Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 133 - Nữ Oa cầm roi đánh ca ca!

“Ngươi ngay cả phương pháp công đức thiên đạo thế mà cũng có thể tính ra được, quá lợi hại rồi!” Quy Linh Thánh Mẫu cảm khái không thôi.
Lý Nguyên thản nhiên mỉm cười, không tiếp lời.
Hắn không hề cảm thấy cái này lợi hại gì cả.
Nếu như ngay cả công đức thiên đạo Đại Đạo chí cao mà cũng không tính ra được mới thành trò cười.
Quy Linh thấy Lý Nguyên bình tĩnh, trong lòng lại càng khâm phục.
Không quan tâm vinh nhục, bình tĩnh tự nhiên, quả thật là một nam tử tuyệt thế hiếm thấy!
“Tại sao biết được phương pháp đạt được công đức mà người không tự mình sử dụng?” Sau khi Vô Đương Thánh Mẫu kinh ngạc, nàng hơi thắc mắc hỏi.
Nếu như nàng biết làm thế nào để đạt được công đức thì đã sớm sử dụng, căn bản sẽ không nói với người khác.
Lý Nguyên bình tĩnh đáp: “Công đức thiên đạo không có tác dụng với ta, nhưng Hậu Thổ hóa khiếp thật sự khiến người ta cảm động, nàng lại cần công đức thiên đạo để thoát nạn, cho nên ta mới nói với nàng.”
Thế mà lại nói rằng công đức thiên đạo không có ích, hai người Quy Linh và Vô Đương chẳng nói nên lời.
Công đức đều có ích với Thánh Nhân vậy mà không có ích với một Địa Tiên Kỳ như ngươi sao? Nhưng mà lời này bọn họ cũng không thể nói ra trước mặt Lý Nguyên.
Chỉ cảm thấy rằng chắc chắn Lý Nguyên còn có nguyên nhân khác, như vậy mới có thể tặng công đức cho Hậu Thổ.
Có lẽ, hắn thích Hậu Thổ.
Trái tim Quy Linh Thánh Mẫu khẽ nhảy lên một cái, nàng bỗng cảm thấy mình đã đoán được chân tướng rồi.
Nếu như có người tặng ta một phần công đức thiên đạo lớn như vậy, ta nhất định sẽ đồng ý gả! Nhưng mà muốn theo đuổi Thánh Nhân căn bản không có khả năng.
Trong đầu Quy Linh Thánh Mẫu lóe lên từng suy nghĩ rối bời.
Lát nữa...nghĩ đến Lý Nguyên đi sau mông nàng, hét lên muốn tặng nàng một phần công đức.
Lát nữa...nghĩ đến việc Lý Nguyên bị Hậu Thổ vô tình từ chối, sau đó nằm trong lòng nàng khóc lóc.
“He he!”
Nghĩ đến đây, Quy Linh Thánh Mẫu không khỏi bật cười thành tiếng.
Nàng bỗng lấy lại tinh thần, chỉ nhìn thấy Vô Đương Thánh Mẫu và Lý Nguyên nhìn nàng bằng gương mặt kỳ lạ.
Sắc mặt Quy Linh Thánh Mẫu ửng đỏ, nàng bỗng thu lại suy nghĩ vớ vẩn trong lòng rồi lại hỏi Lý Nguyên: “Năng lực tính toán của ngươi lợi hại như vậy, có thể giúp ta tính thử vận mệnh lượng kiếp của ta lần này thế nào không?”
Không đợi Lý Nguyên trả lời, Vô Đương Thánh Mẫu lại cướp lời nói: “Lượng kiếp một khi xảy ra, thiên cơ hỗn loạn, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể đoán, không phải ngươi đang cố ý làm khó Lý Nguyên đó chứ?”
Nàng lo lắng Lý Nguyên đoán không ra, thể diện khó coi cho nên mới mở miệng ngăn cản.
Quy Linh Thánh Mẫu lại chẳng nghĩ nhiều như vậy, nàng vô cùng tự nhiên mà nói: “Ngay cả công đức thiên đạo Lý đạo hữu cũng đoán ra được, có lẽ cũng sẽ đoán được vận mệnh của ta chứ.”
Nàng đầy chờ mong mà nhìn Lý Nguyên: “Lý đạo hữu, ngươi nói xem có đúng hay không?”
Lý Nguyên nghĩ Quy Linh Thánh Mẫu dù sao cũng là sư tỷ của Đát Kỷ, có thể đến đây cũng có duyên, ngược lại cũng có thể nhắc nhở nàng mấy câu. Còn nàng có thể thay đổi được vận mệnh của mình hay không thì phải xem tạo hóa của nàng.
Vô Đương Thánh Mẫu thấy Lý Nguyên trầm ngâm không lên tiếng, còn tưởng rằng Lý Nguyên không tính được. Nàng không muốn để Lý Nguyên không leo xuống được, thế là vội vàng giảng hòa nói: “Ta thấy không cần thiết phải tính nữa. Chuyện của Phong Đô Đại Đế ta còn chưa cảm ơn Lý đạo hữu đây.” Nàng nâng ly rượu lên: “Ta kính Lý đạo hữu một ly. Nếu như sau này Lý đạo hữu có việc gì thì cứ căn dặn, Vô Đương nhất định không từ chối.”
Lý Nguyên nâng ly rượu lên chạm ly với Vô Đương Thánh Mẫu.
Trong lòng thầm gật đầu, Vô Đương Thánh Mẫu thật biết cách làm người, chẳng trách có thể bảo toàn tính mạng trong Phong Thần lượng kiếp.
Uống xong rượu trong ly, Lý Nguyên nhìn Quy Linh Thánh Mẫu nói: “Lần lượng kiếp này của ngươi có nguy hiểm bị hút cạn tinh huyết, hồn phi phách tán.”
Phụt!
Vô Đương Thánh Mẫu đang uống rượu, kết quả nghe thấy Lý Nguyên nói lập tức phun rượu trong miệng ra ngoài.
Vừa khéo phun ngay lên mặt Quy Linh Thánh Mẫu.
Vô Đương Thánh Mẫu thấy vậy, gương mặt đầy áy náy vội vàng nói với sư muội: “Xin lỗi, xin lỗi, không nhịn được.”
Nàng thật sự bị lời nói của Lý Nguyên dọa sợ.
Hút cạn tinh huyết, hồn phi phách tán! Điều này quá nghiêm trọng rồi! Quy Linh Thánh Mẫu xụ mặt, buồn bực lau đi rượu dính trên mặt. Nàng tức giận nói với Lý Nguyên: “Lý đạo hữu, ngươi không cần trù ta vậy chứ.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ta chỉ nói thật mà thôi, nếu tin thì ngươi chú ý nhiều vào, còn nếu không tin thì ngươi cứ xem như chưa nghe là được.”
Vận mệnh của Quy Linh Thánh Mẫu, đầu tiên là bị Quảng Thành Tử dùng Phiên Thiên ấn đánh lộ nguyên hình, sau đó bị Thông Thiên giáo chủ đuổi khỏi Bích Du cung, sau này bị Tiếp Dẫn đạo nhân bắt sống ở Vạn Tiên trận.
Vốn dĩ chuẩn bị độ hóa đi Tây Phương, kết quả giữa đường lại bị kiến đen khát máu hút sạch tinh huyết, cuối cùng xác của nàng được luyện thành pháp bảo trấn áp khí vận, vác bia Tây Phương giáo, ngay cả trên Thần bảng cũng không có tên của nàng.
Kết cục thảm thương, đáng tiếc.
Quy Linh Thánh Mẫu thấy Lý Nguyên không giống như đang giỡn, lập tức trở nên căng thẳng.
Dù sao thì Lý Nguyên có thể tính được công đức thiên đạo, đương nhiên cũng có thể tính ra được vận mệnh của nàng.
Lẽ nào trong lần lượng kiếp này ta thật sự sẽ ngã xuống sao?
Vô Đương Thánh Mẫu cũng lo lắng cho sư muội không thôi.
Nàng vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Xin hỏi Lý đạo hữu, không biết có cách thay đổi vận mệnh của sư muội hay không?”
Quy Linh Thánh Mẫu nhìn Lý Nguyên bằng một gương mặt đáng thương, trên mặt cũng chẳng còn nét nhanh nhẹn tinh nghịch nào cả.
Lý Nguyên: “Tránh Phiên Thiên ấn, cách xa Tây Phương Nhị Thánh có lẽ sẽ có một cơ hội sống sót.”
Phiên Thiên ấn chẳng phải là pháp bảo trấn động mà nhị sư bá ban cho Quảng Thành Tử hay sao. Lẽ nào Triệt giáo và Xiển giáo sẽ xảy ra xung đột, hơn nữa Tây Phương Nhị Thánh cũng dính vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận