Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1302 - Lẽ nào lại có một Tôn Ngộ Không!

Nói xong, hắn lập tức cưỡi tường vân, dẫn theo Chúc Giang Ca bay về phía Thiên Đình.
Trương Đạo Lăng nhanh chóng trở về Thiên Đình.
Hắn dẫn theo Chúc Giang Ca đi tới bảo điện Lăng Tiêu, nổi giận đùng đùng nói chuyện vừa xảy ra cho Ngọc Đế nghe.
Mà Chúc Giang Ca từ đầu đến cuối không thèm đếm xỉa tới, mà đánh giá Thiên Đình và thần tiên xung quanh.
Trông thoải mái đến cực điểm.
Còn về cáo trạng của Trương Đạo Lăng, hắn làm như không thấy, chứ đừng nói là biện minh cho mình.
Vốn Chúc Giang Ca đi tới bảo điện Lăng Tiêu không quỳ xuống, trong lòng Trương Bách Nhẫn cũng đã có chút không thoải mái.
Sau khi nghe Trương Đạo Lăng kể lại thì hắn càng giận tím mặt.
Những Tiên quan Thần tướng đứng bên cạnh đại điện, ai nấy cũng khiếp sợ trợn mắt há mồm, nhìn lấy nhau.
Bọn họ không thể tin một Thổ địa nho nhỏ lại mưu toan làm gia gia của Trương Đạo Lăng, còn gọi Ngọc Đế là Ngọc Đế lão nhi.
Điều này, lẽ nào lại có một Tôn Ngộ Không tới, còn muốn náo loạn Thiên cung lần nữa sao?
Đáng tiếc, ngươi lại không có bản lĩnh của Tôn Ngộ Không!
“Đúng là cuồng vọng, xin Ngọc Đế đưa cuồng đồ này lên Trảm Tiên đài, lột tiên cốt của hắn.”
“Thổ địa nho nhỏ lại không biết kỷ luật như thế, làm Thiên Đình mất mặt ở trước mặt quan viên Tiên Đường, quả thực là tội không thể tha thứ.”
“Còn cuồng vọng vô lý hơn Tề Thiên Đại Thánh năm đó!”
Tiên quan Thần tướng xung quanh lấy lại tinh thần, lập tức nhìn Chúc Giang Ca chỉ trích.
Còn Chúc Giang Ca thì chỉ dùng ngón tay ngoáy tai mình.
Sau đó trong miệng thốt ra hai chữ “Ồn ào!”.
Trên mặt không chút sợ sệt.
Thái độ như thế tất nhiên là khiến cho Tiên quan Thần tướng xung quanh càng tức giận.
Trên trán của Ngọc Đế cũng không khỏi nổi lên ba đường màu đen.
Hắn nghĩ không ra, tại sao Thổ địa nho nhỏ này dám càn rỡ như vậy?
Hắn đã kiểm tra tu vi của đối phương, quả thật chỉ có Địa Tiên trung kỳ.
Một tiểu tiên không đáng kể mà thôi.
Hắn lấy đâu ra sức lực?
Trương Bách Nhẫn nhẫn nhịn nghi hoặc trong lòng, đưa tay ngăn lại sự phẫn nộ của Tiên quan xung quanh.
Sau đó trầm mặt, hỏi Chúc Giang Ca: “Chúc Giang Ca, ngươi còn gì giải thích về lời nói của Trương thiên sư không?”
Chúc Giang Ca lắc đầu nói: “Không có, hắn nói hoàn toàn chính xác.”
Ngọc Đế hơi ngây ra, hắn không ngờ Chúc Giang Ca lại thừa nhận tội ác của mình một cách sảng khoải, hoàn toàn không chối cãi.
Lẽ nào hắn thành tâm muốn chết?
Nếu ngươi đã muốn chết...
Ngọc Đế lạnh lùng nói: “Ngươi là Thổ địa, tiểu thần Thiên Đình, tại sao lại ăn nói lỗ mãng với cấp trên, còn khinh thường Thánh chỉ?”
Chúc Giang Ca không cho là đúng nói: “Khinh thường thì khinh thường thôi, có liên quan gì chứ?”
Ngọc Đế: “...”
Đây là lần đầu tiên hắn gặp người cuồng vọng như vậy.
Cho dù trước kia Tôn Ngộ Không đại náo Thiên cung, cũng tìm cho mình một lý do, không có kiểu không kiêng nể gì như Chúc Giang Ca.
Ngọc Đế thật sự bị tức giận.
Hắn không muốn nói thêm gì với tên cuồng vọng này nữa, càng nói nhiều thì ngược lại càng tức giận.
Hắn trực tiếp hỏi Thái Bạch Kim Tinh: “Thái Bạch Kim Tinh, hành vi này của Chúc Giang Ca theo luật nên xử trí như thế nào?”
Thái Bạch Kim Tinh đứng ra, cung kính nói: “Bẩm Ngọc Đế, Chúc Giang Ca khinh thường cấp trên, nói năng lỗ mãng với Ngọc Đế, theo luật phải áp giải lên Trảm Tiên đài rút tiên cốt, đánh vào Luân Hồi, vĩnh viễn không được siêu sinh.”
Ngọc Đế hờ hững nói: “Nếu đã như vậy, vậy hãy áp giải hắn lên Trảm Tiên đài hành hình đi.”
Hai Hoàng Cân Lực Sĩ nghe vậy, lập tức đi tới bên cạnh Chúc Giang Ca từ hai bên đại điện, một Hoàng Cân Lực Sĩ cầm xích câu hồn chuẩn bị đặt lên người Chúc Giang Ca.
“Ầm đùng.”
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên người ta nghe thấy thiên địa truyền một tiếng nổ lớn.
Tiếng vang này giống như ác ma thức tỉnh, lại kịch liệt như Hồng Mông sụp xuống.
Ngay cả thiên địa Càn Khôn đều bị chấn động đến mức lắc lư.
Khắp cả Hồng Mông giống như muốn rời ra thành từng mảnh.
Tất cả sinh linh của Hồng Hoang đều bị tiếng vang cực lớn này kinh động, ai nấy đều trợn mắt há mồm, hai mặt nhìn nhau.
“Sao vậy?”
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Trời sắp sụp rồi sao?”
“...”
Tiên quan Thần tướng trong bảo điện Lăng Tiêu cũng bị luồng dị tượng cực lớn này chấn động đến ngã trái ngã phải, đứng không vững.
Ngay cả Ngọc Đế cũng suýt chút nữa ngã xuống ngai vàng.
Trông rất chật vật.
Làm hắn nhớ đến tình cảnh lúc trước Hầu tử đại náo Thiên cung.
“Cái gì đã nổ tung vậy?”
“Cứu giá, bảo vệ Ngọc Đế!”
“Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ mau điều tra nguyên nhân.”
Bên trong bảo điện Lăng Tiêu loạn thành một mớ, mà Chúc Giang Ca lại vững vàng đứng tại chỗ.
Hắn nhìn thấy luồng dị tượng này, trên mặt không chút bất ngờ, ngược lại khóe miệng còn lộ ra nụ cười giễu.
Dường như hắn không hề ngạc nhiên với vụ nổ này.
Cùng lúc này, một luồng khí tức khủng bố tràn ngập thiên địa Càn Khôn, sinh linh Hồng Hoang chư thiên hoàn vũ, Tiên quan Thần tướng trên trời cảm nhận được luồng khí tức này đều cảm thấy khiếp sợ, da đầu tê dại.
Giống như có chuyện khủng bố gì đó sắp xảy ra.
Giang thành.
Trên bầu trời của miếu Thổ địa.
Vừa rồi huyện lệnh Giang thành ra lệnh cho thuộc hạ phá hủy miếu Thổ địa.
Nhưng ngay khi mọi người dời bỏ miếu Thổ địa.
Thì giếng cạn bên trong miếu Thổ địa đột nhiên phát ra tiếng nổ kịch liệt. Ngay sau đó, tử quang của giếng cạn phóng lớn, tràn ngập khói đen vô biên vô tận.
Luồng khói đen này tản ra khí tức tà ác khủng bố vô song, cứ như hủy diệt toàn bộ, bạo ngược và giết chóc hợp thành với nhau.
Nhân viên phá dỡ miếu Thổ địa xung quanh cảm nhận được luồng khí tức khói đen này, hai mắt đều trở nên đỏ bừng, sắc mặt vặn vẹo, sau đó không hề báo trước giết về phía đồng bọn gần nhất bên cạnh.
Giống như đánh mất tâm trí vậy.
Chỉ trong nháy mắt, hiện trường ngoại trừ một mình tri châu Cửu Đô thành công chạy trốn ra thì những nhân viên còn lại hoặc là bị khói đen ảnh hưởng tâm trí biến thành đám quái thú chỉ biết giết chóc, hoặc là bị giết chết, sau đó bị khói đen ăn mòn thành bộ xương trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận