Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 134 - Hỗn độn linh căn lộ tẩy rồi!

Trong lòng Vô Đương Thánh Mẫu khiếp sợ vô cùng.
Đồng thời cũng coi như là nàng bước đầu tận mắt chứng kiến điểm thần kỳ của năng lực tính toán của Lý Nguyên.
Phải biết rằng trong Tam giới, tu sĩ biết đến Phiên Thiên ấn chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Quy Linh Thánh Mẫu âm thầm ghi nhớ nhắc nhở của Lý Nguyên, nàng khổ sở nói: “Chỉ có một đường sống thôi sao?”
Lý Nguyên cười nói: “Nếu như ngươi chỉ ở trong Bão Độc sơn dưới Địa phủ không ra ngoài thì chắc chắn sống sót.”
Bão Độc sơn do Trung Ương Quỷ Đế cai trị ở dưới Địa phủ, hiện tại Quy Linh Thánh Mẫu có khí vận của Trung Ương Quỷ Đế che chở nghiệp lực, nếu như ở luôn trong Bão Độc sơn, nàng có thể tránh được sát kiếp.
“Bão Độc sơn à? Vậy sau này ta sẽ ở luôn trong Bão Độc sơn không ra ngoài!”
Quy Linh Thánh Mẫu lập tức vui vẻ nói.
Lý Nguyên lại thầm lắc đầu.
Dựa vào tính cách của Quy Linh Thánh Mẫu, muốn ở luôn trong Bão Độc sơn, khó! Có vài chuyện, không phải muốn tránh là có thể tránh được.
Cũng giống như Thạch Cơ nương nương vậy.
Vô Đương Thánh Mẫu thấy sư muội đã có cách tránh sát kiếp cũng mừng thay sư muội.
Thấy Lý Nguyên thật sự có thể tính được vận mệnh, nàng cũng khó tránh hiếu kỳ, do đó lập tức hỏi Lý Nguyên: “Lý đạo hữu, ngươi cũng giúp ta tính vận mệnh chút đi.”
Lý Nguyên đương nhiên cũng sẽ không bên trọng bên khinh, hắn nhìn Vô Đương Thánh Mẫu một lúc nói: “Tuy rằng có hung hiểm, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần nhớ kĩ, gặp Thánh không được làm nhục là được.”
Vô Đương Thánh Mẫu lập tức thở phào một hơi.
Tính mạng không nguy hiểm là được rồi.
Ta đương nhiên sẽ không đắc tội với Thánh Nhân, ta lại không phải là ngươi, ngay cả đầu của Thánh Nhân cũng dám sờ.
Trong lúc Lý Nguyên ở cùng với hai vị Thánh Mẫu, Đát Kỷ lại dẫn Nữ Oa đến vườn trái cây.
Mặc dù Nữ Oa thường đến tìm Lý Nguyên, nhưng đây là lần đầu tiên nàng đến vườn trái cây.
Nhìn thấy màu xanh biếc khắp khu vườn, Nữ Oa không khỏi thầm kinh ngạc.
Cây ăn quả trong vườn thế mà lại mang cho nàng một cảm giác đứng ngạo nghễ giữa trời, nắm giữ thời gian và không gian.
Còn có hoa quả trên cây, Nữ Oa luôn cảm thấy hơi quen mắt, nhưng nhất thời nàng không nhớ ra mình đã gặp ở đâu.
Nữ Oa bỏ nghi ngờ trong lòng xuống.
Nhìn thấy những quả trái cây này không có linh lực gì cả, cũng không phát ra linh quang, nàng không khỏi thắc mắc, hỏi Đát Kỷ: “Những quả này thật sự ngon sao?”
Đát Kỷ hái một quả vải cho Nữ Oa, nét mặt thần bí nói: “Tỷ tỷ thử một cái là biết ngay.”
Sỡ dĩ Đát Kỷ dẫn Nữ Oa đến vườn trái cây là do nàng có suy nghĩ của riêng mình.
Trải qua khoảng thời gian tiếp xúc này, nàng phát hiện Nữ Oa không hề xấu, có lẽ sẽ không ngấp nghé Hỗn độn linh căn đâu.
Nếu như Nữ Oa biết được ca ca có Hỗn độn linh quả chắc chắn sẽ có cái nhìn khác với ca ca, đến lúc đó ta sẽ bảo nàng làm tẩu tử, nàng sẽ không dùng roi đánh ca ca nữa.
Đát Kỷ nhìn Nữ Oa, con ngươi chuyển động không ngừng.
Nữ Oa nửa tin nửa ngờ bóc quả vải ra, đưa vào trong miệng.
Bỗng nhiên, đôi mắt nàng trừng lớn.
Cảm nhận đầu tiên của nàng chính là ngọt, ngọt từ đầu lưỡi đến trái tim, nhưng ngọt mà không ngấy. So với bánh bơ mà nàng cảm thấy ngon nhất còn ngon hơn ngàn lần.
Trước đây ăn nhân sâm quả, Nữ Oa cảm thấy vị không tệ, coi như đây là một trong mấy loại linh quả ngon nhất mà nàng ăn.
Nhưng so với quả vải, nhân sâm quả chỉ có thể nói là có thể nuốt trôi thôi.
Nhưng mà, so với hương vị không gì sánh kịp của quả vải càng khiến Nữ Oa ngạc nhiên khó hiểu. Nàng lại cảm thấy linh lực của mình tăng lên một chút.
Tuy chỉ là một chút xíu nhưng nàng là Thánh Nhân đó! Cho dù nó là linh quả do Tiên Thiên linh căn cực phẩm quý giá nhất hồng hoang sinh ra cũng chẳng có tác dụng với Thánh Nhân.
Rốt cuộc là linh quả gì lại có thể khiến linh lực của Thánh Nhân tăng lên.
Vô số câu hỏi tràn ngập trong đầu của Nữ Oa khiến nàng hơi ngẩn ngơ.
Nàng khó tin mà nhìn Đát Kỷ, kinh ngạc hỏi: “Ngươi biết không, quả vải này lại có thể tăng pháp lực của ta.”
Thế mà lại có ích với Thánh Nhân, mặc dù Đát Kỷ cảm thấy hơi ngạc nhiên nhưng lại càng vui hơn.
Nàng cười khanh khách nhìn Nữ Oa, gật đầu nói: “Ta đương nhiên biết chứ.”
“Đây rốt cuộc là linh quả gì vậy?” Nữ Oa vội vã hỏi Đát Kỷ.
Đát Kỷ ghé vào tai Nữ Oa nói nhỏ: “Đây là Hỗn độn linh quả.”
Thế mà lại là Hỗn độn linh quả! Cũng phải, chỉ có Hỗn độn linh quả mới có tác dụng với Thánh Nhân.
Chả trách lại ngon đến vậy. Nhưng mà ở đây sao lại có Hỗn độn linh quả? Bỗng nhiên, Nữ Oa nghĩ đến mảnh đất của khu vườn này chính là Hỗn độn tức nhưỡng, sinh ra một cây Hỗn độn linh quả cũng khá hợp lý.
Nhưng mà nỗi ngạc nhiên trong lòng Nữ Oa không vì đó mà giảm bớt, ngược lại càng thêm kích động.
Thế giới hoa hải, Hỗn độn tức nhưỡng, Hỗn độn linh căn,... rốt cuộc khu vườn này cất giấu bao nhiêu bí mật? Lý Nguyên rốt cuộc có liên quan gì đến những bí mật này? Lý Nguyên thật sự là Địa Tiên Kỳ sao?
Vô số câu hỏi tràn ngập trong đầu Nữ Oa.
Khiến cho nàng thật lâu cũng không thể bình tĩnh được.
“He he, hóa ra các ngươi lén ăn Hỗn độn linh quả ở đâu!”
Trong lúc Nữ Oa thất thần, một tiếng cười đắc ý bỗng vang lên từ cửa viện.
Nữ Oa và Đát Kỷ quay đầu lại nhìn, chỉ nhìn thấy Hậu Thổ chắp tay sau lưng gương mặt tươi cười đi đến chỗ hai người họ.
“Thế mà lại là Hỗn độn linh quả, Đát Kỷ muội muội có đồ ăn ngon thế sao ngươi lại không nói với ta.”
Hậu Thổ không hài lòng nhìn Đát Kỷ.
Đát Kỷ liền giơ một ngón tay ra từ trong tay áo lén chỉ Nữ Oa.
Với một nét mặt đừng trách ta.
Nữ Oa không hài lòng nhìn Hậu Thổ, nói: “Sao ngươi lại ra đây rồi?”
Hậu Thổ đắc ý nói: “Ta thấy ngươi lôi kéo Đát Kỷ lén la lén lút liền biết không bình thường, cho nên đi theo xem. Không ngờ ở đây lại có Hỗn độn linh quả. Ta cũng muốn ăn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận