Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1781 - Thì ra, ông chủ của ta, lại lợi hại như vậy!!

Lý Vô Thị căn bản không cách nào tiếp nhận sự thật Thượng Quan Hải Đường nói ra, hắn trực tiếp nghi ngờ tính chân thực của chuyện này.
Đoạn Thiên Nhai nói: “Chuyện này thiên chân vạn xác, bọn ta cũng không cần thiết phải nói dối Thần Hầu.”
Thành Thị Phi gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu Thần Hầu không tin, bây giờ nếu ngươi lập tức đến khách điếm, nói không chừng bệ hạ còn chưa ăn cơm xong đâu.”
Thực ra, Lý Vô Thị cũng biết Hải Đường sẽ không lừa hắn.
Chỉ là, chuyện này quá mức kinh hãi, đến mức hắn khó mà tin được.
Ánh mắt Lý Vô Thị biến ảo một hồi, hắn nói với tứ đại mật thám: “Ta đi Thái Cực cung tìm Thái thượng hoàng và Hoàng Thái hậu hỏi chuyện, bọn họ hẳn biết nội tình chuyện này.”
Nói xong, Lý Vô Thị vội vã rời đi Hộ Long sơn trang, đi tới Thái Cực cung.
Hai ngày sau, đang lúc giữa trưa.
Bách tính thành Trường An, thình lình bị một trận dị tượng thần bí trên bầu trời kinh động.
Chỉ thấy bầu trời vốn đang rực rỡ tươi đẹp bỗng nhiên trở nên âm phong lạnh lẽo, mây đen áp đỉnh.
Đồng thời còn kèm theo tiếng quỷ khóc sói tru truyền đến từ trong âm phong.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Sao thời tiết bỗng nhiên thay đổi thế?”
“Là có tu sĩ gì đang tu luyện công pháp gì sao?”
Bách tính và tu sĩ thành Trường An đều không khỏi kinh ngạc không hiểu được.
Hoàng Dung vốn đang ngồi trong lương đình trong sân, tiếp tục đọc tiểu thuyết của nàng.
Nàng cũng nhìn thấy dị tượng trên trời, lập tức kinh ngạc vô cùng.
“Lý Nguyên, sao trời lại đen rồi.”
Nàng vội vàng chạy đến quầy rượu, kêu to hỏi Lý Nguyên.
Hai người Quách Tĩnh và Dương Chí trong phòng khách, cũng tò mò nhìn chằm chằm bầu trời ngoài cửa sổ.
Đặc biệt là Dương Chí, trên mặt lộ ra biểu cảm kỳ quái.
Cảnh này, sao có cảm giác đã từng quen biết nhỉ?
Lúc mọi người đều không biết phải làm sao, chỉ thấy vô số hắc ảnh, từ trong chỗ sâu âm phong hiện ra bóng hình.
Đám hắc ảnh chi chít này, nam có nữ có, không biết có bao nhiêu.
Bọn họ người mặc thống nhất áo liệm trường sam màu đen, trên mặt mỗi người trắng bệch như tờ giấy, nhìn qua không có lấy một tia tơ máu.
Ánh mắt trống rỗng vô thần.
Lơ lửng giữa không trung, người như không có xương, giống như ma trơi quỷ dị.
Điều làm người ta kinh khủng là, những hắc ảnh này, từng người vậy mà tản ra khí tức cường đại lạnh thấu xương, chỉ nhìn bọn họ chằm chằm, rất nhiều người đã cảm thấy linh hồn run rẩy tựa như rơi vào trong hầm băng.
Mấy vạn hắc y nhân phía trước nhất, trong tay đều xách hai chiếc đèn lồng màu trắng mở đường.
Theo sát phía sau, lại là một nhạc đội do 99999 người tạo thành.
Nhạc đội này đang ra sức thổi kèn xô na, gõ chiêng đồng, đánh não bạt vàng, đủ loại nhạc khí.
Nhưng mà, khiến người ta sởn tóc gáy là, những người này tuy nhìn như đang vô cùng ra sức diễn tấu nhạc khí trong tay, nhưng người ngoài lại không hề nghe thấy tiếng nhạc khí truyền ra nào.
Phía sau nhạc đội, thì lại là mấy vạn hắc y nhân, trong tay giương cờ đen, cầm quạt đen, mở ô vàng.
Nhìn trang trọng nghiêm túc, u ám quỷ quái không nói nên lời.
Phía sau những cây cờ đen, lại là tám cự nhân lực lưỡng ở trần, bên hông quấn da thú, vóc người chừng trăm vạn trượng, cùng khiêng một chiếc quan tài màu đen to lớn vô cùng.
Tám người khiêng quan này, khí tức âm hàn mà mỗi người phát ra đều có thể so với Tiên Thiên Hỗn Độn Ma Thần, có thể uy áp Cửu Thiên, chế bá hoàn vũ, huyết tẩy Hồng Mông.
Chiếc quan tài màu đen kia, tựa như một Hồng Mông hắc động, thời gian, không gian, pháp tắc tiếp xúc với nó, trực tiếp bị nó cắn nuốt không còn một mảnh.
Phía sau người khiêng quan, còn đi theo vô số hắc y nhân.
Những hắc y nhân này, có người rải tiền giấy lên không.
Có người gạt lệ khóc lóc thảm thiết.
Có người vẻ mặt bi thương mắt nhìn về trước.
Còn có người cầm vật bồi táng như vòng hoa, cúc hoa, người giấy, linh phòng, linh mã, vân vân.
Âm binh qua đường, vạn quỷ trú hành.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một đội ngũ đưa tang.
Đây là một đội ngũ đưa tang siêu cấp kinh khủng từ mấy trăm vạn âm binh, Quỷ Vương, Quỷ Mẫu, Quỷ Đế tuyệt thế tạo thành.
Thấy cảnh sởn tóc gáy này, mọi người đều cảm thấy đáy lòng lạnh lẽo, tê dại da đầu, run rẩy không ngừng.
Trong miệng hô lên: Chẳng lẽ là quỷ thần Địa phủ ra quân toàn tập, cùng nhau du lịch nhân gian sao?
Dương Chí nhìn chằm chằm lên bầu trời, hắn cuối cùng đã nhớ ra, vì sao cảnh này lại thấy quen thuộc.
So với dị tượng sinh ra lúc cha ta chết trước đây, không phải rất giống nhau sao?
Chỉ là, đội ngũ đưa tang lần này, thanh thế càng thêm to lớn, khí thế như hồng, quỷ quyệt khủng bố.
Chẳng lẽ, người thần bí sau màn nọ, lại xuất thủ ư?
Có phải là Triệu Tri Dịch không?
Từ hôm trước sau khi Triệu Tri Dịch rời khỏi khách điếm, hắn cũng không về nữa!
“Đây là âm binh Địa phủ quá cảnh ư? Số lượng này cũng nhiều quá rồi đấy?”
Hoàng Dung nhìn lên bầu trời, vẻ mặt tặc lưỡi nói.
Lý Nguyên vẫn đang đọc sách.
Động tĩnh trên bầu trời, dường như cũng không thể gợi nên hứng thú của hắn một xíu nào.
Hắn nghe thấy lời của Hoàng Dung, lúc này mới hờ hững trả lời một câu: “Đây không phải âm binh Địa phủ, mà là Quỷ Vương, Quỷ Đế và âm Thần tuyệt thế của dị vực.”
“Dị vực?”
Hoàng Dung trợn lớn hai mắt.
Nàng quay đầu nhìn Lý Nguyên, kinh ngạc hỏi: “Những người này vậy mà là âm Thần dị vực, bọn họ tới Hồng Hoang làm gì thế? Chẳng lẽ là chuẩn bị xâm lấn Hồng Hoang ư?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Xâm lấn Hồng Hoang, chỉ bằng những âm Thần này thì làm không được. Vẫn là giống như cha Dương Chí lần trước, có người đang cố ý gây nên oanh động.”
“Thì ra là chuyện như vậy!”
Hoàng Dung bừng tỉnh đại ngộ.
Cảnh đưa tang này, tổng cộng kéo dài chừng nửa khắc, những âm Thần này, mới từ từ biến mất trong chỗ sâu âm phong.
Bầu trời, cũng lần nữa khôi phục cảnh tượng ánh nắng tươi sáng.
Một số người tu vi không cao, càng thêm không thể hiểu được.
Không hiểu đám âm binh Quỷ Đế quy mô lớn này, từ đâu lòi ra, tới đây làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận