Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 151 - Nhạc phụ nhìn con rể, càng nhìn càng tức (2)

Trong yến hội của Hạo Thiên Thượng Đế tổ chức, Ngao Quang từ đằng xa đã nhìn thấy vài vị Thánh Nhân vì thế nên hắn nhận ra.
Hắn nghĩ không hiểu, sao Thánh Nhân lại xuất hiện trong trạch viện phàm tục này.
Lẽ nào trạch viện này không hề đơn giản như bề ngoài?
Không lẽ đây thật sự là đạo trường của Thánh Nhân sao?
“Phụ vương, ngươi làm sao thế?” Ngao Châu thấy phụ vương xuất thần, không khỏi thắc mắc hỏi phụ vương một câu.
Ngao Quang nghe vậy mới hồi phục lại từ trong trạng thái thất hồn lạc phách.
Hắn không kịp giải thích với nữ nhi lập tức dẫn nữ nhi bước nhanh đến đình nghỉ mát, sau đó cung kính quỳ xuống đất hành lễ với Nữ Oa và Thông Thiên giáo chủ: “Đông Hải Long Vương Ngao Quang, bái kiến Nữ Oa nương nương...”
Hắn đang định gọi Thông Thiên giáo chủ, trong tai bỗng nhiên nghe thấy truyền âm của Thông Thiên giáo chủ.
“Gọi ta Tề thiên đạo nhân.”
Ngao Quang cũng là người có nhãn lực mạnh, lập tức đổi cách gọi: “Bái kiến Tề thiên đạo hữu.”
Nữ Oa nương nương?
Ngao Châu liền kinh ngạc trợn to mắt.
Nữ Oa Thánh Nhân sao lại ở đây? Còn ngồi cùng bàn với ông chủ?
Rốt cuộc ông chủ kia có thân phận gì?
Đôi mắt Ngao Châu trừng to, long lanh nhìn Lý Nguyên.
Ngao Quang kéo nữ nhi lại: “Còn không hành lễ với Thánh Nhân còn có Tề thiên đạo hữu.”
Ngao Châu lập tức hành lễ với Nữ Oa và Tề thiên đạo hữu.
Tề thiên đạo hữu chỉ Hậu Thổ nói: “Vị này là Hậu Thổ nương nương, có lẽ trước đây ngươi chưa gặp.”
Trong lòng Ngao Quang lập tức dấy lên cơn gió động trời, càng thêm kinh hãi.
Thế mà ngay cả Hậu Thổ nương nương thoát nạn từ Địa phủ cũng ở đây?
Rốt cuộc nơi đây ẩn giấu huyền cơ gì?
Hắn không quan tâm đến thắc mắc nữa, vội vàng hành lễ với Hậu Thổ: “Tiểu Long bái kiến Hậu Thổ nương nương.”
Ngao Châu cũng sững sờ không thôi.
Lại thêm một vị Thánh Nhân?
Lẽ nào ông chủ cũng là Thánh Nhân sao?
Đè nén được cơn kích động, nàng vội vàng quỳ xuống hành lễ: “Long nữ Ngao Châu bái kiến Hậu Thổ nương nương.”
“Các ngươi đứng dậy hết đi.”
Hậu Thổ lạnh nhạt gật đầu.
Lúc này Ngao Quang và Ngao Châu mới đứng lên.
Ngao Quang lại cảm thấy cả người không được tự nhiên, lần này hắn đến đây để dạy dỗ cho tiểu tử ngang ngược lừa gạt nữ nhi, nhưng tên tiểu tử ngang ngược này hình như có quan hệ khá gần gũi với Thánh Nhân. Cái này còn dạy dỗ được gì nữa?
“Hai tiểu Long các ngươi đến đây làm gì?” Nữ Oa tò mò hỏi.
Ngao Quang cung kính nói: “Thời gian trước, tiểu nữ ăn cơm ở Khoái Hoạt Lâm quên mang theo bạc, bị bắt lại quán rửa bát trừ nợ. Cũng may Lý công tử lương thiện, để tiểu nữ về nhà. Cho nên lần này tiểu Long đặc biệt đến trả tiền, tiện thể cảm ơn Lý công tử, không ngờ gặp được các vị Thánh Nhân.”
Nói xong, hắn vội lấy ra cả trăm viên trân châu to bằng quả trứng gà, đặt trước mặt Lý Nguyên.
“Đa tạ Lý công tử.”
Còn về ý nghĩ vốn muốn dạy dỗ ông chủ lòng dạ độc ác này, đó là thứ gì chứ? Ta đã nghĩ như thế sao?
Dù sao ta cũng không nhớ!
Ngao Quang đương nhiên không ngốc, người có thể ngồi ngang hàng với Thánh Nhân, dù tệ cỡ nào hắn cũng không thể dạy dỗ được.
Hai người Nữ Oa và Hậu Thổ cạn lời nhìn Lý Nguyên: “Ăn một bữa cơm mà ngươi không biết xấu hổ bắt người ta rửa bát, không nhìn ra ngươi lại keo kiệt như vậy.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ăn cơm trả tiền, đạo lý hiển nhiên, làm việc trả nợ, hợp tình hợp lý. Còn nói ta keo kiệt à?” Hắn nheo mắt nhìn Nữ Oa và Hậu Thổ một cái: “Trước đây các ngươi ở chỗ ta ăn nhiều như vậy, nói ra lời này không biết xấu hổ hay sao?”
Ngao Quang nghe vậy khuôn mặt già nua run rẩy kịch liệt.
Điên rồi, điên rồi, lại dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với Thánh Nhân sao? Không sợ Thánh Nhân nổi trận lôi đình sao?
Nhưng điều khiến Ngao Quang càng sửng sốt chính là Nữ Oa và Hậu Thổ căn bản không hề tức giận, ngược lại còn tỏ ra ngượng ngùng.
Lý Nguyên này rốt cuộc có thân phận gì?
Ngao Quang sắp sụp đổ luôn rồi!
Nữ Oa không dám nhìn vào mắt Lý Nguyên, nàng nhanh chóng chuyển chủ đề, nói với Thông Thiên giáo chủ: “Không phải ngươi nói có chuyện muốn nhờ Lý Nguyên giúp ngươi tính quẻ sao? Không biết là chuyện gì?”
Ầm!
Ngao Quang nghe câu nói của Nữ Oa kinh ngạc đến mức trợn to mắt, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Cái gì?
Thông Thiên giáo chủ tìm Lý Nguyên tính sự tình?
Làm phản sao?
Rốt cuộc các ngươi ai mới là Thánh Nhân?
Ánh mắt Ngao Châu nhìn Lý Nguyên càng thêm phong phú.
Mặc dù nàng không biết Tề thiên đạo chủ chính là Thông Thiên giáo chủ.
Nhưng Tề Thiên giáo chủ lại không thỉnh giáo hai vị Thánh Nhân Nữ Oa và Hậu Thổ, lại đặc biệt xin Lý Nguyên thôi diễn.
Điều này đủ để Ngao Châu suy nghĩ không thôi.
Ông chủ trước đây liếc một cái liền nhìn ra thân phận Long tộc của ta, còn biết ta ở Đông Hải, lại đoán ra bọn ta sẽ tìm đến cửa trả tiền. Không biết năng lực suy toán của hắn rốt cuộc mạnh đến nhường nào?
Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ sáng rực nhìn Lý Nguyên nói: “Lý đạo hữu hiện tại cảm thấy vận mệnh của Triệt giáo như thế nào?”
Trong giọng điệu của hắn mang theo một chút tự đắc.
Khoảng thời gian này hắn đã bố trí khá nhiều, cộng thêm Hồng Môn Lượng Thiên Xích và Tịnh Thế Bạch Liên Thập Nhị Phẩm do Hồng Quân ban thưởng, Thông Thiên cảm thấy Triệt giáo nhất định có thể nghịch thiên cải mệnh, bình yên trải qua sát kiếp.
Ngao Quang thấy Thông Thiên giáo chủ lại hỏi Lý Nguyên về vận mệnh của Triệt giáo, suýt nữa phun nước bọt ra ngoài.
Triệt giáo không phải là đạo chính thống do lão nhân gia ngươi kiến lập hay sao?
Cần phải hỏi người ngoài sao?
Muốn hỏi thì cũng phải hỏi Đạo Tổ chứ.
Một tiểu tu sĩ Nhân tộc có thể biết được gì chứ?
Đa Bảo đạo nhân ở bên cạnh cũng khiếp sợ không thôi.
Sư phụ điên rồi.
Thế mà lại hỏi tu sĩ kỳ Địa Tiên về vận mệnh Triệt giáo, tên Lý Nguyên này có bản lĩnh đó sao?
Đa Bảo đạo nhân nghĩ đến bí mật trong lòng, ánh mắt nhìn Lý Nguyên hiện lên vô số tia u ám.
Nữ Oa và Hậu Thổ cũng hơi kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận