Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 931 - Trên phạt chư thiên, dưới phạt U Minh

Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ta cảm thấy hiện tại Nhân tộc rất tốt. Dưới sự dẫn dắt của hắn, Nhân tộc sẽ hạnh phúc hơn so với ngươi thống trị.”
Thủy Hoàng cười giễu nói: “Bị chúng thần nô dịch, bị Yêu tộc coi là thức ăn, đây có thể coi là hạnh phúc sao?”
Lý Nguyên: “Ít nhất cũng hạnh phúc hơn so với bị ngươi nô dịch nhiều.”
Da mặt Thủy Hoàng run rẩy, chỉ cảm thấy Lý Nguyên nói chuyện hơi thẳng thắn.
Lúc trước, khi hắn thống trị Cửu Châu, vì xây dựng Trường Thành trấn áp long mạch, cũng vì xây dựng lăng mộ, chế tạo đại quân Sát Thi, đã hao phí lượng lớn nhân lực, vật lực, tài lực, dân chúng thiên hạ quả thật đã trải qua khốn khổ vô cùng.
Tuy nhiên, hắn cảm thấy vì xây dựng Vương triều bất tử, đây là sự hy sinh cần thiết.
Nếu không có hy sinh lúc trước thì lấy đâu ra đại quân Sát Thi hôm nay?
Mà vì chinh phục tam giới, dân chúng hy sinh thêm một chút thì có sao?
Trong lòng Thủy Hoàng chuyển qua ngàn vạn ý niệm, trên mặt hắn lại bất động, hỏi Lý Nguyên: “Ngươi cũng là Nhân tộc, chẳng lẽ ngươi không hy vọng tương lai Nhân tộc có thể sừng sững trên vạn tộc để chư thiên vạn giới cúi đầu xưng thần?”
Lý Nguyên nhìn thẳng vào hai mắt Thủy Hoàng, nhìn thấu nội tâm Thủy Hoàng, không chút nể tình vạch trần lời nói dối của Thủy Hoàng, nói: “Ngươi thật ra chỉ quan tâm mình có thể sừng sững trên chư thiên, hưởng thụ khoái cảm vạn giới sùng bái hay không, Nhân tộc đối với ngươi chỉ là công cụ mà thôi.”
Thủy Hoàng mặt không chút thay đổi, không phủ nhận lời nói của Lý Nguyên.
Theo hắn thấy, Nhân tộc có thể sừng sững trên vạn tộc, nhưng hắn sừng sững trên Nhân tộc, quyền sinh sát trong tay đều bị một mình hắn khống chế.
Đây là quyền lợi của Thủy Hoàng hắn!
Lý Nguyên tiếp tục nói: “Còn nữa, bản thân Nhân tộc sẽ sừng sững trên vạn tộc, mà ngươi vốn không thể khiến vạn giới cúi đầu xưng thần.”
“Tại sao lại không thể?”
Thủy Hoàng không phục nói: “Trẫm dùng thân thể phàm nhân có thể khiến Thiên Thần xưng thần, lệ quỷ nằm rạp xuống, hiện giờ trẫm có được thân thể bất tử, hơn mười vạn đại quân Sát Thi, thống nhất tam giới không phải chỉ là ở trong tầm tay sao?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Lúc trước ngươi có thể khiến Thiên Thần xưng thần, lệ quỷ nằm rạp xuống, không phải bởi vì ngươi có bao nhiêu lợi hại, chỉ là bởi vì ngươi là Nhân Hoàng, có khí vận Nhân tộc gia trì thân thể, được Thiên Đạo che chở. Mà hiện tại ngươi không có khí vận Nhân Hoàng và khí vận Nhân tộc che chở, tam giới có thể diệt đại năng như ngươi, một tay đều đếm không hết.”
Biểu cảm của Thủy Hoàng thoáng ngưng lại, lúc này mới mở miệng nói: “Chỉ cần ta có thể thống nhất Nhân tộc, tất nhiên có thể hưởng thụ khí vận Nhân Hoàng.”
Lý Nguyên cười lắc đầu nói: “Ngươi không còn là Nhân tộc, sao có thể hưởng thụ khí vận Nhân Hoàng? Nếu như ngươi thật sự lấy đại quân Sát Thi thống trị Nhân tộc thì Nhân tộc sẽ không còn được Thiên Đạo che chở, không còn là nhân vật chính của thiên địa nữa. Đâu ra được hưởng thụ khí vận Nhân Hoàng vừa nói? Đến lúc đó, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ mà người khác đánh mà thôi.”
Thủy Hoàng nghe vậy, lập tức im lặng.
Lúc trước, kế hoạch mà hắn và Bạch Khởi vạch ra chính là sau khi sống lại sẽ thống nhất Nhân tộc trước, sau đó mượn khí vận vô thượng của Nhân tộc, trên phạt chư thiên, dưới phạt U Minh, thống nhất tam giới, thành lập Vương triều bất hủ.
Hắn không ngờ, nếu bản thân thật sự thống nhất Nhân tộc, Nhân tộc sẽ không hưởng thụ khí vận Thiên Đạo nữa.
Không có khí vận gia trì, mặc dù Thủy Hoàng tự tin, nhưng hắn cũng biết đại quân Sát Thi của mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Thiên Đình và Địa phủ.
Chứ đừng nói giữa thiên địa còn có mấy Thánh Nhân nhìn xuống chúng sinh.
Hắn lập tức mê mang.
Có cảm giác kế hoạch hoàn toàn lộn xộn và mất mục tiêu.
“Ngươi nói đều là thật sao? Sao ngươi lại hiểu chuyện Thiên Đạo như lòng bàn tay như vậy?”
Thủy Hoàng hỏi Lý Nguyên.
Hắn hy vọng Lý Nguyên nói đều là giả, là vì lừa gạt hắn rời khỏi Cửu Châu mà nói dối.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Nếu ngươi có thể đạt tới cảnh giới của ta thì ngươi sẽ hiểu thôi diễn Thiên Đạo, nhìn xuyên quá khứ tương lai chỉ là trò cỏn con.”
“Ngươi có cảnh giới gì?”
Thủy Hoàng.
Đát Kỷ trả lời giúp ca ca: “Ca ta trên Đại Đạo.”
Thủy Hoàng nghe thấy cảnh giới của Lý Nguyên, cho dù hắn bình tĩnh, nhưng cũng không khống chế được mà làm rớt tròng mắt khiếp sợ xuống đất.
Khóe miệng cũng há to ra.
Có vẻ đặc biệt nghẹn họng.
Bạch Khởi bên cạnh càng có xúc động da đầu sắp nứt ra.
Hoàn toàn không dám tin vào lỗ tai của mình.
Thiên Đạo đối với người hồng hoang đã là tồn tại chí cao vô thượng rồi.
Là tồn tại chỉ có thể ngầm hiểu, không thể chạm thật vào.
Mà Đại Đạo càng hư vô mờ mịt.
Đã không còn là ngầm hiểu, không cách nào đo lường, không thể diễn tả.
Còn trên Đại Đạo.
...
Thủy Hoàng và Bạch Khởi choáng váng.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng trên đời này thật sự có người có thể tu luyện tới độ cao này?
Ngoại trừ Bạch Khởi và Thủy Hoàng choáng váng ra thì Văn đạo nhân bên cạnh cũng ngây ngốc theo.
Từ sau khi bị biến thành chim giẻ cùi, hắn vẫn âm thầm suy đoán tu vi của Lý Nguyên.
Hắn cảm thấy Lý Nguyên nhất định là Thánh Nhân, hơn nữa còn thuộc cường giả siêu cấp có cảnh giới Thánh Nhân hậu kỳ hoặc đại viên mãn.
Hắn tự cho rằng bản thân đã tưởng tượng Lý Nguyên vô cùng lợi hại.
Nhưng hắn không ngờ suy đoán của mình ngay cả lòng bàn chân Lý Nguyên cũng không sờ được.
Hắn cho rằng Lý Nguyên ở tầng thứ năm, nhưng thật ra hắn đã ở tầng một ngàn.
Sao trên thế giới này có thể có tồn tại khủng bố như vậy?
Khó trách chỉ một ánh mắt, một búng tay của hắn là có thể thay trời đổi đất, tái diễn hồng hoang!
“Ting ting ting!”
Ngay lúc Thủy Hoàng, Bạch Khởi, Văn đạo nhân chìm vào chấn động, rất lâu vẫn không thể kiềm chế bản thân, thì một tiếng chuông gió đột nhiên vang lên đánh thức ba người họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận