Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 784 - Cha, sao người ngốc vậy

Mà mẹ nàng, bác nàng, chị nàng đều kém cô ta ba phần. Người này là ai?
Tại sao lại dùng ánh mắt như vậy nhìn cha chằm chằm? Có gian tình!
Đôi mắt Tiểu Tê Tử di chuyển không ngừng trên người nữ tử xinh đẹp đó.
Đinh đinh đinh đinh đinh.
Đúng lúc này, tiếng chuông gió lại vang lên. Ba người đàn ông đi đến. Trong đó có một người là Hiên Viên.
Trong lúc Tiểu Tê Tử đang âm thầm suy đoán thân phận của những người khác, ông lão đứng bên phải Hiên Viên vẫy vẫy tay với Lý Nguyên, nói: “Lý lão đệ, ngươi thực sự ở nơi này sao?”
“Sư phụ, ta nhớ ngươi chết đi được.”
Người đàn ông trung niên bên trái khoa trương hét lớn.
Sư phụ?
Lẽ nào người nọ là đệ tử của cha? Hơi già nhỉ!
Tiểu Tê Tử thầm nghĩ.
“Ngồi đi.”
Lý Nguyên chào hỏi Thần Nông và Phục Hi một tiếng.
Hắn lại liếc nhìn qua Nữ Oa: “Ngươi cũng ngồi đi.”
Nữ Oa đi đến bên cạnh Lý Nguyên, ngồi xuống cùng băng ghế với Lý Nguyên. Sau đó đè cơ thể mình lên người Lý Nguyên: “Lại đây, cứ đẩy ta thôi.”
Gương mặt Lý Nguyên hiện lên vẻ bất đắc dĩ: “Không phải là ngươi muốn đè chết ta đấy chứ?”
Nữ Oa mặc kệ là ai đẩy ai, nàng trực tiếp cướp lấy đôi đũa và tô mì trong tay Lý Nguyên, tự mình ăn.
“Ai da, ta đang ăn dở mà.”
Lý Nguyên thấy thế liền muốn ngăn cản. Nữ Oa ngồi bên cạnh vừa hào hứng ăn, vừa nói: “Ngươi ăn rồi, còn ta vẫn chưa ăn.”
“Không phải là ngươi không ăn sáng sao?”
Lý Nguyên nghi ngờ nói.
Nữ Oa thản nhiên: “Ta không ăn là do ngươi không chịu nấu cho ta, nếu ngươi tình nguyện nấu cho ta ăn, đừng nói là bữa sáng, bữa trưa, bữa tối, kể cả bữa khuya ta cũng có thể ăn được.”
“Ngươi đừng có mơ nữa.”
Lý Nguyên liếc mắt. Ta cũng không phải đầu bếp riêng của ngươi.
Tiểu Tê Tử thấy nữ tử xinh đẹp nọ không chút khách sáo với cha mình, trong lòng không khỏi càng thêm tò mò.
Quan hệ của bọn họ là gì?
Nữ Bạt bên cạnh cũng tò mò không ngớt.
Tiểu Tê Tử trực tiếp hỏi cha: “Cha, vị này…”
Tiểu Tê Tử còn chưa dứt lời, đột nhiên nàng thấy Nữ Oa phun hết mì trong miệng ra ngoài.
Trên bàn toàn là mì.
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt vừa ăn xong đột nhiên lại muốn ói.
Nữ Oa bất chấp vẻ chật vật của mình, vẻ mặt kinh hãi nhìn Lý Nguyên, lại nhìn sang Tiểu Tê Tử, ngạc nhiên hét lên: “Ngươi, ngươi, trời ạ, ngươi có con luôn rồi sao?”
Nàng liếc nhìn Nữ Bạt.
Lẽ nào đứa trẻ này là con của Lý Nguyên và Nữ Bạt?
Lúc nàng vừa đi vào khách điếm, lúc đi ngang qua người Nữ Bạt nàng đã biết thân phận của nàng ta do khí tức cương thi trên cơ thể nàng ta phát ra.
Nữ Bạt chú ý đến ánh mắt của Nữ Oa, đột nhiên nàng cảm cả người như rơi vào hầm băng, linh khí trong mạch máu đều bị đông lại.
Việc này khiến trong lòng nàng tràn ngập kinh hãi. Rốt cuộc người này là ai?
Tại sao ánh mắt của nàng ta lại lợi hại như vậy?
“Đây là con gái nuôi của Lý lão đệ sao?”
Trong lúc Nữ Oa đang kinh ngạc, Hiên Viên lên tiếng giải thích thay Lý Nguyên.
“A, thì ra là con gái nuôi của ngươi!”
Tuy rằng Nữ Oa vẫn có chút kinh ngạc nhưng giọng nói đã không còn mất mát như lúc nãy nữa.
Mà đột nhiên Nữ Bạt cũng cảm thấy linh khí trong cơ thể dần trở lại bình thường.
“Mặc dù là con gái nuôi nhưng cũng yêu thương như con gái ruột thôi.”
Tiểu Tê Tử nhanh chóng tiếp lời.
Nữ Oa dịu dàng sờ đầu Tiểu Tê Tử: “Thật là đáng yêu.”
“Dì à, ngươi là ai vậy?”
Tiểu Tê Tử ngây thơ hỏi. Nữ Oa: “Tà là Nữ Oa, bạn của ba ngươi.”
Nhật âu!
Nghe thấy hai chữ “Nữ Oa”, hai người Tiểu Tê Tử và Nữ Oa đồng thời la lên đầy kinh ngạc.
Nàng ta thế nhưng lại là Nữ Oa nương nương.
Khó trách lại xinh đẹp thánh khiết, cao quý hoa lệ như vậy.
Nhưng mà, sao Nữ Oa nương nương lại giành ăn mì với Lý Nguyên được chứ? Còn là đồ mà Lý Nguyên đã ăn rồi nữa chứ?
Cái này cũng không khách sáo quá rồi thì phải? Có chút mất hình tượng nha!
Trong lúc Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt bị tin tức này làm cho kinh ngạc thì Phục Hi đã lấy đàn tranh ra, đi đến trước mặt Lý Nguyên, liếm môi nói: “Sư phụ, gần đây ta đã sáng tác một ca khúc mới, ngươi nghe giúp ta một chút.”
Thần Nông cũng cầm lấy Thanh Phong Túy do hắn làm, không nhịn được nói với Lý Nguyên: “Lý lão đệ, đây là rượu Thanh Phong Túy do ta làm, ngươi thử xem có khác biệt gì với Thanh Phong Túy của ngươi làm không?”
“Ngươi là ai, là đệ tử của cha ta sao?”
Tiểu Tê Tử tò mò hỏi Phục Hi.
Phục Hi hiền hòa nhìn Tiểu Tê Tử: “Ta là Phục Hi. Đúng là đệ tử của cha ngươi.”
“Hắn không phải.”
Lý Nguyên nhàn nhạt chen vào một câu. Phục Hi nghe vậy, đột nhiên vẻ mặt trở nên uể oải: “Sư phụ, ta rất có thành ý muốn bái người làm sư phụ, ngươi đồng ý với ta đi, ta khóc lóc ầm ĩ như vậy cũng chỉ để bái sư thôi, đây chính là ý trời đó.”
Hậu duệ của Địa nhân Tam Hoàng Phục Hi, Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt đều trợn mắt nhìn.
Phục Hi Nhân Hoàng lại muốn bái Lý Nguyên làm sư phụ, Lý Nguyên còn không chịu nhận, thật là không còn gì để nói mà.
Đây chính là Phục Hi Nhân Hoàng đấy!
Bây giờ Tiểu Tê Tử chỉ muốn nói một câu, cha, tại sao ngươi lại ngốc vậy chứ?
“Ngươi là ai?”
Tiểu Tê Tử hỏi Thần Nông.
Thần Nông: “Ta là Thần Nông.”
Quả nhiên!
Tiểu Tê Tử không còn ngạc nhiên nữa, nàng chết lặng luôn rồi.
Nếu bây giờ phụ vương ở đây chắc chắn sẽ sợ tới mức quỳ trên mặt đất luôn rồi.
Nữ Oa và mấy cái đã ăn xong tô mì, nàng nghe Phục Hi nói muốn cho Lý Nguyên nghe nhạc và Thần Nông muốn cho Lý Nguyên thử ca khúc mới, nói: “Các người không nên làm phiền Lý Nguyên nữa, hắn còn có chuyện phải làm.”
“Sao ta không biết mình còn có việc phải làm nhỉ?”
Lý Nguyên nghi ngờ nói.
Nữ Oa không vừa lòng nhìn Lý Nguyên: “Không phải ngươi đã hứa với ta, hàng năm tới sinh nhật ta ngươi sẽ làm bánh sinh nhật cho ta sao, ngươi thiếu ta bao nhiêu cái bánh sinh nhật rồi?”
Lý Nguyên nhắc nhở: “Lúc trước ta nói, chỉ cần lúc sinh nhật ngươi mà có mặt ta thì ta sẽ làm bánh sinh nhật cho ngươi. Nhưng sinh nhật mấy năm nay của ngươi không có mặt ta, cho nên ta mới nợ ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận