Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 488 - Đát Kỷ, ngươi quá lợi hại! (2)

Nàng sớm đã chướng mắt hành vi của Trụ vương.
Không ra tay dạy dỗ Trụ vương đã là tốt rồi, còn muốn nàng giúp hôn quân tàn bạo này, hoàn toàn là điều không thể.
Văn Trọng nghe Đát Kỷ mắng Trụ vương là hôn quân, mặt khó chịu nổi.
Mặc dù hành vi của Trụ vương hoang dâm vô độ, nhưng với tư cách là thần tử, Văn Trọng vẫn không muốn nghe người khác mắng Nhân Hoàng như thế.
Theo như hắn thấy, sấm sét mưa sương thì đều là quân.
Hơn nữa, hắn cảm thấy chỉ cần có hắn phụ tá, Trụ vương nhất định có thể sửa sai, lần nữa cai quản giang sơn Thành Thang.
Hắn kiên nhẫn giải thích với Đát Kỷ: “Hành vi trước kia của Trụ vương tuy hơi hoang đường, nhưng hiện giờ hắn đã sửa đổi bản thân….”
Đát Kỷ ngắt lời: “Ngươi không cần khuyên, ta sẽ không trợ giúp hôn quân, còn nữa, ta cũng không cảm thấy hôn quân có thể thật sự thay đổi.”
Nàng và Văn Trọng không quen biết, nên sẽ không bận tâm đến cảm xúc của Văn Trọng.
Nói xong, nàng không để ý tới sắc mặt Văn Trọng khó coi, quay đầu hỏi Tam Tiêu: “Tam Tiêu sư tỷ, các ngươi có dự định gì?”
Vân Tiêu thở dài nói: “Vốn bọn ta chỉ muốn trừng phạt Lục Áp và Nhiên Đăng, sau khi báo thù cho huynh trưởng thì sẽ trở về núi Đào Chỉ.
Đáng tiếc Xiển giáo không nói lý, ỷ đông người vây công bọn ta.
Hiện giờ hai sư bá còn đích thân ra tay, chẳng những báo thù vô vọng, ngay cả pháp bảo của bọn ta cũng bị đoạt đi.
Sau này cũng chỉ có thể trở về tu luyện, đợi sau khi sư phụ xuất quan thì làm chủ cho bọn ta.”
Đát Kỷ nghe vậy, không khỏi trách cứ nói: “Hây ya, pháp bảo bị đoạt, sao ngươi không sớm nói, nếu không vừa rồi đã bảo bọn họ giao pháp bảo ra rồi.
Không được, ta sẽ đến quân doanh Tây Kỳ đòi lại pháp bảo cho các ngươi, thuận tiện báo thù cho các ngươi.
Việc này hoàn toàn không cần sư phụ làm chủ, ta có thể làm chủ cho ba sư tỷ.”
Nói xong, nàng lập tức xoay người chuẩn bị xuất phát.
Vân Tiêu thấy Đát Kỷ chuẩn bị một mình đến quân doanh Tây Kỳ đòi lại pháp bảo và trả thù cho bọn họ, trong lòng không khỏi khiếp sợ, nàng vội vàng kéo Đát Kỷ lại, ngăn cản nói: “Hay là bỏ đi, đối phương có hai sư bá tọa trấn, chỉ sợ khó có thể thành công.”
Với tính cách của Đát Kỷ, đến Tây Kỳ chắc chắn sẽ đắc tội với Lão Tử và Nguyên Thủy.
Vừa nãy ở trong Cửu Khúc Hoàng Hà trận, không ai nhìn thấy hai Thánh Nhân nể mặt Lý Nguyên, không làm khó Đát Kỷ.
Nhưng nếu Đát Kỷ đối mặt với Thánh Nhân trước mặt đám người Tây Kỳ, chỉ sợ Thánh Nhân sẽ không nể mặt ai cả, chắc chắn sẽ trở mặt.
Vì vậy, nàng không thể để Đát Kỷ đi mạo hiểm.
Quỳnh Tiêu cũng khuyên: “Đúng vậy, Đát Kỷ vẫn là đừng đi, đợi sư phụ bế quan ra ngoài, bọn ta sẽ xin sư phụ đi lấy lại pháp bảo.”
Bọn họ không mong đợi gì báo thù nữa.
Nhiên Đăng, Lục Áp có Nguyên Thủy và Lão Tử che chở, thuật Hóa Hồng của Lục Áp lại khiến bọn họ không thể theo kịp, hơn nữa còn có Ô Sào đạo nhân thần bí khó lường tương trợ, hoàn toàn báo thù vô vọng.
Đát Kỷ thấy Tam Tiêu có vẻ mặt lo lắng, lập tức thoải mái an ủi nói: “Ba sư tỷ yên tâm, có ca ca ta ở đây, cho bọn họ một vạn lá gan cũng không dám làm khó ta.
Nếu làm khó ta, ca ca ta chắc chắn sẽ không để bọn họ yên.”
Nói xong, Đát Kỷ không thèm để ý Tam Tiêu phản đối, xoay người rời khỏi quân doanh.
Ca ca ta chính là Đại Đạo, ngay cả Bàn Cổ cũng có thể đánh thì ai dám làm khó ta? Bởi vậy Đát Kỷ hoàn toàn không lo lắng mình sẽ gặp nguy hiểm.
“Đợi bọn ta với, chúng ta cùng đi.”
Tam Tiêu thấy Đát Kỷ cố ý đòi lại pháp bảo cho bọn họ, sao trong lòng yên tâm được. Cũng đành phải khởi hành theo Đát Kỷ bay về phía quân doanh Tây Kỳ.
Đám người Bạch Lễ, Hạnh Hoàn nghe thấy Đát Kỷ và Tam Tiêu nói chuyện.
Vẻ mặt đều kinh ngạc vô cùng.
“Ca ca của Đát Kỷ là ai? Nghe giọng điệu của Đát Kỷ, dường như Thánh Nhân cũng phải nể mặt.”
“Cho một vạn lá gan cũng không dám đắc tội, khẩu khí của Đát Kỷ cũng quá lớn rồi đúng không?”
“Đúng vậy, chưa nghe nói Thánh Nhân trả bao giờ!
“Không thể nào là ca ca của Đát Kỷ cũng là Thánh Nhân đó chứ!”
“Không thể nào, nếu như là Thánh Nhân, đã sớm danh động hồng hoang,
sao chúng ta có thể không biết chứ?”
“Văn thái sư, ngươi biết ca ca của Đát Kỷ, không biết tu vi của đối phương cao bao nhiêu?”
Văn Trọng cũng kinh ngạc không thôi.
Mặc dù hắn biết Lý Nguyên cao thâm khó lường, suy đoán vô cùng lợi hại, nhưng cũng không đến mức ngay cả Thánh Nhân cũng sợ hắn, Lý Nguyên lợi hại như vậy sao? Hắn nghe mọi người hỏi, không khỏi thuận miệng trả lời: “Tu vi của Lý tiểu hữu chỉ Địa Tiên sơ kỳ….”
“Phụt!”
“Cái gì?”
Mọi người nghe vậy, đều kinh ngạc nhảy dựng lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, trợn mắt há mồm…
“Sao chỉ là Địa Tiên kỳ?”
“Một Địa Tiên kỳ, sao Đát Kỷ có thể tự tin ca ca của mình như vậy?”
“Cái này, Địa Tiên kỳ, Thánh Nhân nhìn cũng sẽ không thèm nhìn đúng không!”
“...”
Văn Trọng cũng không nghĩ ra nguyên nhân bên trong, nhưng Đát Kỷ cũng không giống kiểu người chủ động đi tìm chết, hơn nữa quả thật Đát Kỷ cũng đã cứu Tam Tiêu từ trong tay Lão Tử và Nguyên Thủy.
Rốt cuộc bên trong có ẩn tình gì, Văn Trọng cảm thấy tất cả những chuyện này quá cổ quái! Hắn nói với mọi người: “Bọn ta theo dõi tình hình cụ thể đi.”
...
Quân doanh Tây Kỳ.
Đám người Khương Tử Nha, Nam Cực Tiên Ông nhìn thấy Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn theo đám người bị nhốt trở lại lều, không khỏi kinh ngạc vui mừng đan xen.
“Tốt quá rồi, sư phụ và đại sư bá cứu mọi người trở về rồi.”
“Nói nhảm, sư phụ ra tay, chẳng lẽ không cứu được sao?”
“Không ai ngã xuống, thật là may mắn trong bất hạnh.”
“...”
Chỉ có đám người Thập Nhị Kim Tiên Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử là có sắc mặt hơi khó coi.
Sau khi bọn họ tỉnh táo lại, lập tức phát hiện tam hoa trên đỉnh đầu mình đã bị tước đi, tu vi vạn năm bị hủy trong chốc lát, có thể tưởng tượng được tức giận trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận