Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 763 - Tất cả mọi người đều muốn nhận làm bố

Nữ Bạt giải thích: “Nguyên liệu chế tạo ra điện thoại di động là Tiên Thiên Hàn Ngọc vô cùng khan hiếm quý giá, chỉ có thể gặp không thể cầu, nếu như bán cho những người tu luyện kia, dù có là mươi vạn lượng, trăm vạn lượng bạc bọn họ cũng đều sẽ mua.”
Tiểu Tê Tử đột nhiên đưa tay ôm ngực, cảm thấy đau lòng không thôi.
“Ngươi không sao chứ?” Nữ Bạt thấy thế không tránh khỏi lo lắng hỏi. Tiểu Tê Tử vô cùng đau đớn nói: “Bị lỗ to rồi, sao các ngươi không nhắc nhở ta chứ? Ta bị lỗ mất bao nhiêu tiền rồi đây!”
Nữ Bạt: “Ta cứ tưởng ngươi đã biết rồi, mua điện thoại di động cũng là để vui vẻ nên không có nhắc nhở.”
“Ta, tiền của ta đó! Không được, ta phải tăng giá, tăng lên bao nhiêu thì tốt đây?”
Nhìn dáng vẻ mê tiền của Tiểu Tê Tử, Nữ Bạt nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
...
Bạch Hoa Xà Tinh: “Dù sao cái điện thoại di động này đúng là bán với giá chỉ một vạn lượng bạc, ta cũng không hiểu nổi vì sao nàng lại bán giá rẻ như vậy.”
Hắc Hùng Tinh kích động nói: “Không biết điện thoại di động này có còn bán hay không, nếu có ta cũng phải đi mua mấy chục cái.”
“Cùng nhau đi.” Thương Lang Tinh vội vàng gật đầu nói.
Bạch Hoa Xà Tinh: “Có, cửa hàng đang ở thành Trường An, các ngươi đi hỏi thăm một chút thì sẽ biết. nhưng các ngươi mua nhiều cũng không dùng hết, cái điện thoại di động này nếu như luyện hóa thành nguyên liệu một lần nữa liền mất đi Tiên Thiên linh khí, biến thành vật phàm.”
Thương Lang Tinh và Hắc Hùng Tinh nghe vậy nhất thời có hơi thất vọng.
Hắc Hùng Tinh đột nhiên nghĩ ra cái gì, hắn hỏi Bạch Hoa Xà Tinh: “Không phải vừa nãy ngươi nói có được hai món bảo bối sao? Điện thoại di động là một món, còn một món bảo bối nữa là cái gì?”
Bạch Hoa Xà tinh nghe vậy, sắc mặt lập tức lộ ra vẻ hưng phấn: “Còn có một món bảo bối tên là Tam Quang Thần Thủy, là do ta cướp được lúc ông bố Đại Ma Vương phát lì xì.”
Nói xong hắn móc ra một cái bình sứ cao khoảng một thước, cẩn thận mở nắp bình ra cho Hắc Hùng Tinh và Bạch Hoa Xà Tinh kiểm tra tỉ mỉ.
“Quả nhiên là Tiên Thiên Thánh Thủy trong truyền thuyết, linh khí bất phàm.”
Hắc Hùng Tinh và Thương Lang Tinh cảm nhận được trong bình tỏa ra linh khí nồng nặc, vừa hâm mộ lại vừa kinh ngạc.
“Vị “ông bố Đại Ma Vương” kia là ai? Sao hắn có thể tùy ý mà đem tặng bảo vật quý giá này cho ngươi?” Thương Lang Tinh hiếu kỳ hỏi.
Thấy Thương Lang Tinh nhắc tới ông bố Đại Ma Vương, trên mặt Bạch Hoa Xà Tinh lập tức lộ ra biểu tình kính phục: “Đại Ma Vương là tên gọi tắt của “Ta là Chung Cực Đại Ma Vương.””
Hắn mở ra một cái thông báo nhóm trên điện thoại di động, chỉ vào một cái nick name trên thông báo, nói: “Ầy, chính là hắn. Nghe cư dân mạng nói, hắn chính là tuyệt thế đại thần đã phát minh ra điện thoại di động. Lúc mà hắn phát minh ra chức năng phát lì xì cho điện thoại di động, hắn liền tùy tùy tiện tiện phát ra mấy trăm cái lì xì chứa toàn những món quý giá, trong đó có Tiên thiên linh bảo, Tiên Thiên Linh Quả, Tiên Thiên Linh Tài, quả thực là giàu có đến không có nhân tính.”
“Bởi vì quá giàu cho nên mọi người kính gọi hắn là ông bố Đại Ma Vương. Ôi, không biết đến bao giờ ông bố Đại Ma Vương mới tới nhận đứa con trai nuôi này nữa!”
Trên mặt hắn tràn đầy ngóng trông và mong đợi. Thương Lang Tinh và Hắc Hùng Tinh nghe đến choáng váng.
Thế cho nên họ đều quên mất không cười nhạo hành vi quỳ liếm không còn tí tôn nghiêm của Bạch Hoa Xà Tinh!
Phát mấy trăm cái lì xì chứa Tiên thiên linh bảo, Tiên Thiên Linh Quả, Tiên Thiên Linh Tài, người này phải giàu có đến mức nào đây!
Bọn họ đều muốn nhận làm bố!
Tôn Ngộ Không ở một bên cũng âm thầm khiếp sợ vì sự giàu có của Đại Ma Vương.
Rốt cuộc là người nào đã phát minh ra điện thoại di động, phát sóng trực tiếp cuộc sống của Đường Tăng, còn một lần phát nhiều lì xì quý giá như vậy?
Tôn Ngộ Không đột nhiên nghĩ đến chưởng quỹ sư phụ của mình.
Sư phụ thần bí khó lường, không thể đo được.
Đại Ma Vương này liệu có phải là sư phụ hay không?
Hẳn là sư phụ có loại năng lực này chứ?
Tôn Ngộ Không suy nghĩ một chút, lập tức bay đến bên kia sườn núi, chỉ thấy thân hình chim sẻ biến hóa một hồi lại biến thành dáng vẻ Kim Trì trưởng lão.
Sau đó Tôn Ngộ Không cầm lấy cây gậy, run run rẩy rẩy đi về phía vách đá.
Đến vách đá, Hắc Hùng Tinh thấy Kim Trì trưởng lão, vẻ mặt lập tức có hơi xấu hổ.
Hắn vội vàng đứng lên chắp tay nói: “Thì ra là Kim Trì trưởng lão đến, không kịp tiếp đón từ xa, thứ lỗi, thứ lỗi.”
Bạch Hoa Xà Tinh và Thương Lang Tinh cũng vội vàng đứng lên hành lễ, hiển nhiên là mấy người này có quen biết từ trước.
“Sao Kim Trì trưởng lão lại rảnh rỗi đến ngọn núi hoang vu này của ta? Không phải thiền viện của ngươi vừa gặp hỏa hoạn sao?”
Sau khi mọi người đều đã ngồi xuống, Hắc Hùng Tinh tò mò hỏi. Tôn Ngộ Không nói: “Tối hôm qua ta có mượn một chiếc áo cà sa của hòa thượng tới từ Đại Đường để thưởng thức, lại không ngờ rằng cà sa bị kẻ cắp trộm đi mất, ta không có cà sa, không cách nào trả lại cho Đường Tăng, đành phải đến chỗ của ngươi nhờ giúp đỡ.”
Hắc Hùng Tinh có chút chột dạ nói: “Cà sa của ngươi bị mất, sợ là ta cũng không giúp được gì.”
Bạch Hoa Xà Tinh bên cạnh kì quái hỏi: “Cẩm Hạt Cà Sa của Đường Tăng thế mà lại bị mất rồi sao? Không biết là người nào to gan như vậy, dám trộm đồ dưới mí mắt Tề Thiên Đại Thánh?”
Sáng sớm hôm nay hắn liền nhận được lời mời uống trà của Hắc Hùng Tinh, vì vậy nên vẫn không thấy điện thoại di động ra xem video, không biết hôm nay trong thiền viện xảy ra những chuyện gì.
Cũng không biết rằng Kim Trì trưởng lão đã chết.
Tôn Ngộ Không thấy Bạch Hoa Xà Tinh nhắc tới danh hiệu của mình, lại còn có chút sùng bái, hắn không khỏi hơi đắc ý trong lòng.
Hắn hỏi Bạch Hoa Xà Tinh: “Ngươi cũng biết Tề Thiên Đại Thánh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận