Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2030 - Ngay cả logic cơ bản cũng chẳng cần sao!

Nói như vậy là Lý Nguyên đang che giấu tu vi.
Việc Kim Ngọc Lương bị thật Lý Nguyên bắt được cũng có thể là thật.
Nếu cô cô thật sự muốn gả cho Lý Nguyên.
Dương Quá có nghĩ thế nào cũng không thể chấp nhận được sự thật này.
Sao cô cô có thể lập gia đình chứ!
Lục Vô Song thì ngược lại, nàng không xoắn xuýt như Dương Quá.
Nàng phát hiện, hình như là Lý Nguyên bắt được Kim Ngọc Lương thật, thế nên nàng không nhịn được mà tò mò hỏi Lý Nguyên: “Tiền, tiền bối, rốt cuộc tu vi của ngươi cao cỡ nào thế? Thậm chí cả Kim Ngọc Lương mà ngươi cũng có thể bắt được “
Lý Nguyên khẽ cười với Lục Vô Song, rồi bình tĩnh đáp: “Tu vi của Kim Ngọc Lương cũng không được xem là quá cao, bắt được hắn cũng không phải là chuyện gì quá trọng đại.”
Lục Vô Song kinh ngạc nói: “Tu vi của Kim Ngọc Lương mà vẫn chưa cao sao? Đến Vương Trọng Dương và Trương Tam Phong còn không phải là đối thủ của hắn, giang hồ đồn rằng rất có thể là Kim Ngọc Lương đã là tu luyện đến Chuẩn Thánh.”
Lý Nguyên trả lời: “Hắn đã tu luyện đến Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn rồi.”
Lục Vô Song giật mình nói: “Vậy thì lại càng tuyệt vời, hẳn chỉ thiếu một bước nữa là Thánh Nhân, thế làm sao mà ngươi bắt được hắn? Chẳng lẽ, ngươi cũng là Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn sao?”
Lần này, không chỉ có Lục Vô Song cảm thấy khiếp sợ, mà đến cả Dương Quá cũng nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.
Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn, xét ở hồng hoang mà nói là tuyệt thế cường giả có thể trấn áp một thế giới, là sự tồn tại soi sáng chư thiên.
Tu vi của Lý Nguyên cao như vậy sao?
Trông có vẻ không giống!
Tiểu Long Nữ cũng nhìn Lý Nguyên với vẻ khá tò mò.
Tuy, nàng và Lý Nguyên đã quen biết nhau được mấy ngày, nhưng nàng thật sự vẫn chưa biết tu vi của Lý Nguyên rốt cuộc là ở mức nào.
Nhưng chủ yếu là nàng cũng không quan tâm đến chuyện này lắm.
Lý Nguyên lắc đầu nói với Lục Vô Song: “Ta không phải là Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn.”
Lục Vô Song có chút thất vọng, nàng lại hỏi hắn: “Không phải là Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn, vậy thì làm sao ngươi bắt được Kim Ngọc Lương?”
Dương Quá âm thầm gửi tin.
Cũng may, Lý Nguyên không phải là Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn, còn chưa đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng, Lý Nguyên nói tiếp: “Ách, so với Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn thì ta mạnh hơn trăm triệu điểm.”
Lục Vô Song: “...”
Dương Quá: “...”
Hai người trở nên xanh mục kết thiệt.
Bọn họ vô cùng ngạc nhiên.
Mạnh hơn cả Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn.
Vậy không phải chỉ có Thánh Nhân sao?
Lý Nguyên vậy mà lại là Thánh Nhân?
Điều này sao có thể?
Thánh Nhân làm sao có thể mở một khách điếm?
Vả lại, những vị Thánh Nhân ở hồng hoang, ai nấy cũng đều nhuc thục năng tường, hoàn toàn chẳng có vị Thánh Nhân nào tên là Lý Nguyên cả.
Ngay cả Tiểu Long Nữ cũng không nghĩ ra được.
Dẫu sao, Lý Nguyên không thể nào là Thánh Nhân.
Nhưng theo những gì nàng hiểu về Lý Nguyên, thì Lý Nguyên không nói dối.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?
Dương Quá khôi phục lại tinh thần, hắn nhìn về phía Lý Nguyên với vẻ kinh ngạc, rồi la lên: “Ngươi nói ngươi là Thánh Nhân, sao ngươi có thể là Thánh Nhân, nếu ngươi là Thánh Nhân thì đã sớm nổi tiếng tại hồng hoang rồi, sao từ trước tới giờ bọn ta chưa từng nghe nói đến ngươi nhỉ?”
Lý Nguyên bình tĩnh đáp lại: “Ta không nói ta là Thánh Nhân.”
Lục Vô Song lên tiếng: “Không phải ngươi nói còn mạnh hơn cả Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn sao? Mạnh hơn cả Chuẩn Thánh Đại Viên Mãn, không phải là Thánh Nhân thì là gì?”
“Đúng vậy, lời ngươi vừa nói, không thể quên đi nhanh như vậy chứ.”
Dương Quá cũng phụ họa theo.
Lý Nguyên hờ hững nói: “Vẫn có nhiều tu vi mạnh hơn Thánh Nhân, ví dụ như Thiên Đạo, Đại Đạo, Đại Đạo Chí Cao.”
Dương Quá nghe mà mắt trợn trắng, da mặt co giật không thôi.
Lục Vô Song cũng để lộ vẻ mặt không còn gì để luyến tiếc.
Bọn họ nghe được rõ lời của Lý Nguyên, Lý Nguyên đang cho là mình mạnh hơn người khác!
Coi mình là Thiên Đạo, Đại Đạo, hoặc là Đại Đạo Chí Cao.
Nhưng điều này sao có thể?
Thiên Đạo chính là sự tồn tại chi phối vạn sự vạn vật tại hồng hoang, thao túng nhân quả, lập ra vòng luân hồi sinh tử, là chí cao toàn năng duy nhất tại hồng hoang.
Lý Nguyên sao có thể là Thiên Đạo chứ?
Còn Đại Đạo, hay Đại Đạo Chí Cao thì càng không thể nào!
Dương Quá nói với cô cô: “Cô cô, người bạn này của ngươi, ta thấy chỗ này của hắn.”
Hắn chỉ chỉ vào đầu của mình: “Chỗ này có vấn đề, nói chuyện thật sự không suy nghĩ.”
Tiểu Long Nữ trách mắng Dương Quá: “Quá Nhi, sao ngươi có thể nói Lý Nguyên như vậy? Theo ta hiểu về hắn, hắn sẽ không nói linh tinh đâu.”
Dương Quá tỏ ra khinh thường, nói: “Cô cô mới quen biết hắn được bao lâu? Có thể hiểu được gì? Hơn nữa, người này cũng quá phức tạp, rất nhiều người đều biết mặt không biết lòng.”
Tiểu Long Nữ vẫn kiên nhẫn đáp lại: “Lý Nguyên sẽ không nói linh tinh.”
Dương Quá thấy cô cô từ đầu đến cuối cứ nói giúp cho Lý Nguyên, thì trong lòng hắn càng cảm thấy buồn lòng.
Phải biết, trước đây cô cô chưa từng tin tưởng một người đến như vậy.
Sao cô cô lại tin tưởng Lý Nguyên như vậy chứ?
Rốt cuộc là cô cô đã bị Lý Nguyên đổ loại bí dược nào vậy?
Hiển nhiên là Dương Quá không tin việc Lý Nguyên là Thánh Nhân, hoặc là mạnh hơn cả Thánh Nhân.
Hắn quyết định phơi bày lời nói dối của Lý Nguyên, làm như vậy thì coi cô sẽ hiểu ngay, Lý Nguyên là một người thích khoác lác, và là người nói chuyện rất không đáng tin.
Từ đó cô cô sẽ ghét Lý Nguyên.
Con ngươi đảo một cái, Dương Quá nhất thời hỏi Lý Nguyên: “Ngươi nói ngươi còn mạnh hơn Thánh Nhân, vậy chắc chắn chẳng có gì mà ngươi không biết, còn có thể thôi toán quá khứ lẫn tương lai.”
Lý Nguyên uống một ngụm nước trà, sau đó mới nhàn nhạt gật đầu đáp: “Dĩ nhiên.”
Dương Quá lấy được câu trả lời khẳng định của Lý Nguyên, trong lòng hắn không khỏi mừng thầm.
Ha ha, ngươi bị lừa rồi!
Hắn vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Vậy ta có thể hỏi ngươi vài chuyện được không? Xem ngươi có thật sự biết không.”
Lý Nguyên bình tĩnh trả lời: “Ngươi cứ hỏi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận