Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 688 - Lão Long sát vách!

Hắn không giống như quỷ hồn bình thường ở Diêm La điện chịu thẩm tra, mà là bị quỷ sai đem đến trong nội viện ở sau đại điện.
Một vị hòa thượng béo người mặc áo cà sa, cơ thể to béo, bụng to mặt tròn, trên mặt lúc nào cũng treo dáng vẻ tươi cười, đang khoanh chân ngồi trên một cái đài sen trong phòng.
Kinh Hà Long Vương nhìn thấy hòa thượng, vội vàng cung kính dập đầu hành lễ: “Nghiệp Long gặp qua phật Di Lặc tôn giả.”
Hòa thượng béo này, chính là Tây Phương phật Di Lặc.
Kinh Hà Long Vương cũng có quen biết.
Phật Di Lặc vẻ mặt ôn hòa nhìn Kinh Hà Long Vương, nói: “Ngươi cũng biết, ta vì sao lại tự mình đến gặp ngươi?”
Kinh Hà Long Vương lắc đầu nói: “Nghiệp Long không biết.”
Phật Di Lặc buồn bã nói: “Ngươi đánh mất ngọc lưu ly, chọc tức Ngọc Đế, Ngọc Đế vô cùng phẫn nộ, có ý mượn chuyện của ngươi, kinh sợ chúng tiên, vì thế hắn đặc biệt căn dặn bản tôn, để bản tôn sắp xếp ngươi ở Địa Phủ chịu đau khổ của rút gân lột da, vạn năm không thể luân hồi.”
Kinh Hà Long Vương nghe vậy, lập tức bị dọa sắp tè ra quần.
Rút gân lột da, vạn năm đều không thể luân hồi.
Không phải chỉ là một viên ngọc lưu ly thôi sao?
Cần phải tàn nhẫn đến vậy không? Ta lại không phải để ngươi làm kẻ bị đội nón xanh!
Hắn nhanh chóng xin tha thứ nói: “Vẫn mong phật Di Lăc tôn giả minh giám, tiểu Long cả đời tận tụy chiến đấu, không dám có chút sai lầm nào, lần này thật sự là vô tình làm mất a, mong phật Di Lặc tôn giả khai ân.”
Phật Di Lặc đợi Kinh Hà Long Vương van xin một hồi, lúc này mới mở miệng nói: “Muốn bản tôn khai ân, cũng không phải là không có khả năng này.”
“Đa tạ tôn giả, đa tạ tôn giả.”
Kinh Hà Long Vương nghe thấy phật Di Lặc có ý châm chước, nhanh chóng cảm ơn nói...
“Ngươi không cần vội vàng cảm ơn ta trước làm gì”
Phật Di Lặc thản nhiên nói: “Cái gọi là đạo không dễ truyền, ân không dễ khai, ngươi muốn tránh khỏi đau khổ rút gân lột da, đương nhiên phải dùng vật bằng giá đến trao đổi mới được.”
Đây, Kinh Hà Long Vương không nghĩ đến, đường đường là phật Di Lặc, vậy mà lại chủ động đòi hối lộ.
Có chút ảo tưởng bị tan vỡ a!
Thấy phật Di Lặc trước sau vẫn bày ra vẻ mặt ngây thơ đáng yêu, Kinh Hà Long Vương cũng không nhịn được cảm thấy ớn lạnh khắp người.
Hắn khó xử nói:
“Nhưng chỉ sợ ta không có đồ vật gì, có thể đi vào pháp nhãn của phật Di Lặc.”
“Ngươi có đấy”
Phật Di Lặc vẻ mặt tươi cười nói.
“Ta thật sự không có.”
Kinh Hà Long Vương thật sự là nghĩ không ra bản thân có thứ gì có thể khiến phật Di Lặc để mắt đến.
Không phải là cái Tụ Bảo Bồn kia của ta chứ?
Nhưng cái Tụ Bảo Bồn này đến ngay cả con trai ruột ta cũng không nói, ngoài Lý Nguyên tên biến thái có thể tính toán kia ra, những người khác chắc sẽ không biết đâu?
Phật Di Lặc chú ý thấy Kinh Hải Long Vương lóe lên một ánh mắt, ôn hòa cười nói: “Ngươi chắc nghĩ ra rồi chứ.”
Kinh Hà Long Vương lắc đầu nói: “Nghiệp Long thật sự không biết, vẫn mong tôn giả nhắc nhở.”
Nụ cười trên mặt phật Di Lặc chợt tắt, lạnh nhạt nói:
“Xem ra, ngươi trong lòng vẫn còn giữ lại chút may mắn a. Vậy thì ta nhắc nhở ngươi vậy, ngươi thường cách mấy vạn năm, liền có thể lấy ra một thứ phẩm Hậu thiên linh bảo Hàng Ma châu, để mấy đứa con trai của ngươi kiếm lấy chức quan, mà mấy cái Hàng Ma châu này, cho dù là năng lực, chất liệu, đạo văn tất cả đều giống nhau như đúc, ngươi có thể giải thích chút không, đây là tại vì sao? Ngươi tại sao lại có nhiều Hàng Ma châu cửu có năng lực giống nhau đến thế?”
Những Hàng Ma châu này, đương nhiên là do Kinh Hà Long Vương dùng Tụ Bảo Bồn phục chế ra.
Sau đó hắn dùng Hàng Ma châu đút lót một vài quản sự của Thiên Đình, huyền môn, phật môn, vì con trai của mình giành thần chức.
Nghĩ đến con trai của mình đang ở trong thể chế của thế lực khắp nơi, thế nào cũng có thể bảo đảm tộc Kinh Hà ung dung không lo nghĩ.
Hắn không nghĩ đến, chuyện này vậy mà lại dẫn tới sự chú ý của phật Di Lặc.
Cái này, phải nói thế nào mới có thể vẹn toàn đây?
Phật Di Lặc buồn bã nói: “Ngươi sẽ không thật sự cho là, ta sẽ không dùng hình với ngươi chứ?”
Kinh Hà Long Vương nghe vậy, liền nghĩ đến bản thân phải chịu cảnh rút gân lột da mãi không có giới hạn, tình cảnh dầu sôi lửa bỏng, trong lòng không nhịn được mà rùng mình một cái.
Quá kinh khủng rồi.
Bỏ đi, ta cũng sắp chết đến nơi rồi, hiện giờ hồn phách rơi vào trên tay phật Di Lặc, sống chết không thể tự do, vẫn là không cần tìm đường chết trong chỗ chết nữa, thành thật khai báo vậy.
Dù sao Tụ Bảo Bồn cũng đã bị Lý Nguyên lấy đi rồi.
Lý Nguyên không phải là nói thực lực của hắn đã vượt qua hồng quân, lực đến gần Bàn Cổ rồi sao?
Nếu như phật Di Lặc ý đồ tìm Lý Nguyên gây rắc rối, hắn chắc có thể dễ dàng giải quyết đi? Người mà, sớm muộn cũng phải chịu trách nhiệm với những lời mình từng chém gió.
Nghĩ đến đây, Kinh Hà Long Vương liền không tiếp tục cứng miệng nữa, thành thật khai báo nói: “Không dám che giấu phật Di Lặc tôn giả, Nghiệp Long trong thời kì hoang cổ, quả thật nhận được một chiếc Tiên thiên linh bảo cực phẩm, có thể phục chế vạn vật thế gian.”
Nghe thấy mấy chữ Tiên thiên linh bảo cực phẩm, mắt của phật Di Lặc đều không nhịn được mà phát sáng ba phần, trên mặt lại một lần nữa lộ ra ý cười hiền từ.
Sau khi hắn lại nghe thấy ‘có thể phục chế vạn vật thế gian’, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Phật Di Lặc dưới sự kích động, trực tiếp từ trên đài sen đứng lên, vẻ mặt khẩn thiết nói với Kinh Hà Long Vương: “Tiên thiên linh bảo cực phẩm ở đâu? Dâng cho ta, ta chẳng những sẽ không làm theo lời dặn dò của Ngọc Đế, rút gân lột da ngươi, mà còn có thể để ngươi ở lại Ba trủng sơn, đảm nhiệm Diêm La ở Tây phương quỷ điện.”
Kinh Hà Long Vương bất đắc dĩ buông lỏng tay: “Không dâng được nữa.”
Ánh mắt Phật Di Lặc lạnh đi: “Ngươi đây là thà liều mạng cũng không nỡ bỏ tiền a!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận