Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 158 - Đây là suy nghĩ của thẳng nam ung thư!!

Cũng không biết là có xinh đẹp hay không, nếu như không xinh đẹp thì sẽ để cho muội muội cưới luôn, dù sao thì có đánh chết ta cũng sẽ không đồng ý.
Đát Kỷ giờ từng đầu ngón tay lên, nói: “Đồng ý thì có ba vị sư tỷ Vân Tiêu, Bích Tiêu, Quỳnh Tiêu, còn có Kim Linh đại sư tỷ. Ta cũng đã có nói chuyện này với Quy Linh và Vô Đương sư tỷ, mặc dù bọn họ không có đồng ý nhưng cũng không bày tỏ vẻ phản đối hoàn toàn, chỉ cần ta cố thêm chút sức nữa, hẳn là có thể được.. Đồng thời, hai vị tỷ tỷ Nữ Oa và Hậu Thổ cũng nằm trong kế hoạch của ta, nhưng hai vị tỷ tỷ này không dễ đối phó, e rằng sẽ phải tốn thêm nhiều thời gian và tâm tư hơn...”
Bịch! Nghe thấy mỗi một cái tên mà muội muội nói ra, quai hàm của Lý Nguyên cũng sắp rớt ra rồi.
Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu, Vô Đương Thánh Mẫu, Quy Linh Thánh Mẫu, Nữ Oa, Hậu Thổ thì chưa rõ thế nào, hơn nữa Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu còn đồng ý.
Làm sao có thể chứ, tại sao ta lại không cảm thấy sự khác biệt trong cách bọn họ nhìn ta chứ. Chắc chắn là bọn họ muốn trêu đùa với Đát Kỷ rồi, nếu không thì chúng ta cũng chẳng nói được với nhau mấy câu, làm sao chúng ta có thể đồng ý chú? Đúng, chắc chắn là như vậy rồi.
Hỏng ròi, những người này đừng nghĩ là do ta xúi giục muội muội nói ra nha, có chút mất mặt! Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Uyên càng thêm suy sụp.
Hắn vội vàng dặn dò muội muội: “Sau này, trong vòng ngàn vạn năm ngươi không được nhắc tới chuyện chị dâu với mấy người bọn họ, ngươi có thể giữ chút thể diện cho ca ca của ngươi không.”
“Tìm vợ mà còn phải có thể diện à.”
Đát Kỷ xem thường mà nói.
Xong luôn! Câu này càng khiến cho Lý Nguyên chắc chắn hơn về suy đoán trong lòng hắn.
Chắc chắn muội muội đã ném hết thể diện của hắn đi trước mặt mấy người Tam Tiêu!
Ta không có mặt dày như muội muội, hay là ta tìm chỗ nào đó để trốn đi, nếu không sau này khi gặp mấy người Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu sẽ xấu hổ biết bao!
Trong lòng Lý Nguyên Anh thầm hạ quyết tâm...
Trong khoảng thời gian sau đó, Ngao Quang thường xuyên đưa con gái đến Triều Ca tìm Lý Nguyên, con rể tương lai.
Tuy nhiên, Lý Nguyên cho rằng Ngao Quang đang bán con gái mình, đó là một giao dịch, Ngao Châu cũng không hề vừa gặp đã yêu hắn, vì vậy mỗi khi Ngao Quang đến, hắn nhanh chóng trốn vào trong Khoái Hoạt lâm, căn bản là không để cho Ngao Quang cơ hội mở miệng.
Ngao Quang lập tức không nói nên lời.
Con rể này quá bất lịch sự rồi!
Thấy Lý Nguyên tránh mặt mình như vậy, trong lòng Ngao Châu cảm thấy hơi khó chịu.
Là do trông mình ghê tởm đến mức đó hả, vậy mà còn khiến cho người ta không chào đón.
Nếu như không có Đát Kỷ ở bên cạnh an ủi Ngao Châu, thì e là Ngao Châu đã tức đến mức nổ phổi rồi.
Ngao Quang nhìn thấy con rễ cứ mãi không gặp mặt mình như vậy nên trong lòng cũng hơi lo lắng.
Những người xung quanh hắn sắp phải ứng kiếp, cũng không biết sẽ là ai.
Đát Kỷ chú ý đến dáng vẻ mặt mày ủ ê của Ngao Quang, không khỏi hỏi hắn nguyên nhân.
Sau khi nghe những gì đã xảy ra, Đát Kỷ ngay lập tức trấn an Ngao Quang với vẻ mặt thoải mái: “Bá phụ yên tâm, ta sẽ tìm cách để cho ca ca giúp chuyện này, để hắn tính ra người phải ứng kiếp.”
Ngao Quang nghe xong không khỏi vui mừng khôn xiết.
Cô em gái của người con rể này đúng là rất hiểu lòng người!
Đát Kỷ tuyên bố vang dội lời này, quay đầu lại đi cầu xin ca ca.
Đáng tiếc là cho dù Đát Kỷ có bóp vai hay đấm lưng cho Lý Nguyên, thì Lý Nguyên cũng không mở miệng nói xem ai mới là người ứng kiếp.
Đát Kỷ tức giận đến nghiến răng, hận không thể cắn ca ca thúi một cái.
“Ca ca thúi, ngươi đồng ý với ta đi đi, ta đã khoác lác rồi trước mặt Ngao Châu muội muội, ngươi không thể để cho muội muội bị mất mặt được.”
Lý Nguyên không chút lay động nói: “Mặt của ngươi còn dày hơn cả tường thành, làm sao lại sợ mất mặt chứ.”
Thấy ca ca thúi còn là bướng bỉnh hơn cả trăm con trâu, hoàn toàn không thể nói tiếp, Đát Kỷ lập tức điên cuồng ấn vào lưng Lý Nguyên.
“y da, cái lưng già của ta cũng sắp bị ngươi ấn đến gãy rồi.”
“Đáng đời!”
Vẻ mặt Đát Kỷ không còn giận dữ.
Tuy nhiên, nàng vẫn buông ca ca ra.
Dáng vẻ yếu đuối của ca ca thúi, không nên ấn hư!
“Được, nếu ca ca thối không muốn giúp đỡ thì ta tự mình đi giúp, bổn tiểu thư dù gì cũng là Đại La Kim Tiên, chẳng lẽ còn không ứng phó được một sát kiếp nho nhỏ.”
Nói xong, Đát Kỷ tức giận rời đi, đi về phía Đông Hải.
Lý Nguyên cũng không khuyên muội muội quay lại nữa, ngược lại thế giới này cũng không có người nào có thể tổn thương được nàng.
Đát Kỷ đến Đông Hải Long cung.
Đông Hải Long Vương nhìn thấy Đát Kỷ thì không khỏi cực kỳ vui mừng, vẻ mặt mong đợi hỏi: “Thế nào? Con rể nói gì?”
Đát Kỷ ngượng ngùng nói: “Ca ca của ta là một người xấu tính, không chịu nói gì cả.”
Khuôn mặt Đông Hải Long Vương chợt hiện lên vẻ thất vọng.
Con rể này suy nghĩ cứng nhắc quá, sao lại không xoay chuyển được chứ?
Ngao Bính bên cạnh mang vẻ mặt bất mãn nói: “Được, cái gì gọi là không chịu nói, ta thấy hắn căn bản là không biết. Phụ vương chắc chắn bị lừa rồi, lại còn gả tiểu muội cho hắn.”
Nói xong càng nổi giận đùng đùng.
Có không ít Long tử Long nữ xung quanh đều cũng tức giận.
“Ca ca của ta không phải là tên lừa gạt.” Đát Kỷ lên tiếng phản bác.
“Hừ, kẻ lừa gạt cũng không tự nhận mình lừa gạt.” Ngao Bính lạnh lùng nói.
Hắn không tin cái gì mà sát kiếp đâu.
“Ngao Bính, ngươi không nói được gì thì câm miệng lại cho ta.” Ngao Quang đột nhiên không lưu tình mắng nhi tử: “Rể hiền ta tự tìm về, có phải tên lừa gạt hay không ta còn không biết à?”
Đến cả Thánh Nhân cũng thỉnh giáo vấn đề với Lý Nguyên, chuyện này có thể lừa gạt sao?
Ngươi có bản lĩnh thì đi tìm vài Thánh Nhân diễn kịch cho ta xem?
Bạn cần đăng nhập để bình luận