Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 153 - Để Lý Nguyên làm giáo chủ Triệt giáo

Bởi vì các nàng biết dựa vào năng lực của Lý Nguyên, cộng thêm mấy trăm cây Hỗn độn linh căn ở hậu viện, hắn không thể nào để ý đến một vị trí phó giáo chủ.
Quả nhiên, phản ứng của Lý Nguyên cũng bình tĩnh giống như hai người họ nghĩ.
Vị trí phó giáo chủ chẳng thể tạo nên sóng gió trên nét mặt của hắn.
Hắn mỉm cười trêu ghẹo Thông Thiên giáo chủ: “Chúng ta vừa mới quen biết nhau, ngươi bảo ta bái Thông Thiên làm sư phụ, bây giờ lại bảo ta làm phó giáo chủ Triệt giáo, qua hai ngày nữa có phải ngươi muốn Thông Thiên giao chức giáo chủ cho ta luôn phải không?”
Phì!
Nữ Oa và Hậu Thổ không nhịn được phì cười.
Nhưng Ngao Quang và Đa Bảo đạo nhân lại cười không nổi.
Bọn họ cảm thấy Lý Nguyên quá mức to gan.
Bảo Thông Thiên nhường vị trí giáo chủ? Chuyện này giống với có người nói với hoàng đế rằng ngươi nhường hoàng vị cho ta vậy, chẳng phải đem ra làm trò cười sao? Một khi nói ra nhất định sẽ chịu đựng cơn thịnh nộ khủng khiếp của đế vương.
Mà Thánh Nhân càng tôn quý hơn đế vương nhiều, cơn tức giận sẽ càng thịnh nộ hơn.
Nhưng khiến Ngao Quang và Đa Bảo đạo nhân sửng sốt chính là Thông Thiên giáo chủ chẳng hề tức giận, ngược lại còn cảm khái nói: “Nếu như Lý huynh đồng ý nghịch thiên cải mệnh cho Triệt giáo, nói không chừng Thông Thiên giáo chủ thật sự bằng lòng để Lý huynh làm chức giáo chủ này. Để xem Lý huynh thay đổi thiên đạo đại thế như thế nào.”
u!
Ngao Quang và Đa Bảo đồng thời sụp đổ.
Bọn họ cảm thấy Thông Thiên giáo chủ có lẽ điên rồi.
Ngay cả vị trí giáo chủ cũng bằng lòng đưa cho người ta, không phải điên thì là gì.
“Ha ha, ý kiến này quả thực không tệ.”
Trong lúc Ngao Quang đơ người, Hậu Thổ vỗ tay mỉm cười nói: “Đạo Tổ đã nói, thiên đạo tiểu thế có thể thay đổi, đại thế không thể nghịch. Từ xưa đến nay vẫn chưa có người có thể thay đổi thiên đạo đại thế. Ta cũng rất muốn một lần được xem có người thay đổi được thiên đạo đại thế, nhất định rất vui.”
Nghĩ đến kết cục nghịch thiên của Vu tộc, ánh mắt Hậu Thổ hừng hực bùng cháy dữ dội.
Nữ Oa cũng đồng ý gật đầu: “Quả thật rất thú vị.”
Nàng hưng phấn nhìn Lý Nguyên: “Hay là ngươi là giáo chủ Triệt giáo đi, Tề thiên đạo nhân cảm thấy thế nào?”
Thông Thiên giáo chủ nói: “Thông thiên đạo hữu có lẽ sẽ không phản đối.”
Ngao Quang và Đa Bảo đạo nhân vẫn đang ngơ ngác.
Bọn họ hoàn toàn không tiêu hóa được lời nói của mấy vị Thánh Nhân này.
Ý là bây giờ chỉ cần Lý Nguyên gật đầu, hắn lập tức trở thành giáo chủ Triệt giáo.
Ngao Quang và Đa Bảo sắp ngất rồi.
Hơn nữa không chỉ có bọn họ sắp ngất, nếu như tin tức này truyền ra ngoài, e rằng tất cả tu sĩ Tam giới đều phải ngất.
Ngao Châu lúc này lại hưng phấn đến mức mặt ngọc ửng đỏ.
Nàng cũng không biết tại sao bản thân lại vui như vậy.
Bởi vì đã nghe một bí mật như thế hay là hôm nay may mắn gặp được một phong thái tuyệt thế khuynh đảo Thánh Nhân?
Hấp dẫn như thế hắn đáp ứng hay không?
Trong lòng Ngao Châu ngập tràn mong đợi.
“Thôi bỏ đi.” Lý Nguyên vội lắc đầu: “Giáo chủ gì chứ, phiền phức lắm.”
Thay đổi thiên đạo đại thế nào được tự do tiêu dao ăn thịt uống rượu.
Hơn nữa, nếu hắn muốn thay đổi thiên đạo đại thế cần gì phải làm giáo chủ.
Ba người Thông Thiên, Hậu Thổ và Nữ Oa thấy Lý Nguyên không đồng ý, nét mặt đành bất đắc dĩ.
Khóe miệng Ngao Quang và Đa Bảo giật liên hồi.
Thế mà lại chê vị trí giáo chủ phiền phức.
Quá qua loa rồi nhỉ?
Ôi ôi ôi, bọn ta không ngại phiền phức, sao chuyện tốt thế này không rơi lên đầu bọn ta vậy?
Thông Thiên giáo chủ uống một ngụm Thanh Phong Túy, bùi ngùi nói:
“Sinh ra bên ngoài Thiên Địa Huyền Hoàng, trải qua địa thủy hỏa phong, luyện thành tinh linh.”
“Thiên cơ như thế nào có thể huênh hoang phỏng đoán.” Hậu Thổ lắc đầu, lén bỏ một miếng khoai tây chiên vào miệng.
Lý Nguyên thuận miệng nói: “Không cần gấp, không đến mấy tháng nữa Chính Thần đầu tiên sẽ quy vị bảng Phong Thần.”
Thông Thiên giáo chủ hơi ngạc nhiên, hắn kích động ngồi thẳng dậy, vội vàng hỏi: “Còn mấy tháng nữa sát kiếp sẽ bắt đầu, không biết ai là người đầu tiên lên bảng Phong Thần.”
Lý Nguyên bĩu môi với Ngao Quang: “Người đầu tiên lên bảng Phong Thần có quan hệ cực lớn với hắn.”
“Ta?” Ngao Quang thấy mọi người đều nhìn mình, hơi ngỡ ngàng.
Ta đến lấy xì dầu mà! Sao sát kiếp lại liên quan đến ta?
Sát kiếp!
Bỗng nhiên, Ngao Quang phản ứng lại giống như lửa cháy xém lông mày, lập tức kinh sợ nhảy cẫng lên: “Long tộc bọn ta đã nhận chiêu an của Ngọc Đế, sao bảng Phong Thần vẫn còn liên quan đến bọn ta?”
Giọng nói hoảng sợ nói không ra lời.
Gương mặt như hoa của Ngao Châu cũng tái mét.
Nàng vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Ông chủ, không biết người lên bảng Phong Thần đầu tiên là người nào ở Long tộc bọn ta? Có cách cứu hay không?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Cho dù hôm nay cứu được, ngày sau cũng sẽ ứng kiếp, các ngươi biết thì cũng có ích gì.”
“Cái này..” Ngao Châu biết Lý Nguyên nói có lý nhất thời không biết nói gì mới phải.
Nàng lại muốn bảo Lý Nguyên nghĩ một cách chống đỡ sát kiếp suốt đời, nhưng nàng chẳng thân quen gì với Lý Nguyên. Cho dù nàng da mặt dày đi hỏi e rằng Lý Nguyên cũng không trả lời.
Nghĩ đến đây, Ngao Châu chỉ cảm thấy lòng nóng như lửa đốt, mặt ủ mày chau.
Ngao Quang cũng buồn rầu lo lắng, đứng ngồi không yên.
Thông Thiên giáo chủ bỗng hỏi Lý Nguyên: “Lý huynh, không biết Triệt giáo bọn ta ai là người đầu tiên ứng kiếp.”
Lý Nguyên đọc một câu hát trong Kinh Phật: “Ngoan thạch sống ngoài Huyền Hoàng, kết thành linh thai đã vạn năm, khó chống cửu long địa hỏa phong, vạn năm tu luyện, một sáng thành không.”
“Cái này...” Đa Bảo đạo nhân ra sức suy nghĩ nhưng không đoán được người trong câu thơ này chỉ là ai.
Thông Thiên giáo chủ nghĩ một lúc bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, trái lại đoán được đệ tử ứng với câu thơ này.
Hắn có một đệ tử ký danh, tự hiệu Thạch Cơ nương nương, chính là một tinh quái hóa thành hình người ở ngoài Thiên Địa Huyền Hoàng.
Lẽ nào Thạch Cơ sẽ ứng kiếp?
Bạn cần đăng nhập để bình luận