Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1504 - Còn lấy gì để chống lại?

Chỉ thấy Nhâm Thủy đại trận dưới sự công kích của đại quân Hải yêu, tạo thành vô số gợn sóng, linh khí sắp không duy trì được.
Vốn dĩ, Hổ Sát muốn chơi với Bạch Ngọc Tảo, chuẩn bị lấy bóng ma tử vong càng ngày càng bức thiết, để kinh sợ tộc Giao Nhân, từ đó dễ thu phục đám Thuỷ tộc đều là mỹ nữ, thực lực còn mạnh này.
Cho nên, hai ngày này hắn không tự mình xuất thủ công kích Nhâm Thủy đại trận.
Nhưng bây giờ, hắn không muốn đợi nữa.
Bạch Ngọc Tảo, cô phụ thiện ý hắn đưa ra.
Hắn muốn cho Bạch Ngọc Tảo hiểu được, mạo phạm Kình Thiên Đại Đế sẽ có hậu quả nghiêm trọng bao nhiêu.
Hổ Sát xem chuẩn thời gian, chợt giơ cao hai tay.
Chỉ thấy trong tay hắn, nhiều ra một cây thiết chùy còn to lớn hơn hình thể của hắn.
Thiết chùy quanh quẩn thiểm điện vô tận, tản mát ra Mãng Hoang chi lực khủng khiếp.
“Phá cho trẫm!”
Hổ Sát hét lớn một tiếng, thân hình nháy mắt biến mất tại chỗ.
Chờ khi mọi người lần nữa phát hiện bóng dáng của hắn, lại ngạc nhiên phát hiện, bốn phương tám hướng lại có ba ngàn Hổ Sát giống nhau như đúc, tất cả đều giơ cao thiết chùy thiểm điện, đang nhanh chóng tiếp cận Nhâm Thủy đại trận.
Đây chính là thần thông độc môn Ba Ngàn Phân Thân của Hổ Sát.
Từng phân thân, đều có tu vi Chuẩn Thánh.
“Ầm!”
Trong chốc lát, ba ngàn phân thân Hổ Sát, hai tay giơ cao thiết chùy, đồng thời hung hăng đập vào trên màn sáng phòng ngự của Nhâm Thủy đại trận.
Sóng xung kích cực lớn, ép nước biển xung quanh lui ra hàng tỉ dặm, từ đó tạo thành một khoảng chân không như tinh vân.
Âm thanh nổ tung to lớn, khiến tinh thần trên trời đều phải lay động, giống như tuỳ thời đều sẽ rơi xuống.
Đại trận vốn đã tràn ngập nguy cơ, lúc này lại đối mặt với một kích khủng bố vô song của ba ngàn Hổ Sát, Nhâm Thủy đại trận không thể kiên trì được nữa.
Trực tiếp tán loạn thành mảnh nhỏ.
Bạch Ngọc Tảo, cùng với vô số thành viên tộc Giao Nhân khống chế đại trận, chịu ảnh hưởng cắn ngược khi trận pháp tan biến, dồn dập phun ra một ngụm máu tươi.
Tổn thương nguyên khí.
Song, bọn họ căn bản không để ý chút thương thế này.
Từng người nhìn lên giữa không trung, nhìn bóng người to lớn ba ngàn sợi tóc bay múa, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng nồng đậm.
Hiện tại, chỗ dựa cuối cùng của tộc Giao Nhân đã phá, còn lấy gì để chống lại?
“Bùm!”
Bỗng nhiên, chỉ thấy lão phụ nhân trưởng lão tộc Giao Nhân, quỳ trên đất, nàng áp trán xuống sát mặt đất, nói với Hổ Sát: “Bọn ta nguyện ý thần phục Kình Thiên Đại Đế, nghe theo mệnh lệnh của Đại Đế. Còn xin Kình Thiên Đại Đế bỏ qua cho toàn tộc Giao Nhân.”
Giao Nhân xung quanh thấy thế, có người có vẻ mặt khó có thể tin.
Có người, thì có vẻ do dự.
“Bùm!”
Đột nhiên, lại có mấy tộc Giao Nhân buông binh khí xuống, quỳ trên đất.
Sau khi thấy có người đi đầu, rất nhanh, lại có hơn vạn Giao Nhân quỳ trên đất, lựa chọn từ bỏ chống lại.
Bạch Ngọc Tảo thấy tình hình này, không hề nói thêm gì.
Lúc này đều chưa đợi được Bạch Lăng trở về, nàng cũng đã không biết nên làm thế nào mới tốt.
Có lẽ, lựa chọn đầu hàng, cũng không hẳn không phải là một lối ra?
Dù sao, cũng không thể để toàn tộc nhân bỏ mạng chứ?
Bạch Ngọc Tảo suy sụp tinh thần nghĩ.
“Phịch!”
Ba ngàn Hổ Sát đồng thời để thiết chùy lên vai, hai mắt to lớn giống như đèn lồng, lạnh lùng nhìn xuống Giao Nhân phía dưới.
giống như thần minh, nhìn xuống sâu kiến.
Không có một Giao Nhân nào dám nhìn thẳng vào hắn.
“Người nguyện ý trở thành nô lệ của trẫm, quỳ xuống cúng bái. Người không quỳ, chết!”
Ba ngàn Hổ Sát trăm miệng một lời nói.
Âm thanh nghe như là đang nghiến răng, cay nghiệt nói không ra.
Hiện tại, tộc Giao Nhân đã không xứng làm thủ hạ của hắn.
Chỉ có trở thành nô lệ của hắn, mới có thể tạm giữ mạng sống.
Bởi vì, hắn đã cho cơ hội, tiếc là, tộc Giao Nhân không nắm chắc.
Đối mặt với điều kiện hà khắc của Hổ Sát, rất nhiều tộc Giao Nhân tỏ vẻ vô cùng tức giận.
Từng người đỏ mắt, nắm chặt pháp bảo trong tay, giống như muốn liều mạng với Hổ Sát.
Nhưng, cũng có rất nhiều tộc Giao Nhân, có vẻ do dự.
Bởi vì Ba Ngàn Phân Thân Hổ Sát thi triển ra, áp lực cho mọi người, quá lớn.
Khiến cho người ta căn bản không sinh ra nổi bất kỳ lòng phản kháng nào.
“Bùm, bùm...”
Do dự một hồi, lập tức có vô số Giao Nhân buông bỏ binh khí, quỳ xuống đất.
Lựa chọnn trở thành nô lệ.
Cuối cùng, đại khái chỉ có một phần tư Giao Nhân, còn miễn cưỡng đứng đấy.
Nhưng trên mặt cũng tràn đầy do dự.
Những Giao Nhân còn đứng, dồn dập nhìn Bạch Ngọc Tảo, dường như đang đợi Bạch Ngọc Tảo ra quyết định.
Ba ngàn phân thân Hổ Sát cũng đồng thời nhìn Bạch Ngọc Tảo, trong vô số đồng tử, không hề có một tia cảm tình.
Áp lực cực kỳ to lớn, gần như sắp đập vụn xương cốt của Bạch Ngọc Tảo.
Bạch Ngọc Tảo cắn chặt răng ngà.
Ánh mắt hiện lên một tia dứt khoát.
Thân là Chuẩn Thánh vạn tộc ngưỡng mộ, quỳ thì nàng nhất định sẽ không quỳ, bảo nàng làm nô lệ, càng là si tâm vọng tưởng.
Nhưng mà, nàng cũng không đành lòng để tộc nhân chịu liên lụy theo nàng.
Suy nghĩ một lúc, nàng nói với Hổ Sát Đại Đế trên bầu trời: “Nếu bọn ta lựa chọn thần phục, tộc Giao Nhân có thể không làm nô lệ không?”
“Ngươi bây giờ, không có tư cách nói điều kiện với trẫm. Hoặc là làm nô, hoặc là chết.”
Ba ngàn phân thân Hổ Sát, vẫn đồng thời lên tiếng, chấn động thời không giống như đám mây bị cuồng phong thổi bay tản ra cuồn cuộn, khiến người ta không phân rõ, người nào mới thật sự là Hổ Sát Đại Đế.
Sắc mặt Bạch Ngọc Tảo tái nhợt như giấy tuyên thành: “Ngươi cần gì phải hùng hổ dọa người như vậy?”
“Vừa rồi trẫm đã cho ngươi cơ hội, tiếc là, ngươi không nắm chắc. Bây giờ, để xem ngươi còn có thể nắm chắc cơ hội lần này hay không.”
Giọng nói của Hổ Sát, hờ hững trước sau như một.
Bạch Ngọc Tảo chợt quay đầu nói với tộc nhân còn đứng: “Sau này, các ngươi nghe theo mệnh lệnh của Bạch trưởng lão và Kình Thiên Đại Đế, ta... đi trước.”
Nói xong, thân hình nàng lóe lên, nhanh chóng xuyên phá hư không, chuẩn bị rời khỏi Cam Uyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận