Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 135 - Ta cũng muốn ngươi đút cho ta

Không ngờ đề phòng đủ kiểu cũng không thể phòng được quỷ tham ăn này, trong lòng Nữ Oa thầm oán giận.
“Ngươi lén la lén lút đi theo người khác, ngươi mới mờ ám...ưm..ưm...”
Bỗng nhiên, Đát Kỷ nhét một quả vải đã bóc vỏ vào miệng Nữ Oa, Nữ Oa liền không nói nói ra được.
Ừm, ngon quá!
“Hai tỷ tỷ đừng cãi nhau nữa, chúng ta cùng nhau ăn trái cây đi.”
Nói rồi Đát Kỷ cũng đưa một quả vải cho Hậu Thổ.
Hậu Thổ không nhận: “Ta cũng muốn ngươi đút cho ta.”
Đát Kỷ thấy Hậu Thổ tức giận cũng đành bất đắc dĩ.
Tẩu tử mà lại làm nũng với em chồng như vậy, cái này gọi là gì chứ?
Nhưng mà nàng vẫn bóc vỏ quả vải cho Hậu Thổ, đút vào miệng nàng.
“Như thế này đã hài lòng chưa!”
Hậu Thổ thỏa mãn gật đầu.
“Ừm..., ta tha thứ cho hành vi ngươi giấu ta cùng nàng ta lén ăn!”
Hậu Thổ vừa ăn vừa nói.
“Woa, không hổ là Hỗn độn linh quả, ngon hơn nhân sâm quả nhiều!”
Ăn được quả vải ngọt ngào ngon miệng, Hậu Thổ phấn khởi reo lên.
“Ta muốn nữa, ta muốn nữa!” Nàng khoa tay múa chân kêu lên.
Nữ Oa xem thường nói: “Quỷ tham ăn!”
Nói rồi nàng lại tự đi hái vài quả vải.
Hậu Thổ nhìn thấy vậy lập tức trợn tròn mắt.
“Ở đây sao lại có Hỗn độn linh căn?” Hậu Thổ vừa nhiệt tình ăn vải vừa tò mò hỏi Đát Kỷ.
Đát Kỷ thầm suy nghĩ trong lòng cảm thấy đây chính là cơ hội để tăng sức hút của ca ca ở trong lòng hai vị tỷ tỷ, thế là nàng trả lời: “Những Hỗn độn linh căn này đều do ca ca của ta trồng, hắn rất lợi hại trong việc chăm sóc linh căn đó!”
“Ca ca của ngươi trồng à?”
Nữ Oa và Hậu Thổ sửng sốt một chút, lộ ra vẻ mặt ngây ngốc.
Trong lòng bọn họ cho rằng những cây linh căn này từ xa xưa đã có, căn bản không nghĩ đến sẽ do Lý Nguyên trồng.
“Sao hắn lại biết trồng Hỗn độn linh căn?” Hậu Thổ ngạc nhiên vô cùng.
“Hỗn độn linh căn cũng có thể trồng sao?” Nữ Oa đầy thắc mắc.
Đát Kỷ không đồng ý nói: “Hỗn độn linh căn cũng là thực vật, có gì mà không trồng được chứ?”
Nữ Oa và Hậu Thổ liền bị choáng ngợp với dáng vẻ bình tĩnh của Đát Kỷ.
“Hỗn độn linh căn là thực vật sao?”
Hai người nhìn nhau một cái rồi nhanh chóng dời mắt đi chỗ khác.
Mặc dù Nữ Oa và Hậu Thổ là Thánh Nhân, nhưng mà trước đây bọn họ chưa từng nhìn thấy Hỗn độn linh căn thật sự. Có lẽ, Hỗn độn linh căn thật sự có thể trồng được.
Nhưng mà rốt cuộc là năng lực thần kỳ thế nào mới có thể trồng được Hỗn độn linh căn chứ?
Nữ Oa và Hậu Thổ phát hiện, Lý Nguyên này càng ngày càng khiến người ta không thể nhìn thấu được.
“Đợi đã...!”
Nữ Oa bỗng nhớ đến cái gì đó nhảy dựng lên.
“Luống ca luống cuống, chả có tí Thánh uy!” Hậu Thổ nhìn thấy vậy không khỏi châm chọc một câu.
Nhưng mà Nữ Oa chẳng hề phản bác lại Hậu Thổ.
Nét mặt nàng đầy vẻ sợ hãi nhìn chằm chằm vào Đát Kỷ, réo lên: “Không phải lúc nãy ngươi nói những Hỗn độn linh căn này đều do ca ca ngươi trồng sao?”
Nữ Oa đặc biệt nhấn mạnh ba chữ ‘những quả này’.
“Đúng vậy!” Đát Kỷ chớp mắt.
Nữ Oa khó mà tin được lớn tiếng nói: “Nếu nói như vậy, những quả này đều là Hỗn độn linh căn sao.”
Lúc này Hậu Thổ mới phản ứng lại, nàng cảm thấy da đầu sắp nổ tung.
Cây trái trong vườn đều là Hỗn độn linh căn? Sao có thể như vậy được? Hỗn độn linh căn có phải củ cải trắng đâu, làm gì mà có nhiều như thế chứ? Hậu Thổ cảm thấy tai mình như xuất hiện ảo giác.
Nhưng mà chỉ thấy Đát Kỷ gật đầu: “Đúng vậy, những quả này đều là Hỗn độn linh căn.”
“Sao có thể như thế được chứ?” Nữ Oa dùng hai tay ôm lấy đầu, mái tóc rối cả lên mà cũng chẳng hay biết.
Hậu Thổ cũng há hốc mồm, thật lâu sau cũng chẳng khép lại được.
Hai người đều mang một dáng vẻ hoài nghi nhân sinh.
Thật sự là một tin tức chấn động, không thể nào tưởng tượng được.
Trong Hỗn độn có thể gặp được một Hỗn độn linh căn đã là cơ duyên vô cùng lớn.
Nhưng cây ăn quả trong khu vườn này ít nhiều cũng mấy trăm cây.
Thế mà lại là Hỗn độn linh căn.
Cho dù là khu vườn của lão Đạo Tổ cũng không xa xỉ được như vậy!
Nữ Oa nhìn cây cối khắp vườn đôi chân liền trở nên mềm nhũn.
Đôi tay của Hậu Thổ cũng không nhịn được mà hơi run lên.
Dù cho bọn họ là Thánh Nhân cũng không tiêu hóa nổi tin tức này.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng Hậu Thổ cùng dần bình tĩnh lại sau trạng thái kích động, nàng liền hỏi Đát Kỷ: “Những quả này đều do ca ca ngươi trồng sao?”
Ánh mắt tràn ngập sự nghi ngờ.
Đát Kỷ lắc đầu nói: “Không phải toàn bộ.”
“Còn có ai nữa?” Nữ Oa vội vã hỏi, có lẽ người này mới là mấu chốt đứng sau tấm màn.
Ánh mắt của Hậu Thổ cũng sáng rực nhìn Đát Kỷ.
Rốt cuộc là ai mới có thể có bản lĩnh cao cường như vậy.
“Có mấy cây là do ta trồng đấy!” Đát Kỷ vỗ ngực mình, vô cùng đắc ý.
Phụt!
Nữ Oa và Hậu Thổ phun thẳng nước bọt ra ngoài.
Cả hai cùng phun lên đầy mặt Đát Kỷ.
Bọn họ còn cho rằng Đát Kỷ sẽ nói ra vị nào đó đứng đầu chư thiên, không ngờ người này lại chính là bản thân Đát Kỷ!
Cái này chả phải đáng bị phun sao?
Đát Kỷ bị phun lên mặt khóc không ra nước mắt.
Vì sao cho dù là Nữ Oa, Hậu Thổ, hay là Vô Đương, Quy Linh đều thích phun nước bọt vậy?
Ca ca, ta thật thương tiếc cho cuộc đời sau này của ngươi!
“Ngươi nói những Hỗn độn linh căn này đều do ngươi và ca ca ngươi trồng?” Hậu Thổ không quan tâm đến việc xin lỗi, nàng không dám tin mà cố hỏi.
“Không có người khác sao, chẳng hạn như là quản gia nhà các ngươi hay gì đó.” Nữ Oa nhắc Đát Kỷ.
Đát Kỷ lau nước bọt trên mặt, lắc đầu nói: “Chỉ có hai người ta và ca ca, lúc đó Dương bá còn chưa đến nhà bọn ta.”
“Vậy các ngươi trồng như thế nào?” Nữ Oa lại hỏi tiếp.
Đát Kỷ đành trợn mắt một cái, sao mà ngay cả câu hỏi ấu trĩ thế này cũng hỏi được vậy: “Trồng cây thì còn trồng thế nào nữa. Đào một cái lỗ rồi đặt cây non vào, lắp đất vào rễ cây, lấy nước từ hồ tưới cho cây. Vậy là xong, đủ chi tiết chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận