Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1513 - Lữ Bố Phụng Tiên!!

“Chỉ có đế quốc liên bang Sulda bọn ta nới có thể đại diện cho con người, Đại Lệ, Xuất Vân, chỉ là chó bọn ta nuôi để giữ cửa mà thôi!”
“Ta kháng nghị, thần linh đang gian dối, cử ra Thần Sấm mạnh mẽ nhất của bọn họ, lại chọn ra một con người không tên không tuổi, đây không phải là cố ý khiến cho loài người thua cuộc hay sao?”
“Đúng vậy, như vậy không công bằng!”
“Không phải chỉ là một bộ phim điện ảnh sao? Có gì để tranh luận chứ?”
Nhưng mà, cho dù cư dân mạng của thế giới Thiền Kính có tranh luận như thế nào, cũng không thể nào thay đổi được trận đối đầu sinh tử đầu tiên này, Lữ Bố Phụng Tiên là sự thật.
Hàng ghế khán ở trong đấu trường, vốn dĩ khán giả ở khán đài phía đông không có ai, nhưng khi Lữ Bố Phụng Tiên tiến vào đấu trường, trên những khán đài này, đột nhiên xuất hiện vô số người.
Những người này, có nét mặt phương Đông, có nét mặt phương Tây, tất cả đều mặc đồ cổ đại.
Mỗi người đều hiện ra vẻ vô cùng ngạc nhiên.
“Ơ, chúng ta sao lại ở bên trong đấu trường rồi?”
“Tào Tháo, Đổng Trác, còn có binh sĩ của chúng ta, đột nhiên tất cả mọi người đều ở trong đấu trường!”
“Đại ca, nhanh nhéo ta một cái, nhéo xem đây có phải là đang nằm mơ hay không?”
“Trương Phi, ta còn muốn ngươi và Vân Trường nhéo ta…..ai da, Trương Phi, các ngươi thật sự đã nhéo rồi, thịt đều như bị các ngươi nhéo xuống rồi!”
“Đại ca đau như vậy sao, xem ra đây không phải là mơ rồi!”
“Lẽ nào, tất cả đều là thật sao? Những người ở khán đài đối diện, tất cả đều là thần linh thật sao? Nếu như con người chúng ta thua rồi, thật sẽ bị thần linh xóa sổ ư?”
“Thần linh muốn giết chết ba huynh đệ chúng ta, trước tiên hãy hỏi Thanh Long Yển Nguyệt Đao trong tay ra xem nó có đồng ý hay không cái đã!”
“…”
Những biểu cảm và đối thoại của những con người ở trên khán đài, đều được thu vào trong video, bị toàn bộ người của thế giới Thiền Kính nhìn thấy.
Tất cả mọi người càng thêm bối rối hơn.
“Những người này vậy mà lại là Lưu Quan Trương, Tào Tháo, Đổng Trác, bọn họ cũng đang tranh luận về trận đấu, lẽ nào, tất cả chuyện này là thật sao?”
“Oh my gosh, đó là Severus đại đế thời kỳ La Mã cổ đại của chúng ta. Là thời kì thống trị của Severus đại đế, là thời kỳ Tam Quốc của Phương Đông.”
“Cảm giác, toàn bộ người của thời kỳ Lữ Bố Phụng Tiên, đều bị đưa đến tòa đấu trường này.”
“Trời ạ, sao ta lại có cảm giác những gì xảy ra bên trong đấu trường này đều không phải là phim vậy, đây là thật sao?”
“Lẽ nào, thần linh thật sự đang chuẩn bị xóa sổ toàn bộ con người sao?”
“Lẽ nào, vận mệnh của tất cả con người chúng ta, sẽ bị định đoạt sau ba mươi trận đấu?”
“Hoặc là, chỉ cần sau bảy trận đấu, vận mệnh con người chúng ta sẽ kết thúc, suy cho cùng phàm nhân làm sao có thể đánh thắng thần linh chứ?”
Cảm nhận được sự việc phát sinh trong video, càng ngày càng giống thật hơn, tâm trạng của tất cả mọi người, đều hiện lên vẻ nghiêm trọng và trầm mặc không thôi.
Chung quy, thần linh chính là muốn giết chết toàn bộ loài người!
Nhất thời, thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan của tất cả mọi người đều có dấu hiệu bị sụp đổ.
Đối với tương lai, tràn đầy sự mờ mịt bế tắt.
Ngay lúc tâm trạng của mọi người phức tạp không thôi, trận đấu đầu tiên giữa con người và thần linh rất nhanh đã bắt đầu.
Thần Sấm Thor, đại chiến Lữ Bố Phụng Tiên.
Nhìn không chớp mắt cảnh tượng hai người đối đầu, tất cả mọi người đều nín thở, biểu cảm tràn đầy sự kinh ngạc sâu sắc.
Bọn họ không ngờ rằng, thần linh lại có thể mạnh đến vậy.
Triệu hồi sấm sét đầy trời, phá vỡ thiên địa càn khôn, một búa giáng xuống phá vỡ núi sông đất đai.
Bọn họ không ngờ tới, con người, vậy mà lại có thể chống lại sự tấn công của sấm sét đầy trời, đâm bị thương thần linh bằng Phương Thiên Họa Kích, khiến cho thần linh đổ máu.
Lữ Bố Phụng Tiên, quả nhiên rất mạnh.
Các quốc gia trong thế giới Thiền Kính, bắt đầu buôn bỏ thành kiến ở trong lòng, công nhận thực lực của Lữ Bố Phụng Tiên.
Trong lòng cầu mong rằng Lữ Bố có thể đánh bại thần linh.
Đáng tiếc, Lữ Bố Phụng Tiên đương nhiên rất mạnh, ý chí chiến đấu, càng là chiến đấu cho đến chết, Phương Thiên Họa Kích của hắn, đã được Valkyrie cường hóa thành thần binh, nhưng Lữ Bổ Phụng Tiên sau mười sáu phút, vẫn là bị Thần Sấm Thor dùng thần sấm đánh tan thành từng mảnh nhỏ.
Cả vũ khí và linh hồn đều hoàn toàn tiêu tan.
Cuối cùng thì, Lữ Bố Phụng Tiên cũng không phải là đối thủ của thần linh.
Trận đấu đầu tiên giữa con người và thần linh, kết quả phần thắng thuộc về phía thần linh.
Nhìn thấy kết quả này, tâm trạng của tất cả con người đều nặng nề vô cùng.
Giống như có một ngọn núi lớn đè lên tim, không tài nào thở nổi…..
“Trận đấu đầu tiên loài người chúng ta thua rồi, người mạnh mẽ như Lữ Bố cũng thua rồi, con người chúng ta thật sự có thể chiến thắng thần lính sao?”
“Loài người chúng ta, đều sẽ bị thần linh giết chết hết thôi!”
“Đúng vậy, đấu với thần, chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi, hoàn toàn không có tia hy vọng nào cả!”
Hơi thở tuyệt vọng, đều tràn ngập toàn bộ loài người ở vũ trụ song hành.
Trại đấu trường.
Loài người phía trên khán đài.
Khán giả thời kỳ Tam Quốc Lưu Quan Trương biến mất toàn bộ.
Đều trở về thế giới mà bọn họ thuộc về.
Ở trên không trung ở thế giới của bọn họ, có một màn hình vô cùng to lớn.
Trong màn hình, đang phát sóng hình ảnh ở bên trong đấu trường.
“A, chúng ta vậy mà lại trở về từ đấu trường rồi!”
Trương Phi vô cùng ngạc nhiên kêu lên: “Xem kìa, việc xảy ra bên trong đầu trường, chính xác là thật!”
“Thật không ngờ, Lữ Bố mạnh như vậy, chúng ta đều từng thua dưới tay hắn, không sai!”
Vẻ mặt Lưu Bị đầy sự thất vọng.
Quan Vũ vuốt bộ râu dài của hắn, vẻ mặt bùi ngùi nói: “Nếu như, ta có thể giống như Lữ Bố, cùng với thần linh đấu một trận, vậy thì tốt biết bao! Cho dù là tử trận, cũng không hối tiếc!”
Lưu Bị buồn rầu nói: “Ngay cả Lữ Bố cũng không có cách nào thắng được thần linh, loài người chúng ta còn có hy vọng sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận