Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 753 - Đừng có ý nghĩ không an phận với ta.

Móng vuốt của Tướng Thần, ngay cả dấu vết cũng không lưu lại trên sàn nhà.
Bịch.
Hậu Khanh nhìn thấy dị tượng phát ra từ sàn nhà, cả kinh cằm chó đều rơi trên mặt đất.
Trời ạ, sàn nhà này dĩ nhiên thật không phải phàm vật, mà là tràn ngập Đại Đạo huyền văn chí thuần chí tinh, Hỗn Độn khí tức.
Đây là đạo vận mà chí bảo Hỗn Độn mới có thể phát ra.
Chẳng lẽ, Tướng Thần không phải đang nói sảng, hắn nói đều là sự thật? Khách điếm này, thật sự là không gian Hồng Mông.
Những chậu hoa Lục La, Thủy Tiên, Bách Hợp này cũng là Hỗn Độn Linh Căn? Cái này...... Trời ạ, da đầu Hậu Khanh đều muốn rạn nứt.
Hắn cảm thấy thế giới quan của mình đều bị điên đảo.
Tất cả khách điếm này, hoàn toàn vượt qua nhận thức trước kia của hắn.
Hắn nghĩ không ra, sao có thể có người đem diện tích thế giới Hồng Mông không thể đo lường, nén ở trong một gian khách điếm?
Đem Hỗn Độn linh căn chỉ có thể tồn tại trong Hồng Mông, trở thành cảnh đẹp?
Đem Hỗn độn linh bảo trong truyền thuyết, chỉ có Bàn Cổ cùng Hỗn Độn Ma Thần mới được sử dụng, trở thành dụng cụ sinh hoạt?
Chẳng lẽ, Lý Nguyên thật sự là Thánh Nhân?
Trừ Thánh Nhân ra, hắn thật sự nghĩ không ra còn có ai có thể có thủ đoạn như thế! Về phần trên Thánh Nhân, hắn căn bản không dám nghĩ!
Bản thân vậy mà trêu chọc đến một vị Thánh Nhân mà còn có thể sống sót, thật sự là gặp được một vị Thánh Nhân nhân từ!
Hậu Khanh vừa rồi đem móng chó đặt ở trên trán Tướng Thần, bởi vì quá mức khiếp sợ, vẫn quên đem móng chó thu hồi lại, giờ phút này bởi vì có chút thất thần, móng chó của hắn nhất thời từ trán Tướng Thần, lướt qua gò má Tướng Thần.
Tướng Thần cảm nhận được móng chó của Hậu Khanh phẩy qua khuôn mặt chó của mình, chỉ cảm thấy da gà nổi lên một thân, trong dạ dày một trận bốc lên.
Hắn vội vàng đánh bay móng chó của Hậu Khanh ra, thoáng cái nhảy ra ngoài mấy mét.
Hậu Khanh phát hiện “bàn tay” của mình bị đánh bay, nhất thời khó hiểu nhìn Tướng Thần.
“Ngươi đánh người ta làm gì?”
“Ọe!”
Nghe thấy Hậu Khanh nói: “Người ta”, Tướng Thần trực tiếp nôn ra. Vừa nôn, hắn vừa nói: “Sau này ngươi tránh xa ta một chút, ta cũng không muốn làm tình.”
Cái gì?
Hậu Khanh vừa nghe, trực tiếp xù lông: “Chẳng nhẽ ta muốn? Ta cũng không muốn làm tình.”
Tướng Thần: “Không muốn là tốt rồi, tuy rằng ngươi hiện tại biến thành một con chó cái, nhưng ngươi phải luôn luôn nhớ kỹ, ngươi là nam, cho nên không nên có ý nghĩ không an phận với ta. Lại càng không nên động tay động chtố, có bất kì tiếp xúc nào với ta.
Phốc!
Hậu Khanh trực tiếp phun ra ba lít máu già.
“Ta đối với ngươi? Suy nghĩ không an phận? Chó mới có suy nghĩ không an phận với ngươi, ngươi thì sao? Ngươi có suy nghĩ không an phận với ta mới đúng.”
Hắn đã quên, bây giờ hắn chính là chó! Tướng Thần: “Yên tâm, hễ mà ta có một chút suy nghĩ không an phận đối với ngươi, ta sẽ chết không tử tế,, mỗi ngày chịu đựng nỗi khổ nghiệp hỏa đốt người, cho dù lung lay sắp đổ, thương tích đầy mình cũng không dừng lại.”
“Hừ, nhớ kỹ lời ngươi nói, sau này ít nhất bảo trì khoảng cách hai mét với ta.”
“Tới gần hai mét coi như ta đùa giỡn lưu manh.”
“Hừ.”
“Ọe.”
Bởi vì đoạn thời gian trước thỉnh cầu hòa thân của Thổ Phiên với Đại Đường bị cự tuyệt, Thổ Phiên thẹn quá hóa giận, lập tức xuất binh xâm lược biên cảnh phương tây Đại Đường.
Trong lúc nhất thời, chiến hỏa biên giới phương Tây nổi lên. Lý Nhị không cam lòng yếu thế phái binh tiến hành phản kích.
Bởi vì mượn Tiểu Tê Tử một ngàn vạn lượng bạc trắng, hơn nữa Trưởng Tôn hoàng hậu quý này dùng chậu châu báu phục chế không ít binh khí, lương thực, bởi vậy Đại Đường có thể nói lương thảo dư thừa, đao kiếm giàu có, sĩ khí dâng cao.
Chẳng những dễ dàng đánh lui Thổ Phiên xâm lược, hơn nữa còn trực tiếp đánh vào trong quốc thổ Thổ Phiên.
Thổ Phiên cả kinh vội vàng cầu hòa với Lý Nhị.
Tuy nhiên, Lý Nhị có tâm muốn triệt để giải quyết kình địch này, bởi vậy ỷ vào thực lực Đại Đường cường thịnh, cũng không có đáp ứng thỉnh cầu cầu hòa của Thổ Phiên, mà là tiếp tục mệnh lệnh Úy Trì Cung, Tần Quỳnh, Trình Giảo Kim đánh vào nội địa Thổ Phiên.
Chỉ là, ngay tại thời điểm binh lính Đại Đường khí thế cuồn cuộn đẩy mạnh về phía trước, lại gặp một chuyện khó giải quyết, chẳng những khiến cho tốc độ tiến công thoáng cái ngừng lại, hơn nữa còn khiến cho đại quân Đại Đường ăn vài trận bại, cuối cùng đành phải không ngừng rút lui......
Thì ra, nội địa Thổ Phiên nằm ở cao nguyên, sau khi binh lính Đại Đường tiến vào cao nguyên, rất nhiều người đều xuất hiện chứng sợ độ cao, mỗi ngày thượng thổ hạ tả, đầu váng mắt hoa, hữu khí vô lực căn bản là không có khí lực giết địch.
Lý Nhị nhận được chiến báo cấp bách phía trước, gấp đến độ vô cùng lo lắng.
Hắn vội vàng triệu tập đại thần thương lượng chuyện phía trước, nhưng đối mặt với chứng sợ độ cao, các đại thần cũng bó tay hết cách.
Cuối cùng thương thảo ra kết luận là, trước khi binh lính Đại Đường không thích ứng với chứng sợ độ cao, đành phải tạm thời lui thủ tới khu vực an toàn, sau đó xây thành phòng thủ, chờ đợi tương lai binh lính Đại Đường có thể thích ứng với chứng sợ độ cao, lại chinh phục Thổ Phiên.
Nhưng Lý Nhị lại có chút không cam lòng, binh lính Đại Đường thực lực rõ ràng mạnh hơn Thổ Phiên, mắt thấy lập tức có thể chinh phục Thổ Phiên, cũng bởi vì chứng sợ độ cao liền ngăn bước tiến công của Đại Đường, nư này cũng quá nghẹn khuất rồi.
Suy nghĩ một chút, Lý Nhị ngay lập tức nghĩ đến hai chủ ý. Một chủ ý đương nhiên là đi cầu cứu tỷ phu Lý Nguyên.
Lý Nguyên ở trong lòng Lý Nhị, có thể nói không gì không làm được, đương nhiên có biện pháp giải quyết vấn đề chứng sợ độ cao của binh lính Đại Đường.
Chỉ có điều, tỷ phu ngoại trừ Tiểu Tê Tử ra, đối với những người khác đều có chút không dễ nói chuyện, cầu hắn hắn cũng không nhất định đồng ý.
Về phần biện pháp thứ hai......
Lý Nhị lập tức lấy điện thoại di động ra, tuyên bố 450 tin tức trong nhóm thảo luận Tây Du.
Bạn cần đăng nhập để bình luận