Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1580 - Tình huynh đệ của bọn họ thật sâu đậm!!

Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Thông Thiên giáo chủ công khai cười nhạo hắn, nét mặt lập tức trở nên u ám, trong lòng bực bội Thông Thiên giáo chủ đến cực điểm.
Nhưng chỉ vì Lý Nguyên đang ở bên cạnh cho nên Nguyên Thủy Thiên Tôn không tiện bày tỏ sự khó chịu trong lòng.
Hắn không để ý đến Thông Thiên giáo chủ nữa mà chỉ hành lễ với Lý Nguyên rồi cáo từ rời đi.
Không nói gì thêm với mọi người nữa.
Lão Tử thấy vậy cũng cáo từ Lý Nguyên rời đi.
Sau đó, Thông Thiên giáo chủ, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa Hậu Thổ, Tam Tiêu đều rời đi.
Tam Tiêu đi phía sau Thông Thiên giáo chủ, đến bây giờ các nàng vẫn ở trong trạng thái ngây ngốc.
Các nàng không ngờ rằng con Mai Hoa Lộc đó thật sự lại là Nguyên Thủy sư thúc.
Tiêu rồi tiêu rồi, chuyện này coi như đã đắc tội hoàn toàn với Nguyên Thủy sư thúc rồi.
Tam Tiêu tuyệt vọng suy nghĩ.
“Các ngươi ngây ra gì đó?” Thông Thiên giáo chủ chú ý đến nét mặt của ba đệ tử, có hơi thắc mắc hỏi.
Bích Tiêu nghe vậy vô cùng lo lắng mà nói: “Sư phụ, trước đây bọn ta đã đánh Nguyên Thủy sư thúc, hắn sẽ không giận chứ?”
Két!
Thông Thiên giáo chủ nghe vậy vô cùng kinh ngạc, vội vàng phanh giá vân lại.
Hắn đầy bất ngờ nhìn Bích Tiêu nói: “Các ngươi nói vậy là có ý gì? Sao các ngươi lại đánh Nguyên Thủy Thiên Tôn? Hơn nữa các ngươi đánh được hắn sao?”
Quỳnh Tiêu giải thích: “Trước đây Đát Kỷ cưỡi xe hươu đến tìm bọn ta...”
Nàng lập tức kể lại đầu đuôi ngọn ngành chuyện xảy ra ở Địa phủ trước đây cho Thông Thiên giáo chủ nghe.
Thông Thiên giáo chủ nghe vậy nét mặt sửng sốt không kịp phản ứng.
Đến khi hắn hoàn hồn lại bỗng ngửa đầu bật cười.
“Ha ha ha....”
Tiếng cười rung trời, hư không đều bị chấn động đến mức run lên, trông sảng khoái vô cùng.
Tam Tiêu thấy sư phụ tỏ ra như vậy không khỏi nhìn nhau ngơ ngác, càng ngạc nhiên hơn.
Sư phụ sao thế này?
Sao trông như chẳng trách bọn ta mà ngược lại còn rất vui vẻ vì đã đánh Nguyên Thủy sư thúc vậy?
Tình huynh đệ của bọn họ thật sâu đậm!
Sau khi Thông Thiên giáo chủ cười hả hê vui sướng rồi an ủi Tam Tiêu: “Các ngươi đừng lo lắng, trước đây các ngươi cũng không biết con Mai Hoa Lộc đó là do Nguyên Thủy sư thúc của các ngươi ký sinh biến thành, hắn có lý do gì mà gây phiền phức cho các ngươi chứ? Nếu hắn không vui muốn báo thù thì để hắn tìm Đát Kỷ đi, dù sao cũng do Đát Kỷ bắt hắn làm tọa kỹ. Chỉ xem hắn có lá gan này hay không?”
Bích Tiêu: “Chắc chắn Nguyên Thủy sư thúc không dám tìm Đát Kỷ báo thù, đứng trước mặt Lý Nguyên hắn giống như một con chim cút vậy.”
Ha ha!
Vân Tiêu không nhịn được bật cười thành tiếng.
Nhưng mà nàng nhanh chóng bụm miệng lại.
Chuyện này liên quan đến Thánh Nhân, cho dù buồn cười đến cỡ nào nàng cũng không được cười.
Ta đã từng được đào tạo chuyên nghiệp.
Cùng lúc đó nàng nhắc nhở tam muội: “Sao ngươi có thể nói Nguyên Thủy sư thúc giống như chim cút được chứ?”
Quỳnh Tiêu cười nói: “Có lẽ tất cả các Thánh Nhân ở trước mặt Lý Nguyên đều giống như chim cút mới đúng.”
Ha ha!
Vân Tiêu quả không nhịn được lại bật cười.
Không phải do ta không chuyên nghiệp thật sự là không nhịn được.
Còn Thông Thiên giáo chủ ở bên cạnh lại trông có chút khó coi.
Phạm vi tấn công của Quỳnh Tiêu hơi rộng nha, bao gồm cả sư phụ trong đó luôn rồi.
Ở trước mặt Lý Nguyên ta nào có giống chim cút!
Quỳnh Tiêu nhìn khóe miệng giật giật của sư phụ nàng cũng phản ứng lại, không khỏi rụt cổ.
“Sư phụ, ta không phải nói ngươi, ngươi đừng tức giận.”
Thông Thiên giáo chủ lại rộng lượng nói: “Bỏ đi, điều ngươi nói vốn là sự thật.”
Bên kia.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đã quả lại Ngọc Hư cung.
Hắn bỗng nhiên nghe thấy giọng cười chấn động hư không của Thông Thiên giáo chủ, sắc mặt lập tức đen như đáy nồi.
Chuyện lần này xem ra bị bọn họ chê cười cả đời rồi!
Võ phủ.
Đây là phủ đệ của Võ tướng Võ Chiếu.
Võ Chiếu tu luyện đã nhiều năm, tu vi của nàng đã đạt đến Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Bởi vì năng lực của nàng xuất chúng, xử lý công vụ vô cùng thuận lợi, cho nên đã chiếm được tình cảm của hoàng đế.
Trong cả triều đình Đại Đường, quyền lực của nàng có thể tiến vào hàng ngũ mười người đứng đầu.
Đương nhiên trong những người này bao gồm cả những tồn tại đặc biệt như Trấn Nguyên Tử, Tôn Ngộ Không, Đại Tư Tại, Thập Nhị Tổ Vu...
Bên trong thư phòng Võ phủ.
Một nam tử trung niên để râu cá trê, trên người mặc hoa phục thủy quang, đang nói với Võ Chiếu gì đó.
Nam tử trung niên này tên là Võ Nguyên Khánh, chính là đại ca của Võ Chiếu.
Nhưng tuy hắn là huynh trưởng của Võ Chiếu nhưng ở trước mặt Võ Chiếu, thái độ của Võ Nguyên Khánh lại tỏ ra rất hèn mọn.
Trong lời nói có vẻ dè dặt lấy lòng.
Dù sao thì bây giờ cả gia tộc Võ thị đều phải nương nhờ vào Võ Chiếu mới có thể thăng thành tu chân thế gia.
Võ Nguyên Khánh nhờ vào đan dược Võ Chiếu cấp mới tu luyện được đến cảnh giới hiện tại. Do đó không những chỉ có Võ Nguyên Khánh dè dặt lấy lòng Võ Chiếu, mà cả gia tộc Võ thị đều như thế.
“Ở Lĩnh Nam, bọn ta đã phát hiện ra một quặng mỏ tiên thạch, hơn nữa đã thành công đưa nguồn tiên khoáng này vào sản nghiệp Võ thị. Sau này chúng ta sẽ dễ dàng bồi dưỡng các tu sĩ trung giới trong tộc hơn rồi.”
Nói đến đây, trên gương mặt của Võ Nguyên Khánh không khỏi lộ ra tia vui mừng.
Võ Chiếu nghe vậy lại chau mày nói: “Nhớ lấy, ta có thể hiểu suy nghĩ muốn nhanh chóng phát triển sản nghiệp Võ thị của các ngươi, nhưng nhất định không được vi phạm pháp luật Tiên Đường, nếu không ngay cả ta cũng không thể bảo vệ các ngươi được.”
Võ Nguyên Khánh vội cam đoan: “Nhị muội yên tâm, tuy ta đã dùng một ít thủ đoạn nhưng tuyệt đối không phạm luật Tiên Đường. Mức độ nặng nhẹ này ta vẫn biết phân biệt.”
Võ Chiếu gật đầu: “Vậy thì tốt, nếu như báo cáo xong rồi ngươi có thể rời đi.”
Võ Nguyên Khánh nghe vậy nét mặt hơi do dự một lúc.
Võ Chiếu thấy vậy thản nhiên hỏi: “Sao vậy, còn có chuyện sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận