Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 738 - Nữ Bạt là một đại biến thái

Đây là trạng thái sau khi trở thành cương thi.
“Ngươi đã làm gì chúng ta?”
“Hú, mau biến chúng ta trở lại như cũ.”
“Mọi người cùng hợp tác giết hắn đi.”
“…”
Những tên yêu quái này phát hiện ra điều khác thường trên người mình, vừa sợ vừa giận, không thể không quay sang gào thét không ngừng với Tướng Thần, một mực muốn liều mạng với hắn.
Tướng Thần mạnh mẽ chấn động, đột nhiên trên người phát ra một cỗ khí tức đặc thù rất kinh khủng.
Yêu quái xung quanh cảm nhận được cổ hơi thở này, hai chân lập tức mềm nhũn, run lẩy bẩy quỳ trên mặt đất, trên mặt cũng không còn vẻ bướng bỉnh nữa.
Đây là uy áp chỉ thuộc về vua cương thi, đối với những cương thi cấp thấp rất có tác dụng.
“Ta chính là Tướng Thần, vua của các ngươi. Các ngươi phải âm thầm tu luyện, yên lặng phát triển bộ tộc cương thi, tương lai ta sẽ kêu gọi.”
Tướng Thần lạnh lùng dặn dò một câu, cơ thể lóe lên rồi biến mất.
Hắn biết bí mật của nữ tử nhỏ kia! Bao gồm cả việc cô ta cũng biến đổi thành cương thi!
Rất nhanh Tướng Thần đã trở về con đường trước khi bị đánh bay ở thành Trường An. Trong khi bị đánh bay, hắn đã thấy nữ tử nhỏ kia đi vào một khách điếm.
Tướng Thần đi đến bên ngoài khách điếm, chân mày hơi nhíu lại.
Nơi này hình như là nơi tên Hạn Bạt đêm qua biến mất.
Hắn cũng không vội vàng đi vào, đầu tiên hắn dùng thần thức quét qua một lượt tình huống bên trong khách điếm.
“Kỳ lạ, sao trong khách điếm lại không có ai?”
Tướng Thần không chần chừ nữa, liền vén rèm cửa đi vào.
“Cha, không xong rồi, con lái xe tông vào người ta rồi.”
Tiểu Tê Tử vừa vào khách điếm liền la lớn.
Lúc này, Nữ Bạt còn đang từng chút từng chút ăn mì, còn Lý Nguyên đang ngồi trong quầy lễ tân nghịch điện thoại.
Lý Nguyên nghe thấy tiếng la của Tiểu Tê Tử, an ủi: “Chiếc xe này của con, đụng người ta cũng không xảy ra việc gì, không cần hốt hoảng.”
Tiểu Tê Tử tháo nón bảo hiểm xuống, nói: “Con tung bay người ta lên trời luôn rồi, cũng không biết là chết chưa.”
Nữ Bạt mở to hai mắt nhìn, không tin hỏi: “Con sao, tung bay người ta lên trờ rồi? Là thật hay giả?”
Tiểu Tê Tử: “Người kia người cũng biết đấy, là người mặc kim giáp đêm qua đấy.”
“Tướng Thần?”
Vẻ mặt Nữ Bạt càng thêm kinh hãi. Tròng mắt thiếu chút nữa là rơi trên mặt đất rồi.
Làm thế nào nàng cũng không thể tin nổi, chiếc xe này của Tiểu Tê Tử làm sao có thể đánh bay được Tướng Thần chứ.
Chính là Tướng Thần đấy, cho dù là tinh thần đánh vào hắn cũng chỉ có tinh thần bị nghiền nát mấy phần, sao hắn có thể bị đánh bay được chứ?
“Con thật sự thấy rõ chứ? Người kia thật sự là Tướng Thần sao?”
Nữ Bạt khép miệng lại, nhanh chóng hỏi Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử nhảy xuống xe, nói: “Thấy rõ mà, không thể nào sai được. Hơn nữa trên đường trở về con còn cảm thấy rất nhiều ánh mắt đang âm thầm nhìn chằm chằm vào con, một người trong đó đứng trong cửa sổ, con còn thấy hắn có một đôi răng nanh rất dài, nhe răng trợn mắt với con, chỉ là hắn vừa bị ánh mặt trời chiếu một cái liền sợ rồi nấp vào.”
“Đây là cương thi.”
Nữ Bạt vừa nghe Tiểu Tê Tử miêu tả đã đoán được thân phận của đối phương: “Chắc chắn là bọn họ đã nghe thấy mùi Chí Tôn Huyết trên người con nên muốn hút máu đây mà.”
Nàng có chút sợ hãi nói: “Cũng may bây giờ là ban ngày, đẳng cấp của những cương thi kia không cao, không tạo thành nguy hiểm gì cho con.”
“Thì ra đó là cương thi.”
Tiểu Tê Tử nói. Nữ Bạt có chút oán trách nói với Lý Nguyên: “Hôm qua ta đã nhắc nhở ngươi rồi, đừng cho Tiểu Tê Tử ra ngoài, ngươi lại không chịu nghe, giờ thấy chưa, thiếu chút nữa là Tiểu Tê Tử gặp nguy hiểm rồi.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Yên tâm đi, không sao đâu.”
Có hắn ở đây, làm sao Tiểu Tê Tử gặp chuyện gì được chứ?
Nữ Bạt thấy Lý Nguyên vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại, trên mặt cũng không lộ ra chút lo lắng nào, cũng không biết là Lý Nguyên có lòng tốt hay là không tim không phổi nữa.
“Không xong rồi.”
Đột nhiên Nữ Bạt nhớ ra cái gì đó, sắc mặt không khỏi biến đổi.
“Chuyện Tiểu Tê Tử mang Chí Tôn Huyết đã bị Tướng Thần phát hiện ra, chắc chắn hắn sẽ không chịu từ bỏ…”
“Đinh linh linh.”
Đúng lúc này, đột nhiên mọi người nghe thấy một loạt tiếng chuông gió, một thân hình cao lớn đi vào khách điếm.
Chính là Tướng Thần.
Tướng Thần khẽ nhíu mày khi nghe thấy tiếng chuông gió.
Âm thanh này có vẻ không bình thường, hình như nó có thể giúp ngưng thần tĩnh khí. Tướng Thần vốn định tỉ mỉ quan sát chuông gió một chút nhưng đột nhiên lại há hốc miệng.
Hắn thật không ngờ tới, trong khách điếm thế nhưng lại có người.
Không chỉ có mỗi nữ tử kia, ngay cả Hạn Bạt cũng ở đây.
Nhưng rõ ràng lúc nãy hắn đã dùng thần thức kiểm tra rồi, bên trong căn bản là không có người, vì sao bây giờ lại có?
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở đâu?
Tuy rằng trong lòng Tướng Thần vẫn kinh sợ nhưng rất nhanh hắn đã phục hồi lại tinh thần, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Hạn Bạt, trong mắt tràn ngập đề phòng.
Về phần Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử, hắn căn bản không để họ ở trong lòng.
Chỉ cần giải quyết xong Nữ Bạt, hắn chẳng những thu được được một phần hồn phách Thi Hống thú, còn có thể thu được một hậu duệ cương thi thánh đồng chín tầng.
Hôm nay quả là bội thu.
“Chính là hắn.” Tiểu Tê Tử chỉ vào Tướng Thần.
“Con vừa đánh bay hắn.”
Tướng Thần nghe vậy, mặt không khỏi giật giật.
Hắn đã liệt chuyện mình bị đánh bay vào một trong những hiện hượng không thể giải thích bằng tu tiên.
Hắn không để ý tới Tiểu Tê Tử, nói với Nữ Bạt: “Thì ra ngươi trốn ở chỗ này!”
Nữ Bạt không vội nói chuyện với Tướng Thần, nàng rất nhanh ăn hết tô mì còn thừa, không chỉ uống cạn nước mì, ngay cả sữa đậu nành cũng uống sạch.
Nàng sợ lát nữa Tướng Thần hành động thì bữa ăn ngon như vậy lại bị phá hư.
Tướng Thần thấy Nữ Bạt lại tiếp tục ăn mì, không khỏi thầm than: “Biến thái.”
Ngoại trừ máu, cương thi ăn gì cũng nhạt như nước ốc, mà Nữ Bạt vẫn ăn rất ngon lành, không phải là biến thái thì là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận