Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1029 - Không thể đi làm công

“Cái đó, ta quyết định không đi Hỗn độn vực ngoại nữa, sau này ta sẽ ở lại trang viên của Lý Nguyên làm công. Mỗi ngày còn có thể uống rượu ngon như Thanh Phong Túy, trà thơm như trà Ngộ Đạo, chẳng phải thú vị hơn nơi chim không thèm ỉa như Hỗn độn vực ngoại sao?”
Nói xong, hắn cũng bay đến Nhân giới.
Để lại bốn người mang vẻ mặt ủ rũ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn bóng lưng Thông Thiên, bất mãn oán trách: “Tên Thông Thiên này, thật không biết trân trọng da mặt, Thánh Nhân không làm mà lại chạy đi làm công cho người ta. Ta khinh thường hắn.”
Tiếp Dẫn đạo nhân vội gật đầu nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn nói có lý, cho dù chúng ta đến Hỗn độn vực ngoại mở thế giới cũng là tồn tại chí cao vô thượng, sao có thể so sánh với việc làm công cho người khác?”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Không thể đi làm công, cả đời này cũng không làm công.”
Lão Tử buồn bã nghiêm mặt nói: “Cái đó, thật ra, nếu như có thể làm công cho Lý tiền bối cũng không sao, chỉ sợ Lý tiền bối chướng mắt.”
Mọi người nhìn Lão Tử, nói không nên lời.
Thì ra, sở dĩ người buồn bực là bởi vì sợ Lý tiền bối chướng mắt à?
Ta khinh ngươi!
Lão Tử không để ý đến ánh mắt kỳ quái của đám người, hắn nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Chúng ta đi tìm Lý tiền bối thu lưu đi. Nếu không… đến Hỗn độn vực ngoại, tương lai nếu như lại gặp cường giả xâm lấn, đến lúc đó cũng không biết chúng ta có thể chạy trốn không.”
Nói xong, hắn lập tức bay về phía Nhân giới.
Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn bối rối một hồi, cuối cùng vẫn đuổi theo Lão Tử.
Cho dù vừa rồi còn nói khinh thường Thông Thiên giáo chủ không coi trọng mặt mũi.
Ta có nói sao?
Ta cũng không nhớ rõ!
“Sư huynh, ngươi xem thế nào?” Chuẩn Đề đạo nhân hỏi Tiếp Dẫn: “Hay là chúng ta đến Hỗn độn vực ngoại thành lập thế giới Phật quốc đi?”
Tiếp Dẫn đạo nhân suy nghĩ một chút rồi cảm thán nói:
“Vẫn là Lão Tử biết suy tính lâu dài, Thánh Nhân ở Hồng Mông cũng không phải là tồn tại mạnh nhất. Chúng ta đến đến Hỗn độn vực ngoại, nếu như tương lai gặp được Thánh Nhân còn ổn, nếu như gặp phải Thần Niệm, lão sư cường giả như vậy thì sinh tử của mình cũng không thể tự làm chủ. Cho nên vẫn nên đi đầu quân cho Lý tiền bối thì tốt hơn. Chí ít Lý tiền bối còn nói đạo lý, cũng không tùy ý tổn thương tính mạng người khác.”
Chuẩn Đề đạo nhân nghe vậy thì đột nhiên cảm thấy ý nghĩ trước đó của mình có thiếu sót.
Đúng vậy, đến Hỗn độn vực ngoại, chúng ta thật sự có thể vĩnh viễn tiêu diêu tự tại hay sao?
Hồng Mông còn có Đại Năng khác tồn tại.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức thúc giục Tiếp Dẫn đạo nhân.
“Chúng ta mau đến tìm Lý tiền bối đi! Đừng để cho Tam Thanh đoạt trước, chọn hết những chức vị tốt.”
Tiếp Dẫn đạo nhân gật đầu, lập tức xuất ra thuật Hóa Hồng kim quang, nhanh chóng bay đến Nhân giới.
Cho dù vừa nói “không thể đi làm công”, nhưng hai người đều quên rồi.

“Thiên giới bị đánh vỡ.” Nữ Bạt đột nhiên mở miệng nói.
Trong lòng Tiểu Tê Tử ngạc nhiên hoảng sợ: “Thiên giới bị phá vỡ, vậy Nhân giới chúng ta thì sao?”
Nhưng không đợi Nữ Bạt trả lời, nàng đã lập tức biết đáp án.
Xuyên qua cửa sổ, nàng thấy trên bầu trời có vô số thiên hỏa rơi xuống đất, kinh khủng giống như hồng thủy đổ từ chín tầng trời xuống, nhấn chìm nhân loại lục địa.
Còn có vô số mảnh nhỏ đại lục Thiên giới giống như lưu tinh đập về phía vạn dặm sơn hà.
Trong nhất thời, đại địa run rẩy, nhân gian bị thiêu cháy, hồng thủy đáng sợ biến đại lục thành hải dương.
Vô số sinh linh bỏ mạng, cho dù may mắn sống sót thì cũng nháo nhào kêu rên tuyệt vọng.
Chỉ một chút công phủ mà nhân gian cũng đã biến thành luyện ngục.
Từ lúc Tiểu Tê Tử chào đời đến nay, còn chưa từng nhìn thấy cảnh tượng bi thảm tuyệt vọng như vậy bao giờ.
Lúc trước khi hoàng cung rung đổ, nếu so sánh với ngày hôm nay thì cũng không chấn động bằng một phần vạn.
Tiểu Tê Tử căng thẳng ngừng cả thở.
Lần đầu tiên nàng phát hiện, Nhân tộc ở trước mặt vũ trụ hóa ra lại nhỏ yếu đến vậy, không chịu nổi một kích.
“Đại Đường sẽ bị hủy sao?”
Sắc mặt Tiểu Tê Tử có hơi bi thương.
“Ta mới làm nữ hoàng có ba năm!”
Lý Nguyên thấy vậy thì không khỏi xao đầu Tiểu Tê Tử: “Mọi chuyện đã qua sẽ có cách thay đổi.”
Trong lòng Tiểu Tê Tư, muốn hỏi thay đổi như thế nào.
Nhưng đúng lúc này, nàng đột nhiên nghe thấy tiếng chuông gió vang lên ở trên rèm cửa.
Ngay sau đó, chỉ thấy cô cô mang theo một đám mỹ nữ hoàn phì yến sấu đi đến.
“Chậc chậc, thảm quá.”
Đát Kỷ đi vào khách điếm, miệng còn lẩm bẩm cảm thán không thôi.
“Lúc này sơn hà bên ngoài đổ nát, hư không vỡ vụn, thi thể phơi khắp nơi, máu chảy thành sông, nhất định phải dùng một chữ “thảm” rất to để hình dung.”
Bên ngoài Có căn khách điếm.
Mộng Yểm đột nhiên thấy Đát Kỷ dẫn theo mấy vị tu sĩ dừng ở cửa, cuối cùng cũng tin Đát Kỷ thật sự là muội muội của Lý Nguyên.
Nói như vậy Hỗn Độn chí bảo của Đát Kỷ hẳn là cũng có liên quan đến Lý Nguyên?
Rốt cuộc Lý Nguyên là ai?
Tại sao lại có nhiều Hỗn Độn chí bảo như vậy?
Thần Niệm đại nhân thật sự là đối thủ của Lý Nguyên sao?
Trong lòng Mộng Yểm nảy sinh chút lo lắng.
Nếu như Thần Niệm đại nhân không phải là đối thủ của Lý Nguyên, như vậy nàng sẽ phải chịu khổ hình của pháp tắc chi liên.
Bây giờ Hồng Hoang bị phá hủy, chỉ cần Thần Niệm đại nhân hấp thu bản nguyên chi lực của Hồng Hoang thì nhất định có thể đánh bại vị Lý Nguyên thần bí này chứ?
Trong lòng Mộng Yểm thầm nghĩ.
Nàng thật sự không thể chịu nổi thống khổ đâu!

“Lý công tử.”
Đám người Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu sau lưng Đát Kỷ thấy Lý Nguyên thì lập tức hành lễ vạn phúc.
Cử chỉ mấy người ưu nhã, dáng người thướt tha, nhìn qua là thấy cảnh đẹp ý vui.
“Tất cả ngồi đi.”
“Ối!”
Đát Kỷ đột nhiên chú ý đến cách ăn mặc của Tiểu Tê Tử, vẻ mặt ngạc nhiên: “Tiểu Tê Tử, sao ngươi lại mặc phục sức đế vương, lẽ nào ngươi cũng học cha ruột ngươi, mưu đồ soán vị hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận