Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1487 - Nữ Hoàng ngầu nhất, không cho phản bác!! (2)

Lưu Niệm còn chưa kịp phản ứng thì đã bị thiên la địa võng xung quanh bao trùm toàn thân, lập tức đánh mất năng lực hành động.
Hai tay, hai chân đều bị nhà giam kim quang trói chặt, dù hắn giãy giụa thế nào cũng không thể nhúc nhích được.
Hơn nữa, thân thể vốn to mấy chục trượng của hắn cũng biến thành kích thước của người bình thường.
Ngay sau đó, hắn không thể bay được nữa, trực tiếp ngã trên mặt đất.
Cũng may lúc này hắn đã hoà làm một thể với Ma Tượng Kim Nhân, vậy nên khi ngã xuống đất, ngoài cảm thấy hơi đau ra thì cũng không bị thương.
Lúc này, trong lòng Lưu Niệm vô cùng sợ hãi, vô cùng nôn nóng, còn vô cùng ngây dại.
Hắn không biết tại sao mình lại lập tức bị trận pháp trói chặt tay chân, mất đi sức chiến đấu như vậy?
Không phải Hàng Duy Châu đã ngăn cản tấn công của trận pháp Thiên La Địa Võng à?
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía nữ hoàng Đại Đường, chỉ thấy một tay Tiểu Tê Tử đặt ở sau lưng, một tay đặt trước người, bàn tay ngửa lên.
Trong bàn tay có một quả cầu tinh vân đang xoay tròn.
Bên trong tinh vân lơ lửng một viên bảo châu màu tím.
Đúng là Hàng Duy Châu của hắn.
Lưu Niệm nhìn chằm chằm Hàng Duy Châu, vẻ mặt tràn đầy không thể tin nổi.
Hắn không thể ngờ Hàng Duy Châu của mình lại bị nữ hoàng Đại Đường cướp đi.
Nàng cướp đi như thế nào?
Vì sao Hàng Duy Châu nằm trong tay nàng lại không biến nàng thành không gian hai chiều?
Sao người này lại mạnh như vậy?
Ma Tượng Kim Nhân của ta có thực lực Đại Vu, sao trước mặt nàng lại không ngăn cản được dù chỉ là một chiêu?
Rốt cuộc nàng mạnh đến mức nào?
Thật ra Lưu Niệm không biết, tinh vân Tiểu Tê Tử nâng trong tay là một thế giới vô biên trong tay do nàng luyện chế.
Trong thế giới vô biên, thật ra Hàng Duy Châu vẫn đang tiến hành tấn công hàng duy.
Chỉ là thế giới vô biên rộng lớn cỡ nào chứ? Chỉ sợ Hàng Duy Châu dùng một trăm vạn năm cũng không thể biến thế giới vô biên thành không gian hai chiều được.
Vừa rồi nói nhiều như vậy, nhưng thật ra từ khi Tiểu Tê Tử ra tay đến khi Lưu Niệm bị trói cũng chỉ trong chớp mắt là kết thúc.
Người xem trong phòng livestream nhìn đến nghẹn họng nhìn trân trối.
“Má ơi, streamer bị bắt nhanh thế à?”
“Thực lực của nữ hoàng bệ hạ cũng mạnh quá rồi đó!”
“Vừa rồi ta còn cảm thấy kỳ quái, sao nữ hoàng lại không chấp nhận điều kiện của streamer. Không ngờ streamer căn bản không có tư cách nói điều kiện với nữ hoàng bệ hạ!”
“Nữ hoàng vừa mạnh vừa ngầu, yêu quá đi mất!”
“Streamer gặp nguy hiểm rồi, không biết hậu quả gì đang chờ đợi streamer đây?”
Sau khi bắt được Lưu Niệm, vẻ mặt của Tiểu Tê Tử vẫn không hề thay đổi, nàng bình tĩnh căn dặn Lý Tú Ninh: “Chuyện này giao cho ngươi xử lý.”
Nói xong, bóng dáng của nàng đã lập tức biến mất.
Từ đầu đến cuối, nàng đều không liếc mắt nhìn Lưu Niệm lấy một lần, càng không có ý định nói chuyện với Lưu Niệm.
Chỉ có Lý Nhị đứng ở phía xa nghe thấy một câu truyền âm của Tiểu Tê Tử.
“Phụ vương, ta đi đây, không hành lễ với ngươi nữa.”
Lưu Niệm thấy hành động của nữ hoàng Đại Đường thì trong lòng cảm thấy cực kỳ hụt hẫng.
Nữ hoàng Đại Đường quá coi thường hắn!
Đối phương bắt lấy hắn như bắt lấy một con kiến bé nhỏ không có gì đặc biệt, tâm trạng không xuất hiện chút gợn sóng nào.
Vô số người xem trong phòng livestream cũng bị biểu hiện “dứt khoát lưu loát” của Tiểu Tê Tử thuyết phục.
“Nữ hoàng tới đột nhiên, đi cũng đột nhiên, quá ngầu!”
“Một kích bắt địch, thành công là đi, không hề quay đầu lại, nữ hoàng đại nhân ngầu quá!”
“Bao giờ mới có thể nhìn thấy nữ hoàng đại nhân lần nữa đây?”
Lưu Niệm nhìn những bình luận này với vẻ mặt cạn lời.
Không có ai quan tâm ta à?
Tình hình hiện giờ của ta không ổn chút nào á!
Lý Tú Ninh thấy Tiểu Tê Tử đi thì lập tức chỉ vào Lưu Niệm rồi ra lệnh cho thị vệ kim giáp bên cạnh: “Áp giải hắn về Hình bộ thẩm tra xử lý.”
Mấy thị vệ kim giáp lập tức nhấc Lưu Niệm từ trên mặt đất lên.
Lý Tú Ninh đang định rời đi thì lại thấy Lý Nhị chạy tới.
“Tam tỷ, đợi ta với. Ta tới Hình bộ với ngươi.”
Lưu Niệm nghe thấy Lý Nhị gọi Lý Tú Ninh là Tam tỷ thì vẻ mặt trở nên vô cùng ngạc nhiên.
Hắn không ngờ hai người này lại là tỷ đệ.
Mà Lý Nhị lại gọi Lý Nguyên là tỷ phu, chẳng lẽ Lý Tú Ninh chính là thê tử của Lý Nguyên ư?
Không biết có thể cầu xin Lý Nhị, làm hắn bảo Lý Tú Ninh thả ta ra không nhỉ?
Trong lòng Lưu Niệm nhanh chóng chuyển động.
Lý Tú Ninh đã thấy Lý Nhị ở đây từ lâu, nàng thuận miệng hỏi: “Ngươi tới đây hóng chuyện làm gì?”
Lý Nhị: “Thật ra ta biết người này, ta xem hắn sẽ bị phạt thế nào.”
Lý Tú Ninh ngạc nhiên nói: “Ngươi lại còn quen biết hắn à?
Lý Nhị nói: “Nói là quen biết nhưng thật ra hôm nay là ngày đầu tiên gặp nhau.”
Lưu Niệm nghe vậy vội vàng mở miệng xin Lý Nhị giúp đỡ: “Lý đại ca, hy vọng ngươi có thể nói đỡ giúp ta, thật ra ta cũng không phải là người phạm phải tội ác tày trời, cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lí, chuyện hôm nay đều là hiểu nhầm mà thôi.”
Lý Nhị lắc đầu nói: “Ta không thể can thiệp vào chuyện của triều đình được.”
Ngày xưa hắn là hoàng đế, bây giờ đã thoái vị, vì tị hiềm nên đúng là không thể can thiệp vào chuyện của triều đình được.
Hắn chỉ có hể quản lý chuyện trong khu vực và chuyện trong hoàng tộc thôi.
Lưu Niệm thấy Lý Nhị không giúp thì vẻ mặt trở nên cực kỳ thất vọng, hắn vội vàng truyền âm với Lý Nhị: “Lý đại ca, nể mặt ta mới đến thế giới các ngươi không lâu, ngươi hãy giúp ta đi. Yên tâm, ta nhất định sẽ nhớ rõ ân tình của Lý đại ca và báo đáp ngươi.”
Lý Nhị bất đắc dĩ nói: “Ta thật sự không thể giúp ngươi được.”
Lưu Niêm thấy Lý Nhị “ý chí sắt đá” thì trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng gấp gáp.
Trong khi thấp thỏm bất an, Lưu Niệm đã bị áp giải về Hình bộ.
Bên cạnh còn đi theo nguyên thần của Thanh Từ và nhóm người hổ tinh quay về phối hợp điều tra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận