Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1765 - Chi tiêu ở thành Trường An quá lớn!

Một buổi sáng, Hoàng Dung thấy Quách Tĩnh xuống lầu, đang chuẩn bị lấy mì ăn liền cho Quách Tĩnh theo thường lệ.
Song Quách Tĩnh lại lên tiếng ngăn cản: “Hoàng cô nương, hôm nay ngươi không cần chuẩn bị mì ăn liền và xúc xích cho ta.”
Hoàng Dung nghe vậy, vẻ mặt không khỏi sửng sốt: “Tại sao thế, ngươi ăn chán rồi à?”
Quách Tĩnh vội vàng lắc đầu nói: “Mì ăn liền ngon như vậy, cho dù ăn cả đời cũng sẽ không ngấy, sao mà chán được.”
“Vậy sao ngươi không ăn?”
Hoàng Dung nghi ngờ nói.
Ngươi không ăn, không phải là ta không kiếm được tiền sao?
Vẻ mặt Quách Tĩnh đột nhiên trở nên có chút thẹn thùng, hắn xấu hổ nói: “Ừm, ừm… ta không còn tiền, thế nên không thể hưởng dụng mỹ thực đó nữa.”
Hoàng Dung cảm thấy kinh ngạc: “Không phải ngươi là Kim Đao phò mã gì đó sao? Tại sao nhanh như vậy đã không còn tiền rồi?”
Vẻ mặt Quách Tĩnh kinh ngạc, hắn nhìn Hoàng Dung với vẻ không thể tin, hỏi: “Sao ngươi biết ta là Kim Đao phò mã? Ta nhớ ta không nói với ngươi chuyện này?”
Hoàng Dung chỉ Lý Nguyên sau quầy, nói: “Điều này, là hắn nói cho ta biết, không nghĩ tới lại bị hắn nhìn đúng.”
“Lý ông chủ nói cho ngươi?”
Quách Tĩnh càng bất ngờ.
Hắn kinh ngạc liếc nhìn Lý Nguyên, hỏi Hoàng Dung: “Đây thật sự là Lý ông chủ suy tính đấy sao? Không ngờ Lý ông chủ lại còn là một cao nhân thâm tàng bất lộ.”
“Cao nhân, miễn cưỡng xem như thế đi.”
Hoàng Dung cảm thấy, đối với biểu hiện lúc trước của Lý Nguyên, tuy khẳng định không phải là Đại Đạo chí cao nhưng quả thật là một cao nhân.
Đương nhiên, bởi vì Lý Nguyên có bệnh thích nói phét, muốn Hoàng Dung trực tiếp thừa nhận Lý Nguyên là cao nhân thì nàng lại không muốn.
Thế nên mới dùng hai chữ “miễn cưỡng”.
Quách Tĩnh nhìn Lý Nguyên, lần đầu tiên có vẻ tò mò.
Hắn vẫn cho rằng, Lý Nguyên chỉ là một ông chủ khách điếm vô cùng anh tuấn, không ngờ đối phương lại còn có thể suy tính cả vận mệnh.
Đúng là bất ngờ.
Quách Tĩnh suy nghĩ một lúc, hắn lập tức đi tới bên quầy, cung kính khoanh tay với Lý Nguyên hỏi: “Lý công tử, nghe nói ngươi có thể suy tính, ngươi có thể giúp ta tính xem ta nên đi tìm công việc gì cho phải không?”
“Ngươi muốn tìm việc làm à?”
Hoàng Dung bất ngờ hỏi.
Quách Tĩnh thành thật gật đầu nói: “Chi tiêu ở thành Trường An quá lớn, nhất định phải tìm công việc kiếm tiền mới được, nếu không đợi một tháng sau, ngay cả tiền phòng ta cũng không giao nổi.”
Hoàng Dung nghe vậy, không khỏi có chút đỏ mặt.
Đều do mấy ngày qua nàng lừa quá độc ác!
Nàng bày kế cho Quách Tĩnh:
“Không phải ngươi là phò mã của Đại Mạc quốc sao? Ngươi gửi tin về, bảo công chúa của ngươi đưa chút tài sản vàng bạc tới cho ngươi không được sao, còn cần tìm việc gì chứ? Truyền đi lại khiến người Đại Mạc quốc các ngươi mất mặt.”
Quách Tĩnh lắc đầu liên tục nói: “Ta và Hoa Trân chưa thực sự thành thân, sao có thể bảo nàng đưa tài sản vàng bạc cho ta được? Hơn nữa cho dù thật sự thành thân, nam tử hán đại trượng phu, ta sẽ không dùng tiền của nữ nhân. Với lại, kiếm tiền bằng chính sức lao động của mình thì sao mất mặt được. Không phải ngươi cũng đang đi làm sao?”
Hoàng Dung: “Không phải là ta đang đi làm, ta là bị hắn nhốt ở đây làm tù nhân.”
“Hoàng cô nương thật biết nói đùa.”
Đương nhiên Quách Tĩnh sẽ không tin tưởng lời nói của Hoàng Dung.
Dù sao trên đời này sẽ không có tù nhân nào tự do giống như Hoàng Dung.
Quách Tĩnh nhìn Lý Nguyên, lại lên tiếng xin xỏ: “Lý công tử, xin hãy tính cho ta đi, xem ta thích hợp làm công việc gì?”
“Hai ngày nay ta cũng đã hỏi vài công việc, nhưng tiền lương ngay cả tiền phòng cũng không trả nổi.”
Lý Nguyên liếc mắt nhìn Quách Tĩnh, thản nhiên cất giọng nói: “Thật ra thì ngươi có thể thi vào Ngọc Chương học viện của Đại Đường. Cứ cách một trăm năm, học viện này lại đến Hồng Hoang thu nhận một nhóm học viên tán tu có điều kiện phù hợp đi vào tu. Chỉ cần thi đậu, học viện bao ăn bao ở, định kỳ còn phát thưởng linh thạch và đan dược.”
Quách Tĩnh trợn to hai mắt, trên mặt tràn đầy bất ngờ.
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Lý Nguyên lại bảo hắn đi thi Ngọc Chương học viện tu luyện tiên pháp.
Chẳng qua, học viện thế mà lại bao ăn bao ở, còn thưởng linh thạch và đan dược, nghe rất tốt đó.
Tốt hơn đi làm công nhiều.
Hắn tò mò hỏi Lý Nguyên: “Ta nghe nói, điều kiện học viện Đại Đường thu nhận đệ tử rất cao, Lý công tử cảm thấy ta có thể thi đậu Ngọc Chương học viện không? Ta tu luyện rất đần.”
Nói đến tu luyện, hắn có phần ngượng nghịu.
Thiên phú của hắn đúng là không tốt.
Lý Nguyên giải thích: “Loại học viện chính quy giống như Ly Sơn học viện đương nhiên có yêu cầu rất cao, chắc chắn ngươi không vào được.”
Quách Tĩnh nghe vậy, có chút xấu hổ.
Lý Nguyên tiếp tục nói: “Chẳng qua, Ngọc Chương học viện đặc biệt được xây dựng để thu nhận tán tu, làm như vậy là để cho người của những nước khác ngưỡng mộ văn minh Đại Đường, cùng với những người có điều kiện tiên thiên không tốt cho lắm, nhưng hậu thiên lại đặc biệt cố gắng có cơ hội tiếp tục tiến tu. Để cho bọn họ đồng tình với văn minh Đại Đường…”
“...Lấy điều kiện của ngươi, chủ yếu là lấy quan hệ giữa ngươi và Khả Hãn Đại Mạc, nhất định có thể thi đậu.”
Lý Nguyên nói với Quách Tĩnh.
“Phụt!”
Hoàng Dung bên cạnh lại không nhịn được bật cười:
“Nói cả ngày, thì ra dựa vào nhạc phụ.”
Quách Tĩnh nghe vậy, sắc mặt không khỏi trở nên đỏ hơn.
Theo hắn thấy thì điều này rất mất mặt.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Dựa vào nhạc phụ không có gì không tốt, suy cho cùng, không phải người nào cũng có thể trở thành con rể của vua một nước.”
Quách Tĩnh thấy Lý Nguyên nói giúp cho hắn, ánh mắt nhìn Lý Nguyên không khỏi tràn đầy cảm kích.
Chẳng qua là, tuy hắn bị lời Lý Nguyên nói làm cho động lòng nhưng Quách Tĩnh vẫn lắc đầu cự tuyệt: “Đề nghị của Lý công tử rất tốt, nhưng ta đã có sư phụ, thế nên không thể bái nhập môn phái khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận