Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 507 - Nhân duyên của Long Cát công chúa?!!

Sau khi Tô Hộ đầu hàng, Triều Ca lại phái ra Trương Sơn, Lý Cẩm, Hồng Cẩm xuất binh đánh dẹp Tây Kỳ. Ngoài ra còn có n Hồng, n Giao bị Thân Công Báo xúi giục, và La Tuyên Diêm Trung Tiên của Hỏa Long đảo giúp đỡ.
Chỉ có điều kết cục của những người này, không phải đầu hàng thì chính là chết.
Trong đó, thời điểm Long Cát công chúa ra tay bắt được Hồng Cẩm còn xảy ra một chuyện nhỏ.
Mặc dù Hồng Cẩm am hiểu ngũ hành độn thuật, thành tựu với kỳ môn độn giáp cũng có một chút, nhưng tu vi của hắn không cao là bao, bản thân cũng chỉ là một đệ tử ngoại môn của Triệt giáo mà thôi.
Long Cát công chúa bắt được Hồng Cẩm, giao cho Khương Tử Nha xử trí. Khương Tử Nha vốn đã chuẩn bị thẳng tay giết chết Hồng Cẩm, tuy nhiên, thời điểm chuẩn bị hành hình, Nguyệt lão đột nhiên phủ xuống, nói Phù Nguyên Tiên Ông có nói, Long Cát công chúa và Hồng Cẩm có nhân duyên, vì vậy không thể giết.
Nguyệt lão chính là đệ tử của Phù Nguyên Tiên Ông.
Phù Nguyên Tiên Ông là một vị cao nhân vô cùng thần bí của Xiển giáo, ngay cả Nhiên Đăng đạo nhân nhìn thấy Phù Nguyên Tiên Ông cũng phải chắp tay hành lễ.
Phù Nguyên Tiên Ông cũng ngang hàng với Nguyên Thủy Thiên Tôn, lại càng phù hợp là thầy giáo của Thập Nhị Kim Tiên.
Khương Tử Nha biết đây là ý của Phù Nguyên Tiên Ông, lập tức không dám chậm trễ, nhanh chóng thả Hồng Cẩm ra.
Hồng Cẩm nhặt được cái mạng trước quỷ môn quan, nghĩ lại mà sợ, thật may mắn, đồng thời hắn còn hơi mong đợi.
Long Cát công chúa xinh đẹp như hoa, phong thái xinh đẹp, thực lực còn mạnh hơn.
Nếu có thể kết làm đạo lữ với giai nhân như thế, mới nghĩ thôi đã cảm thấy động lòng.
Vì vậy, hắn căn bản không có ý nghĩ chôn cùng giang sơn.
Khương Tử Nha và Nguyệt lão vừa đi nói cho Long Cát công chúa biết chuyện nhân duyên với Hồng Cẩm, tuy nhiên Long Cát công chúa không cần suy nghĩ mà từ chối nhân duyên này.
Nàng nói với Khương Tử Nha: “Bổn cung giáng trần chỉ vì phụ tá tân vương, đối với chuyện hôn nhân hoàn toàn không ngờ.”
Tuy nhiên trong đầu nàng lại không tự chủ mà hiện ra bóng dáng của Lý Nguyên.
Nếu như đối tượng nhân duyên là hắn thì không sao! Còn Hồng Gấm, chẳng qua chỉ là bại tướng dưới tay nàng mà thôi, xứng đôi với nàng ở chỗ nào chứ. Nguyệt lão thấy Long Cát công chúa từ chối, không khỏi nói: “Chuyện này ta cũng báo cáo cho Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu rồi, bọn họ cũng đồng ý hôn sự của công chúa và Hồng Cẩm.”
Long Cát công chúa biết cha mẹ mình cũng đồng ý, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái.
Nên biết Thiên Đình có quy định, thần tiên không thể lấy nhau.
Đây là Thiên Quy do Hạo Thiên và Dao Trì định ra, không thể nào tự mình tát mặt mình như thế được. Nàng nghi ngờ nhìn Nguyệt lão, nói: “Thiên Đình có quy định, thần tiên không thể lấy nhau, phụ vương và mẫu hậu ta sao có thể đồng ý?”
Nguyệt lão nói: “Tất nhiên tiểu lão nhân không giả truyền dụ lệnh của Hạo Thiên Thượng Đế.”
Hạo Thiên Thượng Đế nói, công chúa đã bị giáng xuống hạ giới, có thể không chịu ràng buộc của Thiên Quy.
Long Cát công chúa càng hồ đồ, nàng không rõ vì sao phụ vương và mẫu hậu lại phải gả nàng cho Hồng Cẩm.
Suy nghĩ một lúc, nàng nói với Nguyệt lão: “Ta đi hỏi phụ vương và mẫu hậu ta, để xem ngươi nói thật hay nói dối.”
Nói xong, nàng lập tức bay ra khỏi Tây Kỳ, cưỡi Thanh Loan nhanh chóng bay đi Nam Thiên môn.
Khương Tử Nha nói với Nguyệt lão: “Hình như Long Cát công chúa không muốn gả cho Hồng Cẩm.”
Nguyệt lão tự tin vuốt chòm râu, nói: “Đây là chuyện Phù Nguyên Tiên Ông đã thương lượng xong với Hạo Thiên, nàng không thể làm chủ.”
Long Cát công chúa đi tới Thiên cung, nhìn thấy phụ vương và mẫu hậu, trực tiếp nói rõ lý do mình tới: “Phụ vương, mẫu hậu, Nguyệt lão nói ta và Hồng Cẩm có nhân duyên, muốn ta và hắn kết đạo lữ, cũng nói chuyện này các ngươi đã đồng ý, có phải thật hay không?”
Hạo Thiên gật đầu nói: “Đúng là có chuyện này.”
Mặc dù đoán được khả năng này, nhưng khi chính tai Long Cát công chúa nghe thấy phụ vương thừa nhận, nàng vẫn ngẩn ngơ.
Nàng nghi ngờ nói: “Chẳng phải Thiên Quy đã quy định, thần tiên không thể kết hôn sao?”
Hạo Thiên: “Ngươi đã bị giáng xuống hạ giới, có thể không bị Thiên Quy ràng buộc.”
Long Cát công chúa buồn rầu không vui, nói: “Nhưng, nhưng con gái không muốn gả cho Hồng Cẩm.”
Nàng làm nũng xin xỏ phụ vương và mẫu hậu: “Phụ vương và mẫu hậu thu hồi mệnh đã ban có được không?”
Tuy nhiên Hạo Thiên và Dao Trì làm như không nhìn thấy con gái đang làm nũng.
Dao Trì bình tĩnh nói: “Chuyện này chính do chúng ta thương lượng với Phù Nguyên Tiên Ông rồi quyết định, không phải ngươi không muốn mà được.”
Long Cát công chúa nghe thấy giọng điệu lạnh lùng của phụ vương và mẫu hậu, trong lòng vừa tức vừa tủi thân.
Trước kia phụ vương và mẫu hậu cũng rất thương yêu nàng, gần như đáp ứng mọi yêu cầu của nàng. Nàng không hiểu tại sao phụ vương và mẫu hậu tự nhiên lại trở nên tuyệt tình như vậy. Vẻ mặt nàng khó hiểu, hỏi: “Tại sao các người nhất định phải gả con gái cho Hồng Cẩm?”
Dao Trì cũng không có ý định giấu diếm con gái, nàng giải thích: “Nguyệt lão trông coi nhân duyên dưới nhân gian, có thể giúp Thiên Đình tập hợp khí vận tối cao và hương khói. Đáng tiếc, hắn cũng là đệ tử Xiển giáo.”
“Ta và phụ vương ngươi vẫn luôn hy vọng Nguyệt lão có thể tiếp nhận sự khống chế của Thiên Đình, nhưng lại e ngại thân phận của Phù Nguyên Tiên Ông, không thể bắt ép Nguyệt lão thần phục.”
“Trước đó không lâu, Phù Nguyên Tiên Ông đã đồng ý để Nguyệt lão tiếp nhận sự sắp xếp của Thiên Đình, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải gả cho Hồng Cẩm, thế nên…”
Dao Trì Kim Mẫu tỏ vẻ xin lỗi nữ nhi: “Tủi thân cho ngươi một chút.”
Biết nguyên nhân, Long Cát công chúa càng thêm uất ức hơn.
Thì ra mình chỉ là con cờ để Thiên Đình trao đổi lợi ích với Xiển giáo mà thôi.
Nghĩ tới đây, nàng cảm thấy mất mát vô cùng.
Hạo Thiên nói: “Ngươi vẫn nên nhanh trở về Tây Kỳ thành hôn với Hồng Cẩm đi. Chuyện này đã định rồi, không có đường thương lượng lại.”
Long Cát công chúa cắn môi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận