với ta, ta liền bắt nguyên thần của Đại Uy Thiên Long chân chính tới. Thế nên Kim Long này là Đại Uy Thiên Long thật.”
“Mặc dù nó bị phong ấn thần thức rồi, nhưng ngươi nhổ vảy rồng của nó thì nó vẫn cảm giác được.”
Bịch! Tôn Ngộ Không nghe lời giải thích của Lý Nguyên, giật mình đến mức trợn trắng mắt, lộ vẻ không thể nào tin nổi.
Sư phụ lại có thể đưa Đại Uy Thiên Long tới. Lợi hại như vậy. Mặc dù Tôn Ngộ Không cũng không biết cụ thể Đại Uy Thiên Long lợi hại đến đâu, nhưng những ngày qua hắn đi theo Lý Nguyên tham quan chùa miếu đã nghe tới danh tiếng của bát bộ Thiên Long, biết đây là thiên thần hộ pháp của Phật môn Tây phương, không phải là thành Bồ Tát mà chính là thành tồn tại khủng khiếp của La Hán.
Thực lực tất nhiên cũng không quá khác.
Vậy mà Lý Nguyên có thể dễ dàng dẫn thiên thần hộ pháp của Phật môn tới. Tôn Ngộ Không quả thực không dám tưởng tượng phải là dạng thủ đoạn như thế nào mới có thể làm được.
Rốt cuộc sư phụ lợi hại đến đâu. Thật mong sư phụ nhanh chóng truyền thụ công pháp cho ta, ta cũng phải lợi hại như vậy. Ha ha! Trở lại khách điếm, Lý Nguyên nhẹ nhàng chỉ về phía Kim Long, Kim Long liền biến mất trong hư không, không còn bóng dáng.
Cùng lúc đó.
Tây Hải Long tộc, đại điện nghị sự Thủy Tinh cung.
“A!”
Tây Hải Long Vương Ngao Thuận đột nhiên hét lớn một tiếng, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.
“Phụ vương sao thế?”
Tam Thái tử Ngao Vân bên cạnh thấy thế, vội vàng quan tâm hỏi.
“Mới vừa nãy sao chúng ta gọi phụ vương nhưng phụ vương cứ như mất hồn hờ hững vậy.”
Ngao Thốn Tâm vội vàng hỏi.
Bên cạnh còn có một vị nam tử oai hùng tuấn lãng, chính là con trai lớn của Ngao Thuận, Thái tử Long tộc Ma Ngang.
Vẻ mặt Tây Hải Long Vương khiếp sợ kêu lên: “Vừa nãy ta bị bao vây trong một không gian đặc biệt, hoàn toàn không cảm nhận được tồn tại bên ngoài, chỉ cảm thấy có hai người đứng trên lưng ta, một người trong đó còn cố nhổ vảy rồng của ta.”
“Nhưng vừa nãy không phải phụ vương vẫn luôn ở trên đại điện này sao?”
Vẻ mặt ba huynh muội Ma Ngang, Ngao Vân, Ngao Thốn Tâm khó hiểu.
Sắc mặt Tây Hải Long Vương thay đổi liên tục, hắn không hiểu chính mình bị làm sao.
Tình huống vừa rồi giống như có người rút nguyên thần của hắn ra ngoài, rồi vây trong một thân thể mới.
Nhưng mà người nào lại có thể dễ dàng rút nguyên thần của ta dễ dàng như thế, mà ta lại không hề phát hiện ra. Mấu chốt là đến cái bóng của kẻ địch ta cũng không cảm nhận được.
Quỷ dị như vậy lẽ nào lại một vị Chuẩn Thánh nào đó, hoặc là Thánh Nhân đang làm trò quỷ. Nhưng tồn tại đại năng như vậy sao có thể đi làm chuyện nhàm chán như thế? Ngao Thuận không nghĩ ra.
Suy nghĩ một lát cũng không ra được đầu mối, Ngao Thuận chỉ đành tạm thời đặt sự nghi ngờ này vào trong lòng.
“Đúng rồi, vừa nãy ta nói tới đâu rồi?”
Ngao Thuận hỏi Ngao Vân.
Ma Ngang nói: “Phụ vương từ Linh sơn ra mắt Như Lai phật tổ trở về, nói có chuyện quan trọng muốn thương lượng với chúng ta, kết quả chưa kịp nói gì thì đã thất thần.”
Ngao Thuận nghĩ lại, hắn gật đầu nói: “Như Lai phật tổ nói, Phật môn sắp phát triển mạnh, sau khi trải qua một kiếp nạn là có thể truyền pháp Đông Thổ, thu thập hương khói và tín ngưỡng vô số.
Vì vậy, phật tổ muốn Long tộc chúng ta cử người đi độ kiếp, ta không biết nên sắp xếp ai đi, cho nên mới gọi các ngươi tới thương lượng một chút.”
Không lâu sau phong thần lượng kiếp, Long tộc đã nương nhờ Tây Phương giáo, trở thành long chúng của bát bộ hộ pháp Tây Phương giáo.
Ngao Thuận cũng được Chuẩn Đề đạo nhân sắc phong làm long chúng đứng đầu, Đại Uy Thiên Long.
“...”
Tôn Ngộ Không thấy Kim Long biến mất không còn, cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi Lý Nguyên: “Chưởng quỹ, lão nhân gia người định khi nào mới truyền thụ công pháp cho ta? Ta cũng muốn như chưởng quỹ, lên trời xuống đất, ngự rồng mà bay.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Tu luyện công pháp không khó, tu tâm mới khó khăn. Lúc nào tâm của ngươi tu luyện đạt, ta tự nhiên sẽ truyền thụ công pháp cho ngươi.”
Trong khoảng thời gian này, Lý Nguyên đang rèn luyện tâm tính của Tôn Ngộ Không.
vốn tính tình của Tôn Ngộ Không ngang tàng, quá không kiêng nể gì.
Quan điểm của Lý Nguyên là có thể theo đuổi tự do tự tại, vô câu vô thúc, nhưng điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng đến người khác.
Hắn đưa Tôn Ngộ Không đi tới các miếu thờ gần Trường An là để cho Tôn Ngộ Không biết được ưu khuyết điểm của Tây Phương giáo, tương lai khi hắn gặp phải chuyện sẽ tự mình biết phân xét.
Sau đó, cuộc sống của Lý Nguyên và Tôn Ngộ Không lại khôi phục sự yên tĩnh như trước kia.
Đọc ít sách, gảy ít đàn, mỗi ngày ba bữa cơm đều là những món ăn ngon khác nhau.
Thời điểm Tôn Ngộ Không ở khách điếm, có người lại gấp đến mức không chịu được.
Linh đài Phương Thốn Sơn.
Tà Nguyệt Tam Tinh động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận