Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1006 - Nhìn thấy bản mặt hắn liền muốn đánh hắn

Những tu sĩ này tập hợp ở đây ước chừng chia thành tám trận doanh.
Lần lượt là Tây Phương giáo, Thiên Đình, Nhân tộc và Xiển giáo, Triệt giáo, Yêu tộc, âm binh Địa phủ, Huyết Hải Tu La, cùng với các thế lực như tán tiên hải ngoại, long phượng kỳ lân.
Bởi vì Tam Thập Tam Thiên là cửa vào của Hỗn độn vực ngoại và hồng hoang tam giới, do đó bảy vị Thánh Nhân bèn bày bố đại trận ở nơi này, chống lại sự xâm nhập của thế giới mãng hoang.
Lúc này các vị Thánh Nhân đều lấy ra trận pháp mạnh nhất của mình, bố trí tầng tầng lớp lớp trên bầu trời của Tam Thập Tam Thiên.
Ví dụ như Lão Tử bày Lưỡng Nghi Vi Trần đại trận của mình ra.
Nguyên Thủy Thiên Tôn bố trí Tiên Thiên Ngũ Hành đại trận.
Thông Thiên giáo chủ cũng lấy ra Tru Tiên Kiếm trận và Vạn Tiên trận của mình.
Chuẩn Đề và Tiếp Dẫn bày Phật Quốc đại trận.
Hạo Thiên và Dao Trì liên thủ với tán tiên hải ngoại mượn Hà Đồ Lạc Thư bố trí Chu Thiên Tinh Đấu đại trận.
Hậu Thổ để Cửu Phượng và Hình Thiên kết hợp với Ngũ Phương Quỷ Đế, Thất Điện Diêm La cùng bày ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận.
Nữ Oa sắp xếp cho các Yêu tộc bày Sơn Hà Xã Tắc đại trận.
Nàng còn thả cha con Côn Bằng từ trong Ngân Hà Hải Nhãn ra để bọn họ đối phó với kẻ địch mãng hoang, lấy công chuộc tội.
Minh Hà lão tổ bày ra Huyết Hà đại trận, Địa Thư đại trận của Trấn Nguyên Tử...
Các hung trận cuồn cuộn ngất trời bao trùm tầng tầng lớp lớp ở cửa vào của Tam Thập Tam Thiên và Hỗn độn vực ngoại.
Hơn nữa những đại trận này hầu hết đều được bày ra dưới sự liên thủ của các vị Thánh Nhân, nương nhờ lẫn nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, tức là độc lập lẫn nhau lại có thể tương trợ cho nhau, phối hợp với nhau.
So với bất cứ trận pháp đơn lẻ nào đều mạnh mẽ đáng sợ hơn vô số lần.
Trong thoáng chốc, trên bầu trời Tam Thập Tam Thiên lóe lên huyền quang rực rỡ sắc màu, vô số đạo văn đang bay lượn giống như cực quang.
Pháp tắc đáng sợ vô song đè áp hoàn vũ, khí tức hủy diệt từ xưa đến nay chấn động chư thiên.
Trông vừa rực rỡ vừa chứa đựng sát khí vô tận.
“Đã bày nhiều hung trận tuyệt thế như thế, cộng thêm bảy người chúng ta có lẽ có thể chống đỡ được mãng hoang xâm lược rồi nhỉ?” Chuẩn Đề đạo nhân nhìn trận pháp phía sau rồi hỏi sáu vị Thánh Nhân ở bên cạnh.
“Có thể chống đỡ hay không chỉ có đánh mới biết được.” Thông Thiên giáo chủ nhìn chằm chằm Hỗn độn thâm xứ, lạnh lùng nói.
Mọi người nghe vậy cũng nhìn Hỗn độn thâm xứ, không nói gì thêm nữa.
Một nơi trong Hỗn độn thâm xứ đằng xa, Cửu Đại Chí Tôn dẫn theo thuộc hạ của mình trùng trùng điệp điệp bay đến Tam Thập Tam Thiên.
Dưới trướng của mỗi một Chí Tôn đều có hơn hàng tỷ người.
Trong đó, cường giả thực lực đạt đến Chuẩn Thánh và Đại La Kim Tiên, những thuộc hạ nhiều không đếm xuể này không ai giống với ai.
Ví dụ như thuộc hạ của Viêm Ma đều là tinh linh hỏa diễm.
Thuộc hạ của Quỳ âm đều là cự thú Hải yêu.
Thuộc hạ của Vô Hủ đều là đại quân Khô Lâu.
Thuộc hạ của Hoàng Triều đều là các hung thú tày trời.
Chỉ có của thuộc hạ của Tiên Nghịch mới có ngoại hình trông khá giống với Nhân tộc.
Cửu Đại Chí Tôn ngay lập tức cảm nhận được uy áp đáng sợ phát ra từ Tam Thập Tam Thiên.
“Xem ra bọn họ đã chuẩn bị tự tìm đường chết xong cả rồi. Nếu như đã chủ động đợi chúng ta vậy chúng ta đỡ phải phiền phức đi tìm kiếm.”
Khóe môi của Viêm Ma nở một nụ cười tàn ác.
“Nhưng mà trận pháp bọn họ bày ra vẫn có điểm đáng khen.”
Một nam tử mang bảo kiếm trên lưng, ăn mặc tùy tiện, nét mặt thản nhiên cất tiếng.
Đó chính là Tiên Nghịch.
“Chỉ là một cái mai rùa không thể cử động thôi, trên thế gian này không có trận pháp nào không thể phá được.”
Một nam tử khắp người lông tóc vàng kim, bề ngoài giống như người vượn nói.
Hắn chính là Vượn chiến của Cửu Đại Chí Tôn, trên người từ trên xuống dưới tràn ngập ý chí chiến đấu nồng đậm, phát ra sức mạnh điên cuồng.
“Ta đã từng nhìn thấy Thánh Nhân bọn họ rồi, cũng có đủ tư cách trở thành đối thủ của ta đấy.”
Một nữ tử mặc y phục màu hồng, trên mái tóc cài hoa tươi kiều diễm trông xinh đẹp lộng lẫy, vô cùng duyên dáng nói.
Người này chính là Linh Hoa của Cửu Đại Chí Tôn.
Hoàng Triều mặc y phục đế vương màu vàng kim, đầu đội mũ miệng vàng kim nói: “Bây giờ chúng ta phân công đối thủ đi, lão già cưỡi Thanh Ngưu kia giao cho ta, ta cảm nhận được uy áp phát ra từ hắn mạnh nhất.”
Lão Tử đương nhiên nghe được lời nói của Hoàng Triều, nhưng mà hắn vẫn không tỏ cảm xúc.
Viêm Ma nhìn thấy Hoàng Triều là người đầu tiên chọn xong đối thủ, hắn vội mở miệng: “Lão già mặt mày như đưa đám kia giao cho ta, nhìn thấy mặt hắn liền muốn đánh hắn.”
Da mặt Tiếp Đề đạo nhân run lên.
Trong lòng không ngừng mỉa mai: “Ngươi mới mặt mày đưa đám, cả nhà ngươi mặt mày đưa đám!”
Tiên Nghịch nói: “Người nam tử trung niên cưỡi Bạch Ngưu kia giao cho ta, ta cảm nhận được kiếm ý nồng đậm trên người hắn.”
Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ rơi lên người Tiên Nghịch.
Hắn lại cảm nhận được một tia khí tức Hồng Quân trên người Tiên Nghịch.
Nhưng mà chỉ có một tia mà thôi còn kém xa nhiều so với Hồng Quân.
Nam tử Khô Lâu mặc hắc bào – Vô Hủ nói: “Vậy nữ tử bạch y đó giao cho ta, ta cảm nhận được khí tức chết chóc và luân hồi trên người nàng.”
Nét mặt Hậu Thổ bỗng lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử, máu huyết trong người bắt đầu cuồn cuộn.
Đánh nhau, đấu pháp, từ trước đến này Vu tộc chưa từng khiêm tốn!
Linh Hoa: “Vậy nữ tử còn lại giao cho ta, dù sao chết trong tay của ta cũng tốt hơn chết trong tay đám nam tử xấu xa các ngươi.”
Nét mặt Nữ Oa hiện lên một nụ cười lạnh lùng.
Để xem chúng ta ai chết trong tay ai!
Chu Thiên: “Vậy lão đầu hói với gương mặt đê tiện kia để ta đối phó rồi!”
Chuẩn Đề đạo nhân mỉm cười rất hiền lành, trong lòng hắn đã nghĩ ra một trăm cách giết chết Chu Thiên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận