Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 476 - Phong Thần chính thức mở ra, Vũ Thành Vương vượt năm ải! !

Trụ vương lệnh cho ta tới đây để thông báo cho Thái sư và Vũ Thành Vương, hai người hãy lập tức trở về để bàn việc quốc sự.”
“Rầm!”
Văn Trọng vỗ bàn thật mạnh, tức giận nói: “Nghịch thần Cơ Xương, lại muốn tạo phản bây giờ sao!”
Hoàng Phi Hổ và Đặng Cửu Công nghe thấy tin tức này, cả kinh nghẹn họng nhìn nhau.
Thật là mọi thứ xảy ra quá đột ngột.
Bọn họ dường như đã nhìn thấy tràng cảnh phong vân đột biến, đại chiến vô cùng căng thẳng.
Thiên hạ, sẽ phải chịu hỗn loạn lớn hơn.
Bọn họ thấy vẻ mặt bình tĩnh của Lý Nguyên, hiển nhiên chuyện này Lý Nguyên đã sớm biết hết thảy.
Thật là dù không ra khỏi nhà, vẫn biết chuyện thiên hạ.
Rất nhanh sau đó, Văn Trọng, Hoàng Phi Hổ, Đặng Cửu Công vội vã rời khỏi Khoái Hoạt Lâm, đi đến điện Cửu Gian để bàn chuyện Tây Kỳ.
Lý Nguyên ngồi một mình trong bao sương, thưởng thức rượn, ăn đồ ăn, không hề bị ảnh hưởng.

Đám người Văn Trọng cấp tốc thảo luận về thế cục Tây Kỳ.
Cuối cùng, họ cảm thấy nếu Cơ Xương không có trực tiếp phất cờ tạo phản, sau khi đánh Sùng Hầu hổ, gửi thư cho Triều Ca, nói Tây Kỳ đưa quân đến Sùng Thành, là vì Sùng Hầu Hổ mê hoặc Thánh thông, thúc đẩy thổ mộc, hãm hại đại thần, độc hại người dân, Tây Kỳ làm vậy, tất cả cũng chỉ muốn giúp quân trừ hại.
Nếu không triệt để vạch mặt, Văn Trọng cũng không thể lập tức chinh phạt Tây Kỳ.
Thay vào đó vừa thu quân, ngựa, lương thảo, điều quân về phía tây, vừa bí mật chuẩn bị viễn chinh, cử người đến Tây Kỳ tìm hiểu chân tướng.
Ngoài mặt hắn còn phái sứ thần, đến Tây Kỳ khuyến khích Cơ Xương, cố gắng khiến cho Cơ Xương mất cảnh giác.
Văn Trọng định chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ, lấy thế lôi đình định quét sạch Tây Kỳ chỉ trong một lần đánh.
Khi Văn Trọng đang bí mật chuẩn bị để chinh phạt Tây Kỳ, thì ở Triều Ca lại xảy ra chuyện lớn.
Bởi vì là Nguyên Đán, nên trong Triều Ca có vẻ rất náo nhiệt.
Không chỉ có đủ loại quan lại chầu mừng mà vào ngày này, phu nhân của các vương công đại thần cũng sẽ tiến cung bái kiến mấy người hoàng hậu, quý phi.
Phu nhân nguyên phối Giả thị của Hoàng Phi Hổ đương nhiên cũng phải vào cung yết kiến.
Bây giờ trong cung, bởi vì Khương Hoàng Hậu chết thảm, Dương phi treo cổ tự tử, chỉ có Hoàng phi ở Tây cung là tôn quý nhất, thay quyền Hoàng hậu.
Mà vị Hoàng phi này lại còn là muội muội của Hoàng Phi Hổ.
Chờ các phu nhân của các vương công đại thần hoàn thành yết kiến, Hoàng phi gọi một mình Giả thị lại, chuẩn bị tâm sự cùng tẩu tử.
Nhưng mà, khi họ đang nói chuyện với nhau, Trụ vương đột nhiên đến Tây Cung.
Bởi vì hắn dùng đan dược đặc biệt được Di Lặc dùng Thất Xảo Linh Lung luyện chế, vì vậy lúc này đang rất vui.
Khi hắn gặp được Giả thị đẫy đà duyên dáng, tâm sinh tà niệm, chuẩn bị làm chuyện bất chính.
Kết quả là Giả thị thà chết không theo, để né tránh Trụ vương, nhảy từ trên lầu các xuống mà chết.
Hoàng phi thấy Trụ vương có ác ý với tẩu tử, còn đẩy nàng đến chỗ chết, tức giận đến đau lòng đứt từng khúc ruột.
Trong cơn hoả khí công tâm, nàng lớn tiếng chửi bới Trụ vương không ngớt miệng. Kết quả vì quá tức giận không thể kìm nén, Trụ vương thẳng tay đẩy nàng xuống khỏi lầu các, cũng té chết từ lầu cao.
Thời điểm Giả thị tiến cung, nàng có dẫn theo một nha hoàn tuỳ tùng.
Nha hoàn ở ngoài điện Cửu Gian, đợi một hồi lâu vẫn chưa thấy phu nhân của mình trở về, bèn đi tìm một người bên trong hỏi thăm.
Vị kia cũng đồng cảm với cảnh ngộ của Hoàng phi và Giả thị, vì vậy lén nói toàn bộ chuyện đã xảy ra trong cung cho nha hoàn.
Sau khi nha hoàn nghe xong, sợ hãi cực kỳ, vội vã về Vương phủ, bẩm báo tất cả những gì mình nghe được cho Vũ Thành Vương.
Lúc này Hoàng Phi Hổ đang ở nội điện cùng với đệ đệ ruột Hoàng Phi Bưu, Hoàng Phi Báo cùng với bốn nghĩa đệ Hoàng Minh, Chu Ký, Long Hoàn, Ngô Khiêm, cùng với ba đích tử là Hoàng Thiên Lộc, Hoàng Thiên Tước, Hoàng Thiên Tường, đang cùng nhau uống rượu vui vẻ.
Sau khi mọi người nghe nha hoàn bẩm báo, ba người Hoàng Thiên Lộc, Hoàng Thiên Tước, Hoàng Thiên Tường không kìm được nước mắt khóc rống lên.
Đám người Hoàng Phi Bưu, Chu Ký giận tím mặt, tức giận đến kêu gào, về việc hoang dâm vô độ của Trụ vương thì càng chửi rủa không ngừng.
Hoàng Phi Hổ thì lại mang vẻ mặt thất hồn lạc phách, biểu cảm phức tạp nói không nên lời.
Hắn không thể tin được, cũng không thể nào tin nổi, trong một đêm, thê tử và muội muội của mình vậy mà lại lần lượt chết thảm.
Hơn nữa còn là chết trong tay người mà hắn nhất mực trung thành.
Chuyện này khiến hắn cảm thấy thế giới đều sụp đổ.
Hoàng Phi Hổ suy sụp la lên: “Lý lão đệ ơi Lý lão đệ, sao ngươi không nói cho ta, phu nhân của ta vì thế mà chết chứ!”
Hoàng Minh hét lớn: “Trụ vương thất chính, nhân luận đại biến.
Tẩu tử vào cung, chắc chắn là tên hôn quân nhìn thấy sắc đẹp của tẩu tử nên có ý đồ quấy rối.
Quân ức hiếp thê tử quần thần, thật sự là khiến người, thần đều căm phẫn.”
Chu Ký cũng không thể kiềm chế được phẫn nộ hét lớn: “Nghĩ tới chúng ta phải Nam chinh Bắc phạt, ngựa không rời yên, Đông chiến Tây công, người không thoát giáp, dốc sức vì giang sơn của Trụ vương, không ngờ được hắn vậy mà đến thê tử của đại thần cũng không buông tha, tên hôn quân này, chúng ta còn trung thành với hắn làm cái gì, còn không bằng trực tiếp tạo phản cho rồi! Báo thù rửa hận cho tẩu tử và nương nương.”
“Tạo phản, tạo phản!”
Đám người Hoàng Thiên Lộc, Hoàng Thiên Tước, Long Hoàn, Ngô Khiêm cũng đều hét lên.
Nhưng mà, Hoàng Phi Hổ vẫn cứ theo suy nghĩ quân muốn thần chết, thần không thể không chết, để hắn tạo phản, hắn căn bản không thể qua được cửa ải trong lòng.
Trong suy nghĩ của hắn, sấm chớp mưa gió đều là ơn của quân, làm sao có thể tạo phản được chứ?
Đám người Hoàng Minh, Chu Ký thấy thê tử và muội muội của Hoàng Phi Hổ đều bị Trụ vương làm nhục mà chết, thế mà hắn vẫn không có ý tạo phản, tức đến nỗi giậm chân, sùi bọp mép, chỉ cảm thấy Hoàng Phi Hổ quá mức bảo thủ, hèn nhát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận