Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2097 - Lý Nguyên, ngươi tiêu rồi!

Hắn trông cứ như một quả cầu đang đứng trên mặt đất.
Điều này làm Đại Thanh Tùng rất khó chịu.
Cái hình tượng này, quê chết đi mất.
Hắn thề phải khôi phục lại thân thể của Dịch Chi Bính cho bằng được mới thôi.
Hắn không tin, bản thân đường đường là một Thiên Đạo Chí Tôn lại bị những luồng hắc khí này làm khó.
Nhìn Đại Thanh Tùng vẫn đứng im như cũ, nhưng thật ra trong một một khoảng thời gian ngắn hắn đã thầm sử dụng mấy ngàn cách để thanh trừ luồng hắc khí này.
Thế nhưng dù có sử dụng bất kì loại đạo thật hay pháp tắc nào thì khi gặp hắc khí nó sẽ bị vô hiệu hóa ngay lập tức.
Dường như hắc khí này chính là khắc tinh của đạo thuật, cấm kỵ của pháp tắc, rất lợi hại. Cuối cùng Đại Thanh Tùng đành phải từ bỏ ý định thanh trừ nó.
Hắn đành phải thừa nhận, cho dù hiện tại thực của hắn là Thánh Nhân đại viên mãn thì cũng không thể thanh trừ được luồng hắc khí này, khôi phục lại thân thể tàn khuyến của nô bộc hắn.
Xuyên việt đến thế giới này lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Đại Thanh Tùng gặp khó khăn.
Điều này khiến hắn càng tò mò về Lý Nguyên hơn.
Rốt cuộc người này đã tu luyện loại công pháp đặc biệt gì hay là thực lực của hắn rất cao thâm, thậm chí còn vượt qua cả cảnh giới của ta?
Vế thứ hai Đại Thanh Tùng không tin lắm.
Hắn là Thiên Đạo, ở thế giờ này trừ cái người đang trốn ở ngoại vực Hỗn Độn, Hồng Quân lão tổ chư thánh chi sư ra thì còn ai có thể vượt qua hắn chứ?
Hắn không tin chỉ tình cờ gặp một người mà tu vi của người đó còn lợi hại hơn cả hắn.
Vậy nên Đại Thanh Tùng càng tin vào khả năng là Lý Nguyên tu luyện một công pháp đặc thù nào đó, nó có thể khắc chế được đạo thuật.
Thế nên mới có những chuyện khó tin như vậy xảy ra.
Đại Thanh Tùng nhìn Lý Nguyên, hắn rất muốn biết những bí mật trên người Lý Nguyên.
Như đã nói ở trên Đại Thanh Tùng không phải là người của Hồng Hoang, hắn là người xuyên việt.
Năm vạn năm trước, hắn xuyên đến Hồng Hoang cùng lúc đó thất tỉnh hệ thống cầm cố.
Hắn có thể thông qua những thứ như thân thể khí quan, tu vi, thần thông và linh hồn mà người khác cầm cho hắn để nhận ban thưởng.
Những đối tượng cầm có tu vi càng cao, thực lực càng mạnh, vật phẩm càng trân quý thì phần thưởng hắn nhận được lại càng phong phú.
Trong số đó có giá trị nhất chính là cầm linh hồn.
Hễ có khách hàng tự nguyện cầm linh hồn cho hắn, hắn sẽ có được ít nhất một vạn năm pháp lực hoặc một món Hậu thiên linh bảo hạ phẩm.
Sau khi nắm rõ được năng lực của hệ thống, Đại Thanh Tùng vô cùng vui mừng.
Bởi vì có hệ thống có nghĩa là sẽ trở nên nổi bật, sẽ được nhiều người theo đuổi và sẽ có thể trấn áp những người không thuận theo.
Sau đó, Đại Thanh Tùng bắt đầu con đường trở nên mạnh mẽ hơn của mình.
Nhưng hắn không thực hiện theo tuần tự là tự tìm khách hàng cho mình, Đại Thanh Tùng cảm thấy làm như vậy hiệu suất quá thấp.
Hắn chả thèm làm.
Hắn phải tối đa hóa lợi ích của mình.
Vì thế, Đại Thanh Tùng nghĩ ra một cách, hắn đi tìm vài người đại diện.
Hắn để những người đại diện này mở tiệm cầm đồ ở khắp trong Hồng Hoang, tìm những khách hàng tiềm năng tiến hành thế chấp.
Còn Đại Thanh Tùng chỉ cần đứng sau, điều khiển những người này, ngư ông đắc lợi, lấy được phần thưởng từ hệ thống.
Những người phát ngôn này bán mạng giúp Đại Thanh Tùng quản lý tiệm cầm đồ, hắn cũng ban hành một hệ thống khen thưởng cho họ.
Hắn ăn thịt thì cũng nên cho thuộc hạ húp chút nước chứ.
Cứ như vậy, Đại Thanh Tùng có thể ở trong thời gian ngắn nhất, đạt được nhiều phần thưởng nhất, từ đó thực hiện kế hoạch mạnh lên rất nhanh.
Dịch Chí Bình, chẳng qua là một trong vô số người phát ngôn do Đại Thanh Tùng khống chế mà thôi, đây cũng là nguyên nhân tại sao Đại Thanh Tùng có thể ở mấy vạn năm ngắn ngủi, đã tăng lên tới cảnh giới Thiên Đạo.
Một người làm việc, nào thích bằng một đám người giúp mình làm việc?
Hơn nữa, vì che giấu thân phận của mình, Đại Thanh Tùng không tiết lộ thân phận thật của mình với bất kỳ ai.
Cho dù là người phát ngôn của hiệu cầm đồ, cũng không biết hắn đến tột cùng là ai, tên là gì, ở đâu? Vì sao phải mở hiệu cầm đồ?
Chỉ biết hắn gọi là chủ nhân.
Cho nên, tuy rằng thực lực của Lý Nguyên, có lẽ có thể sâu không lường được, nhưng Đại Thanh Tùng cũng không sợ hãi.
Bởi vì, hắn làm một vài chuyện nguy hiểm, đều là thông qua khống chế thân thể của những người phát ngôn để hành động.
Cho dù hành động thất bại, hắn cũng chẳng qua tổn thất một người phát ngôn mà thôi.
Căn bản không sợ Lý Nguyên có thể tìm được bản thể của hắn.
Có thể nói, không ai còn có thể cẩu hơn hắn.
Đại Thanh Tùng muốn biết rõ ràng tất cả bí mật của Lý Nguyên, đặc biệt năng lực quỷ dị của Lý Nguyên, hắn muốn lấy làm của riêng.
Nếu như có thể, hắn còn dự định biến Lý Nguyên thành một người phát ngôn của hắn, bán mạng cho hắn.
Đại Thanh Tùng yên lặng nhìn Lý Nguyên, rốt cuộc mở miệng: “Ngươi là ai? Nếu thực lực của ngươi đã mạnh như vậy, vì sao Hồng Hoang không có thông tin về tồn tại của ngươi?”
Bởi vì yết hầu của Dịch Chí Bình vẫn không thể phát ra âm thanh, bởi vậy Đại Thanh Tùng chỉ dùng tiếng bụng để hỏi Lý Nguyên.
Điều này làm cho giọng nói của hắn, ông ông tác hưởng, có vẻ rất quái dị và kinh điển.
Lý Nguyên thản nhiên hỏi ngược lại: “Hồng Hoang còn không phải không có thông tin về ngươi.”
“Tu vi thật của ngươi là cảnh giới gì? Trước đó ngươi sử dụng là năng lực gì?”
Đại Thanh Tùng lại hỏi.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Chuyện này ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết, nếu hiện tại ngươi rời đi, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của ngươi.”
“Ha ha ha ha.”
Đại Thanh Tùng nghe vậy, giống như nghe thấy chê cười to lớn, không nhịn được cười ha ha lên: “Ngươi muốn truy cứu trách nhiệm của ta? Chỉ sợ ngươi không có thực lực này.”
“Ai.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận