Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 508 - Nữ nhi đã có người trong lòng rồi!!

Không còn đường thương lượng đúng không, đã định sẵn rồi đúng không? Vậy ta không đồng ý, xem các ngươi có thể làm gì! Nàng vừa nghĩ trong lòng, đột nhiên lạnh lùng bật nói: “Thật ra thì nữ nhi đã có người trong lòng rồi!”
Ầm! Hạo Thiên và Dao Trì vốn vẫn bình tĩnh đột nhiên nghe thấy nữ nhi nói có người trong lòng rồi, hai mắt bỗng trở nên lạnh như băng như đao, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Khí lạnh như băng giá từ trên thân hai người phát ra, làm cho nguyên thần của Long Cát công chúa cũng suýt thì bị đông cứng.
Thấy phụ vương và mẫu hậu toàn thân hàn khí như đao, Long Cát công chúa không khỏi cảm thấy hơi sợ hãi trong lòng.
Tuy nhiên nàng không biểu hiện ra trên mặt, vẻ mặt vẫn rất quật cường nhìn phụ vương và mẫu hậu.
“Điều ngươi nói là sự thật?” Giọng nói của Hạo Thiên tràn đầy lửa giận.
“Ngươi cố ý chọc giận chúng ta sao?” Dao Trì nhìn thẳng Long Cát như muốn nhìn xuyên nội tâm của nữ nhi.
Long Cát công chúa thấy phụ vương và mẫu hậu nổi giận đùng đùng, trong lòng vui mừng, nàng bình tĩnh nói: “Ta nói thật, nữ nhi đã có người trong lòng rồi, thế nên không thể gả cho Hồng Cẩm.”
Hừ, nếu còn dám ép ta, ta liền cho các ngươi thêm một cháu trai!
“Hắn là ai?” Giọng nói Hạo Thiên lạnh như băng giống như biết đối phương là kẻ nào, sẽ chém đối phương thành tám mảnh vậy.
Long Cát công chúa nói: “Tất nhiên ta không thể nói cho ngươi biết đối phương là ai. Dù sao cũng là có người như vậy.”
Dao Trì nói: “Nếu như ngươi không nói ra thân phận của đối phương, vậy chứng tỏ ngươi đang nói dối. Ngươi phải lập tức trở về Tây Kỳ thành hôn với Hồng Cẩm.”
Long Cát công chúa hiểu, nếu hôm nay không thể tìm được người yêu, cửa ải này e rằng nàng không qua được.
Nhất định phải tìm ra được một người! Trong đầu Long Cát hiện ra bóng dáng Lý Nguyên đầu tiên, không khỏi bật thốt lên, nói: “Hắn họ Lý, giới tính Nam, là một tu sĩ Nhân tộc, nhà ở Triều Ca, đã được chưa!”
Trong lòng Hạo Thiên trầm xuống.
Hắn nghe nữ nhi nói như vậy xong, rõ ràng không phải nói dối.
Nếu như nữ nhi thật sự tự quyết định chuyện chung thân với người khác rồi, vậy thì phải nói chuyện với Phù Nguyên Tiên Ông làm sao? Trong lòng Dao Trì cũng thấp thỏm nhưng không biểu hiện ra ngoài mặt mà vẫn giữ dáng vẻ không tin, nói: “Thiên hạ họ Lý có nhiều người, làm sao chúng ta biết ngươi có nói đúng không. Trừ phi ngươi dẫn chúng ta đi gặp hắn.”
“Không cần.” Long Cát công chúa trợn tròn mắt.
Nàng thích Lý Nguyên nhưng đó chỉ là đơn phương thôi.
Nếu như nàng đưa cha mẹ đến gặp Lý Nguyên chẳng phải sẽ lộ ra lời nói dối, đó không phải là chơi khăm sao? Tuy nhiên, Hạo Thiên và Dao Trì không cho Long Cát từ chối, hai người đứng dậy từ trên vương tọa, bọn họ đi tới bên cạnh Long Cát, nói: “Chúng ta đi nhân gian, xem có phải thực sự có người như thế hay không.”
Vừa nói xong, Long Cát bị cha mẹ ép lên xa giá, lên đường đến nhân gian.
Ngồi trên xa giá, lòng Long Cát công chúa tựa như có mười lăm thùng nước, trở nên bất ổn, thấp thỏm không thôi.
Nếu như Lý Nguyên có thể che giấu giúp ta chuyện này thì thật tốt.
Đúng rồi, Lý Nguyên suy tính lợi hại như thế, không biết hắn có thể tính ra chúng ta đi tìm hắn hay không. Nếu như hắn suy tính được, vậy chưa biết chừng có thể giúp ta che giấu. Tuy nhiên hắn lợi hại như vậy, có thể sẽ xử lý ta không?
Thời điểm Long Cát công chúa đang tâm loạn như ma, xa giá đã đi tới bầu trời Triều Ca.
Hạo Thiên và Dao Trì mỗi người một bên, áp Long Cát ở chính giữa, thân hình chợt loé lên bay vào bên trong thành Triều Ca.
Dao Trì hỏi nữ nhi: “Đối phương đang ở đâu?”
Đã đến nước này rồi, Long Cát công chúa chỉ có thể kiên trì tiếp tục.
Lúc trước nàng tới thành Triều Ca tìm Lý Nguyên mấy lần, vì vậy nàng biết vị trí phủ đệ của Lý Nguyên ở bên trong thành Triều Ca.
Nàng dẫn phụ mẫu tới trước đại dương cây hoa hoè kia: “Hắn ở đây. Thế thì chúng ta trở về thôi, mạo muội quấy rầy người khác không tốt.”
Vừa nói xong, nàng xoay người rời đi.
Dao Trì giơ lên bàn tay như ngọc của mình, đè bả vai của nữ nhi, không để nàng xoay người.
Long Cát công chúa hơi giãy dụa, mãi mà không được, hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Mất mặt thì mất mặt vậy, dù sao ta cũng sẽ không gả cho tên Hồng Cẩm gì đó.
Hạo thiên không để ý đến lời nói của nữ nhi. Hắn tiến lên gõ vòng khuyên trên cánh cửa.
Một ông lão lưng gù mở cửa lớn.
Trước kia, Hạo Thiên và Dao Trì mới chỉ gặp Thược Dược, vì vậy không nhận ra Dương Hoè.
“Nơi này có một vị đạo hữu họ Lý đúng không?” Hạo Thiên đứng khoanh tay, giọng nói lạnh nhạt hỏi Dương Hoè.
Dương Hòe thản nhiên nói: “Lý công tử cho các ngươi vào.”
Hạo Thiên nhướn mày: “Có phải ngươi nhận lầm người rồi hay không?”
Nếu như không phải do nhận lầm người, đối phương sao có thể biết họ muốn tới? Dương Hòe không nhịn được nói: “Là các ngươi. Không sai. Mau vào đi.”
Hạo Thiên và Dao Trì càng cảm thấy kỳ quái.
Sao ông lão này lại khẳng định chắc chắn là bọn họ như vậy? Long Cát công chúa thấy thế, không khỏi giải thích một câu: “Lý công tử suy tính rất đúng, hẳn là tính ra có người tới.”
Dao Trì càng không hiểu nổi: “Hôm nay chính là thời điểm lượng kiếp đang hưng thịnh, với thân phận của chúng ta, sao có thể có người suy tính được hành tung của chúng ta chứ?”
“Đúng rồi.”
Nàng như nhớ tới chuyện gì, hỏi nữ nhi: “Người này có tu vi gì?”
Long Cát công chúa: “Địa Tiên kỳ.”
Chỉ là một tiểu tu sĩ Địa Tiên kỳ. Hạo Thiên và Dao Trì lộ vẻ ngưng trọng, im lặng không nói nên lời.
Địa Tiên kỳ ngay cả dòng sông vận mệnh cũng không nhìn ra, sao có thể suy tính thiên cơ ở trong lượng kiếp chứ. Giả thần giả quỷ! Hạo Thiên và Dao Trì lập tức gắn cho Lý công tử này các mác lừa gạt.
Lại nghĩ tới vừa rồi suýt nữa bị đối phương hù doạ, trong lòng Hạo Thiên không khỏi hơi thẹn quá hoá giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận