Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1176 - Lý Trường Sinh muốn điên rồi!

Đát Kỷ thấy Lý Trường Sinh đã là vịt chết còn cứng miệng, bình tĩnh nói: “Ngươi không cần phủ nhận, phủ nhận cũng vô dụng thôi, tổng quản ngự thiện phòng.”
Mấy chữ tổng quản ngự thiện phòng được gằn rất mạnh.
Oanh!
Nghe rõ ràng chức danh của mình ở Thái Cực cung, Lý Trường Sinh hiểu rõ, đối phương thật sự biết rõ thân phận của hắn.
Người này, rốt cuộc là sao nàng biết được?
Ta vẫn luôn cho rằng, mình đã che giấu đủ tốt, thật không ngờ, lại lịch của mình đã bị lộ ra ngoài rồi.
Điều may mắn duy nhất của Lý Trường Sinh đó là, đối phương chỉ biết hắn từng làm thái giám, vẫn chưa biết bí mật lớn nhất của hắn.
Đó chính là hệ thống.
Đây chính là bí mật lớn nhất của hắn, trừ hắn ra, ai cũng không biết được.
Đúng lúc này, Lý Trường Sinh đột nhiên nghe thấy tỷ tỷ tò mò hỏi hắn: “Nghe nói ngươi có chìa khoá có thể mở Đại Đạo Chi Môn, không biết có thể cho bọn ta xem nó có hình dạng thế nào không?”
Nữ Oa, Hậu Thổ, Tiểu Tê Tử bên cạnh cũng lộ ra vẻ tò mò, mắt nhìn chằm chằm về phía Lý Trường Sinh.
Dù sao đây cũng là do Đại Đạo chí cao chế tạo, có thể đạt được công pháp, tu vi, vật phẩm chí bảo, đương nhiên mọi người muốn thấy.
Chìa khoá gì?
Trên mặt Lý Trường Sinh đầy vẻ nghi ngờ, sao ta không biết mình có giữ cái chìa khoá nào nhỉ?
Còn mở Đại Đạo Chi Môn, rốt cuộc những thứ này là gì?
“Ngươi nghĩ sai rồi, ta nào có giữ chìa khoá mở Đại Đạo Chi Môn nào chứ.”
Hắn phủ nhận lời nói của Đát Kỷ.
Đát Kỷ: “Ngươi đừng phủ nhận, nếu ngươi không có chìa khoá, vậy Hỗn Độn chí bảo là làm sao tới? Tu vi của ngươi là từ đâu ra? Cho chúng ta xem đi, chúng ta cũng không muốn mạng của ngươi, sao lại nhỏ mọn như vậy!”
Ầm!
Lý Trường Sinh đột nhiên cảm thấy có một đạo sấm sét nổ tung trong lòng, làm cho đầu váng mắt hoa, ong ong cả đầu, như muốn không đứng vững nữa.
Đột nhiên hắn phản ứng lại, cái chìa khóa mà Đát Kỷ nói, chắc là ngón tay hệ thống.
Hỗn Độn chí bảo, một thân tu vi của hắn không phải là nhờ hệ thống mới có được sao?
Hơn nữa, quả thật hệ thống có thể thăm dò đại đạo, bởi vậy nói hệ thống là chìa khóa có thể mở Đại Đạo Chi Môn cũng hợp lý.
Nhưng, làm sao nàng biết ta có hệ thống?
Đây chính là bí mật lớn nhất của ta!
Chưa từng tiết lộ với ai.
Ngay cả lúc nằm mơ cũng không dám lỡ miệng.
Làm sao nàng biết được?
Cái này cũng thật là bất khả tư nghị mà.
Lý Trường Sinh tỉ mỉ quan sát Đát Kỷ.
Là Chuẩn Thánh, không sai mà?
Nhưng một Chuẩn Thánh làm sao biết rõ bí mật của ta?
Đừng nói là Chuẩn Thánh, cho dù là Thiên Đạo cũng không thể tra ra hệ thống của ta?
Lý Trường Sinh kinh hãi trong lòng, đã không còn cách nào dùng lời nói để hình dung được nữa.
Hắn nhìn vào mắt của Đát Kỷ, trong lòng không còn thoải mái nữa mà cực kỳ buông lỏng.
“Vì sao ngươi lại cho rằng ta có chìa khóa Đại Đạo Chi Môn?”
Vẻ mặt hắn trịnh trọng hỏi Đát Kỷ.
Hắn phải biết nguyên nhân rõ ràng, nếu không, đến già hắn cũng không thể an ổn.
Đát Kỷ thấy dáng vẻ khẩn trương của Lý Trường Sinh, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Loại cảm giác nắm giữ mọi việc trong lòng bàn tay này, thật là thoải mái mà!
Nữ Oa, Hậu Thổ đứng bên cũng lộ ra vẻ mặt xem náo nhiệt.
Nhìn một vị Thiên Đạo Chí Cao bị hù xoay vòng vòng, thật buồn cười!
Đát Kỷ nhịn sự đắc ý xuống, vẻ mặt nàng trở nên bí hiểm nói với Lý Trường Sinh: “Ta không chỉ biết ngươi có cái chìa khóa Đại Đạo Chi Môn kia, ta còn biết ngươi trốn trong Hoàng Cung làm thái giám và vì thỏa mãn điều kiện của cái chìa khóa kia. Đúng không?”
Hít!
Lý Trường Sinh bị chuyện này làm cho kinh hãi hoàn toàn.
Suy nghĩ thật nhanh.
Nàng thật sự biết, cái gì nàng cũng biết!
Mẹ ơi, rốt cuộc nàng là ai?
Vì sao biết rõ bí mật của ta như vậy?
Lý Trường Sinh sắp muốn điên rồi.
Trong lòng hắn tràn đầy hoảng sợ và kinh hoảng.
Thì ra hắn là Đại Đạo chí cao đối mặt với tình huống quỷ dị như vậy cũng sẽ hoảng sợ.
“Rốt cuộc làm sao ngươi biết được?”
Lý Trường Sinh trực tiếp hỏi Đát Kỷ.
Nếu không nói, hắn sẽ nhịn không được mà thẩm vấn Đát Kỷ mất.
Vẻ mặt Đát Kỷ rất thản nhiên, tiếp tục giả bộ nói: “Làm sao ta biết thì ngươi không cần chú ý quá, ngươi chỉ cần biết, Thược Dược tỷ tỷ và Hằng Nga tỷ tỷ đều là người ngươi không có khả năng nhúng chàm. Nếu ngươi muốn tiếp tục làm thái giám thì đừng động vào Thược Dược tỷ tỷ và Hằng Nga tỷ tỷ.”
Lý Trường Sinh: “…”
Thiên tài muốn tiếp tục làm thái giám!
Hắn không phục nói: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, chỉ cần các nàng chưa kết hôn, vì sao ta không thể theo đuổi chứ?”
Hơn nữa ta không chỉ muốn theo đuổi Hằng Nga, Thược Dược, ta còn muốn theo đuổi Nữ Oa, Hậu Thổ, còn có 500 mỹ nữ như này nữa.
Những lời này của Lý Trường Sinh không nói ra miệng, mà là quyết định ở trong lòng.
Đát Kỷ cũng không biết suy nghĩ của Lý Trường Sinh, trả lời: “Bởi vì Hằng Nga, Thược Dược là hoa đã có chủ.”
Nghe nói Hằng Nga và Thược Dược là hoa đã có chủ, Lý Trường Sinh đột nhiên lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Sở dĩ Hằng Nga và Thược Dược tính tình lãnh đạm như vậy, là do hoa đã có chủ? Các nàng đã để mắt người khác rồi?
“Ta không tin, trên đời này trừ ta ra, còn có ai có thể xứng với các nàng chứ?”
Lý Trường Sinh tự tin không gì sánh được nói.
Đát Kỷ, Nữ Oa, Hậu Thổ thấy dáng vẻ rắm thôi của Lý Trường Sinh, thiết chút nữa là nôn ra rồi.
“Ngươi thật đúng là tự tin.”
Tiểu Tê Tử giễu cợt nói.
“Ngươi cho là trong thiên hạ này chỉ có một mình ngươi là nam nhân sao?”
Đát Kỷ vẻ mặt khinh bỉ.
“Thực sự là ếch ngồi đáy giếng.”
Nữ Oa dùng giọng ghét bỏ nói.
“Chỉ là một tên thái giám, cũng không biết lấy đâu ra cái tự tin đó chứ.”
Vẻ mặt Hậu Thổ đầy sự nghi hoặc.
Lý Trường Sinh: “…”
Thấy hắn nhìn mình, Nữ Oa, Hậu Thổ thổ không nể tình chút nào đả kích hắn, trong lòng buồn bực không thôi.
Ta rất ưu tú có được không?
Là người xinh đẹp nhất Hồng Môn!
Là vương giả mạnh nhất Hồng Hoang.
Nào có vô dụng như các ngươi nói chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận