Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2032 - Ngươi biết cha ta là ai không! (2)

Lý Nguyên còn chưa nói hết câu, đã bị Dương Quá kích động ngắt lời: “Ngươi nói bậy, sao cha ta có thể nhận giặc làm cha, còn hại chết cha mẹ ruột của mình, chuyện này không thể nào!”
Sắc mặt của Dương Quá trở nên rất khó coi, hắn không thể nào tiếp nhận lời của Lý Nguyên, nếu như chỉ nhận giặc làm cha, Dương Quá còn có thể miễn cưỡng chấp nhận.
Dẫu sao thì Lý Nguyên nói, Hoàn Nhan Hồng Liệt đã đối xử rất tốt với Dương Khang.
Nhưng việc hại chết cha mẹ ruột hắn, cái này vượt quá giới hạn làm người rồi.
Hắn không muốn tin cha hắn lại là một tên tiểu nhân hèn mọn như này.
Lý Nguyên điềm tĩnh, không vội vàng nói: “Chuyện này cũng không phải là chuyện bí mật gì, rất dễ kiểm chứng, ví dụ như ngươi có thể đi khắp cả nước để hỏi chuyện của Dương Khang. Hơn nữa, cha nuôi của cha ngươi - Hoàn Nhan Hồng Liệt đang đi tù chuộc tội ở Đại Đường, ngươi cũng có thể đi tới hỏi Hoàn Nhan Hồng Liệt để chứng thực.”
Thấy Lý Nguyên tỏ vẻ nghiêm túc, không hề giống như đang nói dối.
Dương Quá nhất thời trở nên rối ren.
Hắn lo nếu như cha hắn thật sự là một tên tham mộ hư vinh, là tên tiểu nhận nhận giặc làm cha, vậy thì phải làm thế nào?
Trong lòng Dương Quá luôn có một suy nghĩ, có phải là mẫu thân của mình và Quách Tĩnh thúc thúc lầm hay không?
Phụ thân của mình, không có khả năng bất kham giống như bọn họ nói.
Nhưng lời nói của Lý Nguyên, lại hoàn toàn phá vỡ tất cả ảo tưởng của Dương Quá đối với phụ thân mình. Tiểu Long Nữ thấy sắc mặt Dương Quá nhục nhã, an ủi nói: “Quá Nhi ngươi không cần quá để ý, phụ thân ngươi là phụ thân ngươi, ngươi là ngươi. Cho dù phụ thân ngươi thực sự từng làm chuyện gì đó không hay, thì cũng không có bất cứ liên quan gì với ngươi, ngươi chỉ cần giữ vững nguyên tắc của mình, không thẹn với lòng, làm người chính trực là được.”
Lục Vô Song cũng mở miệng nói: “Đúng vậy, đầu đất không cần quá xoắn xuýt chuyện của thế hệ trước.”
Dương Quá nghe lời an ủi từ cô cô và Lục Vô Song, trong lòng cuối cùng cũng dễ chịu hơn một chút.
“Cô cô yên tâm, ta không sao.”
Hắn điều chỉnh lại tâm tình, rồi hỏi Lý Nguyên: “Ngươi biết tung tích của phụ thân ta sao? Mẫu thân nói hắn đã chết, Quách Tĩnh thúc thúc lại nói hắn sống chết không rõ, rốt cuộc hắn sống hay chết?”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Dương Khang còn sống, hiện giờ còn rất tốt.”
Dương Khang sở hữu hệ thống phản phái tối cường, dựa vào hệ thống, mấy năm nay Dương Khang quả thực rất ổn.
Dựa vào hệ thống, trấn áp không ít Khí Vận Chi Tử, tu vi tăng mạnh không nói, còn thu được vô số bảo vật.
Đồng thời còn lên kế hoạch, chuẩn bị trở về tới tìm hắn và Quách Tĩnh, báo thù rửa hận, rửa nhục ngày trước.
Đương nhiên, Lý Nguyên đương nhiên không tán thành mưu đồ của Dương Khang.
Hắn không tới báo thù thì thôi, nếu hắn quay lại báo thù, hắn nhất định tự rước lấy nhục!
Nghe phụ thân còn sống, đồng thời còn rất tốt, Dương Quá lại không mấy vui vẻ, hắn cau mày nói: “Nếu hắn còn sống, còn sống rất tốt, vì sao mấy năm nay hắn không hề trở về thăm hỏi mẫu thân và ta?”
Những năm gần đây, cuộc sống của Mộc Niệm Từ không coi là tốt, mỗi ngày buồn bực sầu não, tâm sự trùng trùng, Dương Quá rất ít thấy mẫu thân cười.
Dương Quá cảm thấy, nguyên nhân khi mẫu thân mình tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, cũng là bởi vì tâm tình tích tụ.
Lý Nguyên: “Dương Khang cũng không biết Mộc Niệm Từ sinh ra ngươi. Về phần mẫu thân ngươi, thực ra hắn cũng không thích mẫu thân ngươi lắm, lúc trước, hắn đều chỉ là vì chơi đùa, lại thấy ngươi mẫu thân có vài phần tư sắc, lúc này mới tham gia Bỉ Võ Chiêu Thân, cũng giành được tâm tư của mẫu thân ngươi......”
Dương Quá càng nghe, sắc mặt trở nên càng khó coi.
Đến cuối cùng, âm trầm giống như tích thủy.
Hắn vẫn cho rằng, phụ mẫu của mình hẳn là yêu thương đối phương.
Không ngờ, hắn chỉ là nợ phong lưu của phụ thân để lại mà thôi.
Sự thật này, quá đả kích!
Lý Nguyên tiếp tục nói: “Thực ra, hai người Mộc Niệm Từ và Dương Khang không kết hôn. Người Dương Khang cưới hỏi đàng hoàng, thật ra là Hoa Tranh.”
“Vậy mà phụ thân ta cưới Quách thẩm thẩm.”
Vẻ mặt Dương Quá đờ đẫn, cằm suýt rớt ra ngoài vì kinh ngạc.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, Quách thẩm thẩm và phụ thân ruột của hắn, vẫn còn có một đoạn quá khứ như vậy.
“Nếu phụ thân ta cưới Quách thẩm thẩm, vậy tại sao hiện tại Quách thẩm thẩm lại ở bên Quách Tĩnh thúc thúc? Chẳng lẽ, bọn họ phản bội phụ thân ta?”
Dương Quá nhớ tới, trước đây sau khi Hoa Tranh biết được hắn là con trai của Dương Khang, liền tràn đầy địch ý với hắn, còn không nguyện ý để cho Quách Tĩnh dạy công pháp cho hắn, do đó đưa hắn đến phái Toàn Chân.
Lúc trước, Dương Quá vẫn không hiểu, vì sao Hoa Tranh không thích hắn.
Nếu như, Quách Tĩnh và Hoa Tranh là bởi vì phản bội Dương Khang, vậy toàn bộ đều thông suốt.
Không ngờ, Quách Tĩnh trông thành thật trung hậu như vậy, nội tâm lại tiểu nhân như thế!
Lại đào góc tường của huynh đệ mình.
Lý Nguyên trả lời: “Người Hoa Tranh luôn thích là Quách Tĩnh. Chỉ là, Dương Khang vì trả thù Quách Tĩnh, lúc này mới lấy quyền thế bức bách Đại Mạc quốc, ép buộc cưới Hoa Tranh. Sau đó Dương Khang thất thế ở Kim quốc, trốn khỏi Kim quốc, Hoa Tranh đương nhiên là gả cho Quách Tĩnh.”
A, thì ra là thế này?
Thì ra Quách Tĩnh thúc thúc không đào góc tường của phụ thân ta?
Ngược lại là phụ thân ta đào góc tường của Quách thúc thúc?
Thì ra là phụ thân ta, lấy thủ đoạn hèn hạ, ép buộc cưới Hoa Tranh thẩm thẩm, cho nên, Hoa Tranh thẩm thẩm lúc này mới không thích ta?
Biết được chân tướng của sự việc, Dương Quá có chút mất mát.
Bởi vì chuyện này, lại lần nữa chứng minh phụ thân hắn hèn hạ vô sỉ thế nào.
Điều này đã chứng minh, phụ thân hắn quả thực không quá thích mẫu thân hắn.
Bởi vì nếu như thật sự thích, Dương Khang cũng sẽ không vì trả thù Quách Tĩnh mà cưới Hoa Tranh.
Trong lòng Dương Quá rất rầu rĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận