Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 274 - Lần đầu tiên dùng kem đánh răng bàn chải đánh răng!

“Thược Dược cô nương, mời vào, xin hỏi có chuyện gì sao?”
Thương Thanh Quân hơi câu nệ hỏi Thược Dược.
Thược Dược bước vào phòng, đặt chậu đồng trong tay lên bàn trang điểm, nói: “Đây là đồ vệ sinh cá nhân, công tử dặn dò ta đưa tới.”
“Làm phiền Thược Dược cô nương rồi.”
Thương Thanh Quân cảm ơn.
Thược Dược chỉ vào mấy thứ trong chậu đồng, giải thích cho Thương Thanh Quân: “Đây là bàn chải đánh răng, đây là kem đánh răng, dùng để làm sạch răng.
Đây là xà bông, có thể dùng rửa mặt, rửa tay và tắm.”
Mẹ con Thương Thanh Quân nhìn kem đánh răng bàn chải đánh răng, không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Trước đây bọn họ đánh răng đều dùng cành liễu và muối xanh, kem đánh răng bàn chải đánh răng tinh tế khác biệt như vậy, quả thật là bọn họ chưa từng nghe thấy.
Dù là trong Hoàng cung không có vật tinh xảo như vậy.
Đúng là quá xa xỉ rồi.
Hai mẹ con Thương Thanh Quân tự nhận cuộc sống trước đây cũng là trên vạn người, nhưng hôm nay đến trang viên của Lý Nguyên, bọn họ mới hiểu được cuộc sống trước kia của mình không khác mấy so với nô lệ.
“Kem đánh răng và bàn chải đánh răng này cũng được phát minh bởi Lý công tử sao?”
Thương Thanh Quân tò mò hỏi Thược Dược.
Thược Dược gật đầu: “Đều là do công tử phát minh.”
Thương Thanh Quân nghe vậy, không biết nên hình dung tài hoa của Lý Nguyên như thế nào nữa.
Biết sử sách, có thể làm thơ, có thể làm ra món ngon thiên hạ vô song, còn phát minh vật phẩm tinh xảo như vậy, đây quả thực chính là toàn tài.
Nàng lại lần nữa cảm thấy sự tán thưởng mà cha dành cho Lý Nguyên không chút nào quá đáng.
Sau khi Thược Dược giới thiệu cách dùng kem đánh răng bàn chải đánh răng cho Thương Thanh Quân thì rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại hai mẹ con Thương Thanh Quân.
Hai người họ nhìn tỉ mỉ kem đánh răng bàn chải đánh răng và xà bông, giống như đang nhìn thứ kỳ lạ, có vẻ vô cùng cảm khái.
“Chậc chậc, không ngờ đánh răng còn chú ý như vậy!”
“Xà bông này thơm thật, thơm mà không chán, mùi bay xa, dùng nó tắm gội thì sẽ thơm bao nhiêu chứ!”
“không biết đầu của Lý Nguyên lớn đến mức nào, lại có thể phát minh ra thứ mới lạ như vậy.”
“Chúng ta hãy thử xem dùng những thứ này sẽ thế nào?”
Hai mẹ con không thể chờ đợi lấy nước đánh răng.
Làm theo phương pháp mà Thược Dược dạy, bóp kem đánh răng lên trên bàn chải đánh răng, sau đó súc miệng rồi bắt đầu đánh.
Mẹ con Thương Thanh Quân phát hiện đánh răng như vậy thuận tiện và thoải mái hơn nhiều so với sử dụng cành liễu và muối xanh như trước đây.
Không cần phải cẩn thận, lo lắng sợ đâm vào lợi như dùng cành liễu.
Kem đánh răng không có vị mặn như của muối xanh, ngược lại có mùi bạc hà, sau khi chải mấy lần sẽ tạo ra rất nhiều bọt bóng.
Không có cảm giác khó chịu nào cả.
Sau khi đánh răng xong, Thương Thanh Quân cảm thấy tươi mát hơn bao giờ hết.
Hơi được thở ra dường như mang theo mùi bạc hà.
Thương Thanh Quân cảm thấy đây là lần nàng đánh răng sạch sẽ nhất từ khi chào đời đến nay.
“Ha!”
Thương Khương thị thổi một hơi về phía con gái: “Thế nào, thơm không?”
Thương Thanh Quân vội vàng gật đầu: “Rất thơm.”
Ha.
Nàng cũng thổi một hơi về phía lòng bàn tay của mình, hương bạc hà này quá thơm rồi.
Sau đó, hai người họ lại thử xà bông.
Bọn họ dùng xà bông rửa mặt với tay, phát hiện làn da trắng mịn hơn trước đây rất nhiều.
Hơn nữa, còn có mùi thơm hoa bách hợp nhàn nhạt lưu lại trên tay, còn dễ ngửi hơn bất kỳ túi hương trước đây bọn họ từng đeo gấp trăm lần.
Chỉ cần sử dụng một lần, hai mẹ con đã có cảm giác thích không muốn buông tay kem đánh răng, bàn chải đánh răng, xà bông.
Thương Khương thị nhìn kem đánh răng bàn chải đánh răng và xà bông, cảm khái nói: “Nếu lưu truyền ba vật phẩm này ra ngoài, nhất định có thể chấn động thiên hạ, khiến cho đại quan quý tộc, quý phụ tiểu thư của Triều Ca chạy theo như vịt.”
Thương Thanh Quân nói: “Chỉ là ba vật phẩm này nhất định có giá trị đắt đỏ, người có thể dùng được không nhiều.”
“Đương nhiên.”
Thương Khương thị gật đầu nói.
Nếu không phải nhiễm hào quang của con gái, chỉ sợ đời này bản thân không biết trên đời này còn có kỳ vật như thế.
Trong lòng Thương Khương thị thầm cảm thán không thôi.
Hai mẹ con họ lại nói một lúc, Thương Khương thị lập tức cảm thấy có chút mệt mỏi, bắt đầu lên giường nghỉ ngơi.
Vốn khoảng thời gian này, bởi vì Thương Dung đột ngột qua đời nên nàng chịu đả kích cực lớn, dẫn đến mất ngủ.
Nhưng giờ phút này, nàng cảm nhận chăn bông vô cùng mềm mại, ngửi được Phật Diệp Tử Đàn thấm vào ruột gan, Thương Khương thị chỉ cảm thấy hưởng thụ chưa bao giờ có, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
Không còn mất ngủ nữa.
Thương Thanh Quân ngủ một ngày, giờ phút này tinh thần tốt hơn bao giờ hết.
Nàng đi quanh trong phòng một lúc, cảm thấy hơi nhàm chán, nên đến trong viện hít thở.
Mặc dù giờ phút này đã giờ Tuất, nhưng vì ánh trăng rất đẹp, Thương Thanh Quân cũng mơ hồ thấy rõ cảnh sắc xung quanh.
Vườn hoa trong viện vốn nở sắc màu rực rỡ.
Các loại hoa cỏ hiếm thấy càng xanh ngắt ướt át.
Giờ phút này, ngắm cảnh dưới ánh trăng lại càng khác biệt.
Thương Thanh Quân bước chậm trong kỳ hoa dị thảo, cũng nhìn đến hứng thú bừng bừng.
Bất tri bất giác, Thương Thanh Quân đi dạo đến một hồ nước trong viện nhỏ.
Nàng đột nhiên phát hiện, giờ phút này Lý Nguyên lại ngồi bên trong căn nhà gỗ bên cạnh hồ nước yên tĩnh đọc sách.
Nàng còn nhìn thấy một chú thỏ trắng như tuyết đang ôm cà rốt gặm trên bàn sách.
Ánh trăng sáng tỏ xuyên qua cửa sổ chiếu lên trên người của Lý Nguyên và thỏ trắng, lộ vẻ thánh khiết vô cùng.
Mạch thượng nhân như ngọc, quân tử thế vô song, trọc thế trích tiên nhân, phiên phiên giai công tử.
Trong lúc nhất thời, Thương Thanh Quân nhìn đến si mê.
Nàng cảm thấy, cảnh sắc có đẹp hơn nữa không bằng nhan sắc của Lý Nguyên.
Khoảnh khắc Thương Thanh Quân bước vào viện, Lý Nguyên lập tức cảm nhận được, hắn vốn cho rằng Thương Thanh Quân sẽ đi qua nói chuyện với hắn, nhưng đột nhiên phát hiện Thương Thanh Quân lại đứng tại chỗ không động đậy giống như bị điểm huyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận