Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1785 - Tống Tân Dương đưa thiệp mời!

Mà Dương Chí thì lại gia nhập một tiêu cục.
Chỉ tiếc, một năm sau, hắn áp tải một chuyến hàng đi qua Nhị Long sơn, lần nữa bị cướp.
Dương Chí cũng vì vậy thất nghiệp, cũng bị gắn mác ‘ôn thần’ ở trong nghề, tất cả tiêu cục, đều không dám thuê hắn.
Dương Chí buồn bực thất bại, cuối cùng vào rừng làm cướp, vì thế quen biết Tiều Cái.
Khách điếm lại trải qua một khoảng thời gian quạnh quẽ.
Cuộc sống của Lý Nguyên vẫn như thường ngày.
Bình thường trạch ở nhà đọc sách đánh đàn, ngẫu nhiên vẽ tranh, điêu khắc, hoặc là đánh cờ.
Đi ra ngoài, cũng đều là cùng đám Hoa Tử Hư, Tống Giang đến quán trà tửu lâu, nghe sách xem kịch.
Một ngày này, Lý Nguyên cầm một sợi mây, ngồi trong hành lang đan mấy thứ lặt vặt.
Hoàng Dung thì cầm một xấp Trường An nhật báo, ngồi ở quầy rượu xem hăng say.
Thế giới này, cũng đã có báo chí.
Có nhật báo, tuần báo, còn có nguyệt báo.
“Haiz, ngươi có biết không?”
Hoàng Dung xem báo, kích động nói với Lý Nguyên: “Trên báo nói, ngày mười lăm tháng này, trưởng công tử Tống Hi Học của thủ phủ Tô gia Đại Đường sẽ cử hành đại hôn với Trường Bình quận chúa của Đại Đường, nghe nói quy mô rầm rộ chưa từng có, hầu như thế gia đại tộc của Đại Đường đều sẽ phái người đến tham gia hôn lễ!”
Lý Nguyên tiếp tục đan dây mây trong tay, không phản ứng Hoàng Dung.
Hoàng Dung biết tính cách của Lý Nguyên, cũng không để ý, mặt nàng đầy mong đợi nói: “Cũng không biết buổi kết hôn của nhi tử thủ phủ và quận chúa Đại Đường sẽ là cảnh tượng náo nhiệt thế nào? Đến lúc đó nếu ta có thể đi xem thì tốt rồi.”
Lý Nguyên lên tiếng: “Ngươi muốn đi thì ngươi cứ đi đi.”
Hoàng Dung lắc đầu nói: “Ta không mặt dày được vậy, đến lúc đó người khác hỏi ta là ai, ta lại không đáp được, thì xấu hổ biết bao. Phải rồi…”
Hoàng Dung có phần kỳ quái hỏi: “Trưởng tử Tô gia nữa, sao lại mang họ Tống vậy?”
Lý Nguyên hờ hững nói: “Cha hắn họ Tống, hắn đương nhiên là họ Tống.”
“Leng keng.”
Đúng lúc này, tiếng chuông gió bỗng nhiên vang lên.
Hoàng Dung dời mắt khỏi tờ báo, nhìn ra trước cửa.
Chỉ thấy một nam tử trung niên quý khí đầy mình, dáng dấp nho nhã, thần sắc ổn trọng, dưới cằm để một chòm râu nhỏ đi vào khách điếm.
“Khách quan, ở trọ hả?”
Hoàng Dung vội vàng hỏi nam tử.
Nam tử hòa nhã ôm quyền nói với Hoàng Dung: “Không ở trọ, ta tới tìm Lý công tử.”
“Tìm Lý Nguyên, à, hắn ở bên kia kìa.”
Hoàng Dung ra hiệu chỉ về phía đại sảnh.
Nàng tò mò đánh giá nam tử trung niên, không biết nam tử trung niên này có quan hệ thế nào với Lý Nguyên?
Tìm Lý Nguyên làm gì?
Nhìn y phục của người này, còn có phối sức trên người, người này chắc chắc cực kỳ có tiền.
Hoàng Dung thầm nghĩ trong lòng.
Nam tử trung niên cũng nhìn thấy Lý Nguyên, hắn đi tới trước mặt Lý Nguyên, vẻ mặt cung kính ôm quyền hành lễ với Lý Nguyên.
“Lý công tử, Tống mỗ đến đây bái phỏng, mạo muội quấy rầy.”
Người tới đúng là Tống Tân Dương.
Bây giờ, Tống Tân Dương dựa vào hệ thống nhà buôn, làm Tô gia trở thành đệ nhất thương nhân Đại Đường, trở thành đệ nhất thủ phủ Đại Đường công nhận.
Đúng như cái danh phú khả địch quốc.
Hơn nữa, sau khi trở thành Đại Đường thủ phủ, Tống Tân Dương còn để Tô gia tích cực phối hợp với nghiên cứu của triều đình, đồng thời thực hiện các loại pháp lệnh thương mại có thể xúc tiến cho thương nghiệp Đại Đường phồn vinh, gia tăng số người có công ăn việc làm, bảo đảm lợi ích của giai cấp công nhân.
Điều này làm cho Tô gia rất được thánh tâm, gia chủ Tô gia -- Tô Thiển Ngữ, còn được triều đình bổ nhiệm làm Tổng hội trưởng của thương hội Đại Đường.
Mà Tô gia cũng trở thành hào môn thế gia danh chính ngôn thuận của Đại Đường.
Bây giờ Tô gia sắp liên hôn với hoàng thất, danh tiếng càng tăng lên.
Thế nhân đều cho rằng, Tô gia có thể có công lao hôm nay, là công lao của gia chủ Tô gia Tô Thiển Ngữ.
Chỉ có rất ít người biết, Tô gia có thể có thành tựu hiện tại, thực ra đều nhờ con rể Tống Tân Dương này kinh doanh.
Chỉ có điều, sau khi Tống Tân Dương làm Tô gia trở thành thế gia thì bắt đầu làm việc khiêm tốn.
Ngoài việc thỉnh thoảng chỉ điểm một vài đại sự của Tô gia ra, phần lớn thời gian hắn đều bế quan tu luyện.
Dựa vào hệ thống, từ lâu hắn đã tu luyện đến Chuẩn Thánh sơ kỳ.
Trở thành định hải thần châm của Tô gia.
Lý Nguyên nhìn thấy Tống Tân Dương, gật đầu, nói: “Ngồi đi.”
Tống Tân Dương không ngồi xuống ngay, mà là lấy ra từ trong ngực một tấm thiệp mời dùng tơ vàng gỗ lim, khảm giấy mạ vàng, hai tay cung kính đưa đến trước mặt Lý Nguyên, nói: “Lý công tử, ngày mười lăm tháng này là ngày đại hôn của tiểu nhi Tống Hi Học và Trường Bình quận chúa.”
“Trong thời gian đó, Tô phủ liên tục tổ chức yến tiệc mười lăm ngày.”
“Trong quá trình yến tiệc, còn mời các đại danh gia bố trí các loại tiết mục như tạp kỹ, hí khúc, bình thư, ảo thuật, nhảy múa, tiến hành biểu diễn hai mươi tư giờ không gián đoạn.”
“Ta biết Lý công tử cảm thấy hứng thú với mấy thứ tạp kỹ, hí khúc, bình thư, vì vậy mới mạo muội đến mời Lý công tử đến lúc đó, có thể nể mặt đến Tô Phủ xem trò vui.”
Hoàng Dung nghe vậy, không khỏi trợn lớn hai mắt.
Nàng không ngờ người trước mắt này lại là phụ thân của Tống Hi Học.
Mới nhắc đến Tô gia, đảo mắt, trượng phu của gia chủ Tô gia đã tự mình đến đưa thiệp mời cho Lý Nguyên, việc này cũng trùng hợp quá đi.
Hơn nữa, thái độ của người này đối với Lý Nguyên cũng quá cung kính, giống như rất sợ Lý Nguyên cự tuyệt.
Chẳng lẽ, người này biết thân phận thật của Lý Nguyên?
Lý Nguyên đan dây mây trong tay, nói với Tống Tân Dương: “Thiệp mời cứ để đó, đến lúc đó ta sẽ đi.”
Chủ yếu là Tống Tân Dương nói trong thời gian hôn lễ có mời các đại danh gia, bố trí các loại tạp kỹ, khúc nghệ, bình thư, điểm này đã đả động được Lý Nguyên.
Tống Tân Dương thấy Lý Nguyên đáp ứng tham gia hôn lễ, không khỏi vui mừng khôn xiết, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn khó mà khắc chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận