Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 732 - Là ai đấu pháp trên phần mộ gia gia ta?

Nữ Bạt đột nhiên cảm thấy mờ mịt.
Lý Nguyên cảm nhận được nhiệt độ trên lầu, bất lực lắc lắc đầu. Lại là một người không nghe lời.
Hắn vừa nãy rõ ràng đã nhắc nhở rõ ràng là đừng nghịch lửa, nhưng nàng lại chơi đến mức như vậy.
Qua một lúc sau, lúc này Nữ Chi mới từ trong sự chấn động hoàn hồn trở lại. Sự nghi hoặc trong tâm trí nàng tất nhiên vẫn chưa được giải đáp.
Chỉ là cảm thấy sự việc diễn ra trong khách điếm này so với những chuyện mà nàng đã từng gặp phải thậm chí còn kỳ dị, vô lý hơn, khiến người ta khó có thể lý giải được.
Nàng nhìn bầu trời đã tối đen bên ngoài, nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định đến Hoàng Lăng xem đồng bọn Hậu Khanh của Cương Thi Chi Tổ có phải thật sự là ở đó không?
Trước khi rời đi, nàng ngập ngừng hái một quả vải khác. Lần này nàng không dùng Thi Hoả Kim Tinh để nhìn xuyên qua cây vải nữa. Quả vải dễ dàng bị nàng hái xuống.
Nàng cho hết vào miệng. Thật ngọt.
Sau đó, nàng thoắt một cái, lập tức bay ra ngoài từ cửa sổ. Hình như là 9 giờ tối.
Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử đang ngồi trong sân, vừa ăn uống vừa ngắm nhìn bầu trời trên đầu.
Tuy nhiên chỉ bằng đầu ngón tay cũng có thể thấy được, chằng qua là hai người họ đều cảm thấy xem trên màn hình lớn mới thú vị.
Ầm ầm.
Chính vào lúc này, người dân ở gần thành Trường An đột nhiên cảm nhận được 1 trận rung chuyển, nhà cửa rung lắc.
Giống như có 1 trận động đất vậy.
Đồng thời, mọi người còn thấy bầu trời ngoại ô phía tây phát ra 1 chùm ánh sáng chói mắt như ánh sáng mặt trời vậy.
Khiến cho vùng đất ban đầu tối đen trở nên giống như ban ngày.
Chỉ có điều, chùm ánh sáng này đến thật đột ngột, tốc độ cũng rất nhanh, nhưng cũng giống như trận động đất ban nãy, nó cũng nhanh chóng biến mất.
Nhưng sự việc vừa xảy ra đã ảnh hưởng không nhỏ đến mọi người, không thể nào bình tĩnh được.
“Chuyện gì vậy? Động đất à?”
“Cứ coi như là có động đất đi, nhưng tại sao bầu trời lại đột nhiên phát sáng?
“Việc này thật kỳ lạ”
“Hãy tập hợp về chỗ Tây Du để làm rõ.”
Xin gọi ta bệ hạ: “này, tỷ phu, ngươi ngủ chưa? Vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy?”
Tam Bản Phủ: “Có phải động đất không?”
Chỉ là xà tinh không có bênh: “Không phải động đất, vừa nãy ta cảm nhận được biến động của Thi Khí, nhất định là có người đánh nhau, tạo ra cảnh tượng đó.”
Phụ An Đường-Bạn của nữ nhân: “Sự chấn động của trận đấu pháp này, chỉ có siêu cấp cao thủ mới có thể tạo nên động tĩnh lớn như thế.”
Ca ta là tên bại hoại: “Không thể là siêu cấp cao thủ, đây cũng chỉ là cấp độ Đại La Kim Tiên sơ kỳ mà thôi.”
Chỉ là xà tinh không có bênh: “Đời này của ta chỉ cần có thể tu luyện đến Đại La Kim Tiên là tốt rồi.”
Ca ta là tên bại hoại: “Đúng rồi, ngoại thành phía Tây có 1 ngôi một bị sập, cũng không biết ai lại xui xẻo đến thế.”
Xin gọi ta bệ hạ: “…Ngoại thành phía tây là Hoàng Lăng, đừng nói là lăng mộ của hoàng gia bị sập đấy chứ.”
Ca ta là tên bại hoại: “Vậy thì chắc là nó rồi, bởi vì diện tích lăng mộ đó cũng khá lớn.”
Xin gọi ta bệ hạ: “huhuhu, cái tên chết tiệt đó, làm sụp đổ hết phần mộ của tổ tiên ta rồi!”
Tam Bản Phủ: “Bệ hạ hãy kìm nén bị thương.”
Muội phu ta là hoàng đế: “Bệ hạ hãy kìm nén bị thương.”
Tiểu Tê Tử: “Phụ vương xin hãy kìm nén bi thương.”
Xin gọi ta bệ hạ: “Tiểu Tê Tử, đó là mộ của ông ngươi, ngươi không buồn sao sao sao sao?”
Tiểu Tê Tử: “ớ, ta cũng cảm thấy đau lòng.”
Trong khi đó, trong một ngôi nhà hẻo lánh ở thành Trường An.
Một dáng dấp nho nhã, người đàn ông trung niên đột nhiên từ trên ghế ngồi dậy, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía ngoại thành phía tây.
“Thi Khí thật mạnh, còn có khí tức của Vạn Cổ Thi Diễm, những thứ này chắc phát ra từ Hạn Bạt, không biết nàng đánh nhau với ai? Hậu Khanh hay là Tướng Thần?”
“Hì Hì, cứ để trai cò đánh nhau đi, ta sẽ làm ngư ông đắc lợi. Đợi chúng đều bị thương rồi, ta sẽ 1 lưới bắt trọn chúng, đợi cho đến khi tập hợp lại đủ linh hồn của những quái thú đã chết, ta sẽ có thể đột phá Chuẩn Thánh, triệt để phá bỏ xiềng xích cho những thây ma.”
“Thật muốn nếm thử vị tươi của máu mà!”
Tiểu Tê Tử hỏi phụ thân: “phụ thân, là ai đánh nhau trên phần mộ ông của ta? Thế mà lại phá hỏng toàn bộ ngôi mộ.”
Lý Nguyên: “Người đó ngươi cũng gặp qua rồi.”
Tiểu Tê Tử chớp mắt nghi hoặc.
Lý Nguyên giải thích: “chính là vị khách hàng trước đây.”
“Nữ Bạt?”
Tiểu Tê Tử bừng tỉnh nói: “Đợi lúc nữa phải tìm nàng đền bù tổn thất.”
Lý Nguyên nhìn Tiểu Tê Tử: “Có tiền đồ.”
Đã trôi qua khoảng 1 canh giờ.
“Soạt!”
Một bóng đen lướt qua trong bầu trời, rơi vào trong sân.
Tiểu Tê Tử nhìn chăm chăm vào bóng đen, sợ đến mức nhảy vảo lòng Lý Nguyên: “Mẹ ơi, có ma.”
Chỉ thấy đối phương có mái tóc dài màu trắng, da dẻ trên mặt và người đều khô cứng, màu nâu sẫm, nhìn thấy không hề có chút độ ẩm nào.
Đầu của nó như là bộ xương khô bọc trong một lớp da, trán và gò má nhô ra, nhãn cầu dường như muốn rơi ra khỏi hốc mắt, nó trông thật đáng sợ và gớm ghiếc.
Thảo nào Tiểu Tê Tử lại sợ hãi đến như thế.
“Không phải sợ, là ta.”
Cái xác khô nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Tê Tử, không nhịn được đành phải lên tiếng an ủi.
Tiếp đó, chỉ thấy thân thể của cái xác khô thay đổi, lập tức biến thành dáng vẻ của Nữ Bạt.
Chỉ có điều, dáng vẻ của nàng có chút nhếch nhác.
Sắc mặt trắng bệch, trên người đầy những vết thương lớn nhỏ.
“Tại sao lại là ngươi?”
Tiểu Tê Tử thấy Nữ Bạt, vẻ mặt bất ngờ.
“Hmm, ta cảm thấy rõ ràng khí thức của nàng đã đến đây, tại sao đuổi đến, khí tức lại biến mất rồi?”
Nữ Bạt chuẩn bị giải thích, thì chính vào lúc này, một âm thanh lạnh lẽo đột nhiên vọng lên trong sân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận