Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1436 - Tránh xa loại người thấp kém này!

Một âm thanh máy móc nằm ở trong đầu Vu Tiểu Ngư trả lời: “Chuyện này đã vượt ra khỏi tính toán của hệ thống, không cách nào giải thích tại sao Nữ hoàng Tiên Đường có thể cầm Thiên Cơ Thạch, chỉ biết lực lượng của đối phương lúc này đã vượt qua thế giới Hồng Hoang.”
Vẻ mặt Vu Tiểu Ngư xoắn xuýt: “Sao ngươi lại không thể suy đoán? Chẳng phải ngươi đã nói thế giới Hồng Hoang chỉ có Thiên Đạo cự phách mới có thể lay động sao?”
Hệ thống: “Quả thật chỉ có Thiên Đạo cự phách mới có thể lay động thế giới Hồng Hoang. tuy Thánh Nhân có thể phá Hồng Hoang, nhưng không thể cầm lên.”
Vu Tiểu Ngư chỉ vào Tiểu Tê Tử: “Vậy thì ngươi giải thích cho ca chút đi?”
Hệ thống: “Không thể giải thích được.”
Vu Tiểu Ngư: “...”
Lần đầu tiên hắn phát hiện trên thế giới này còn có chuyện mà hệ thống không giải thích được.
Phải biết rằng, sở dĩ hắn có thể xếp hạng tu sĩ dưới Địa Tiên kỳ của Hồng Hoang cũng là bởi vì hệ thống trợ giúp.
Điều này cho thấy khả năng của hệ thống mạnh như thế nào.
Trên người của Nữ hoàng Tiên Đường này rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì?
“Chẳng phải ngươi được xưng là hệ thống Thiên Cơ sao? Đều có thể suy đoán tất cả mọi chuyện. Sao còn có chuyện ngươi không thể giải thích được? Ngươi không thấy có lỗi với tên của ngươi sao? Rác rưởi.”
Vu Tiểu Ngư rất khó chịu nói với hệ thống.
Giọng điệu cũng không chút khách sáo.
Hệ thống không trả lời.
Nó vốn không có dao động cảm xúc.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Vu Tiểu Ngư dám chửi bới hệ thống.
“Đúng rồi…”
Vu Tiểu Ngư đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hắn hỏi hệ thống: “Lấy danh nghĩa phụ thân, đây là chú ngữ gì sao?”
Hệ thống: “Không tra ra được bất kỳ dao động pháp lực đạo văn nào từ trong mấy chữ này.”
Vu Tiểu Ngư suy nghĩ một lúc, rồi dặn dò hệ thống: “Điều tra thông tin của phụ thân Nữ hoàng Tiên Đường cho ta.”
Rất nhanh, trước mặt Vu Tiểu Ngư lập tức xuất hiện một màn hình ảo.
Trong màn hình có một bức ảnh cùng với thông tin của Lý Nhị.
Lý Nhị.
Thái Thượng Hoàng triều nhà Đường.
Phụ thân của Nữ hoàng Tiên Đường.
Thê tử chính cung: Trưởng Tôn Vô Cấu.
Tu vi: Địa Tiên hậu kỳ.
Sở thích: Người đẹp, rượu thơm, ăn ngon, ca múa.
“...”
“Đù, vậy mà lại có sở thích lại giống ca.”
Vu Tiểu Ngư chửi bới một câu.
Đọc xong thông tin của Lý Nhị, hắn phát hiện Lý Nhị này hoàn toàn không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt.
Thực lực chỉ Địa Tiên hậu kỳ, quá gà rồi.
Bởi vậy, Thiên Cơ Thạch bị cầm lên một cách khác thường không thể là phụ thân của Nữ hoàng Tiên Đường giở trò quỷ được.
Vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì?
Tại sao Nữ hoàng Tiên Đường lại nói câu “Nhân danh phụ thân”?
Vẻ mặt của Vu Tiểu Ngư xoắn xuýt.
Hắn phát hiện thế giới Hồng Hoang này dường như không đơn giản như hắn tưởng tượng, cũng không biết hành vi của mình đã bị người ta theo dõi.
Vừa rồi nàng không di chuyển được tấm bia đá, nghĩ đến xung quanh có nhiều dân chúng đang nhìn mình, nàng không muốn mất mặt.
Vì thế, chỉ đành nhờ phụ thân giúp đỡ.
Cũng may phụ thân cho lực để nàng không mất mặt dưới mí mắt của vô số con dân, trên mặt Tiểu Tê Tử không có phản ứng, mặt không biểu cảm, có vẻ vô cùng lạnh lẽo, nàng tùy ý nâng tấm bia đá, sau đó bay đến Hoàng cung, đặt tấm bia đá ở vị trí phía trước lãnh cung.
Nàng lại đánh ra mấy pháp quyết xung quanh tấm bia đá, bố trí một đại trận bao trùm tấm bia đá lại.
Thông tin trên tấm bia đá vẫn là ít người biết thì tốt hơn.
Nếu không, dễ dàng náo động không nói, trái lại còn có thể tạo ra uy hiếp cho tu sĩ trên bảng.
Dù sao thì phần lớn tu sĩ trên Địa bảng của Nam Đạm Bộ Châu đều là đệ tử của học viện Tiên Đường.
Tiểu Tê Tử đặt tấm bia đá xong thì vội vàng bay ra khỏi Hoàng cung, về phía khách điếm.
Mà giây phút nàng bay ra khỏi Hoàng cung, hoàng bào trên người đã biến thành bộ váy công chúa màu đen hoa lệ.
Khí chất của nàng cũng từ xem thường thiên hạ chuyển hóa thành em gái nhà bên lãnh diễm.
Quay lại khách điếm.
Tiểu Tê Tử lập tức nhìn thấy coca, lẩu tự sôi, xe đồ chơi điều khiển từ xa và các vật dụng khác được đặt trên quầy, khiến nàng không khỏi tò mò.
“Mấy thứ này là phụ thân tạo ra sao?”
Trong lúc nói chuyện, nàng đã tò mò cầm cuốn tiểu thuyết trinh thám trong tay.
Kết quả lộ ra tạp chí playboy ở bên dưới.
Tiểu Tê Tử nhìn bìa tạp chí, biểu cảm không khỏi ngây người.
Chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Có vẻ rất bối rối luống cuống.
Lý Nguyên thấy thế, trong lòng không khỏi hét lớn “Toang rồi!”.
Hắn dùng một ý niệm lập tức xóa tạp chí thành hư vô.
Hắn vội vàng làm rõ nói: “Mấy thứ này đều là Tống Tân Dương đưa cho ta, không liên quan đến ta.”
Thấy tạp chí biến mất, lúc này Tiểu Tê Tử mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ta biết đây không phải là của phụ thân.”
Nàng hơi tức giận nói: “Tống Tân Dương đó cũng quá đáng ghét rồi, vậy mà lại dùng đồ vật thô tục này đến làm dơ bẩn ánh mắt của phụ thân.”
Tiểu Tê Tử vẫn là có ấn tượng về Tống Tân Dương.
Một người ở rể.
Không ngờ tư tưởng lại xấu đến vậy.
Tống Tân Dương: “...”
Tiểu Tê Tử dặn dò phụ thân: “Sau này phụ thân đừng kết giao với loại người này nữa, tránh làm hỏng ngươi.”
Biểu cảm của Lý Nguyên: Ta không phải là đứa trẻ, có thể bị người khác làm hỏng sao?
Nhưng hắn suy nghĩ đôi chút, vẫn là không nên phản bác, trực tiếp gật đầu đồng ý là được.
“Được, sau này ta sẽ tránh xa loại người thô tục này.”
Tống Tân Dương: “...”
Tiểu Tê Tử thấy phụ thân đồng ý, lúc này mới hài lòng gật đầu.
Trong lòng nàng, phụ thân chính là hoàn mỹ không tỳ vết, sao có thể xem thứ thô tục như vậy?
Loại đồ vật này chỉ có Lý Nhị mới thích.
Lý Nhị: “...”
Tiểu Tê Tử lại nói: “Cho dù phụ thân muốn xem, thì xem trực tiếp hai vị nương nương Nữ Oa, Hậu Thổ chẳng phải là tốt hơn sao? Hoặc là Thược Dược tỷ tỷ, bọn họ đẹp hơn tạp chí thô tục này mấy trăm triệu lần?”
Phụt!
Đột nhiên nghe thấy lời nói “kinh thế hãi tục” của Tiểu Tê Tử, Lý Nguyên suýt chút nữa thì phun ra ba lít máu già.
Bạn cần đăng nhập để bình luận