Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 638 - Vừa đẹp trai vừa có quyền, sao lại khổ não như vậy

Giọng nói thanh thúy uyển chuyển, còn êm tai dễ nghe hơn cả chim hoàng oanh.
Lý Thế Dân thấy nữ tử này thì mắt lập tức sáng lên.
Mỹ nữ nha vậy còn hơn ba nghìn hậu cung, làm cho hắn không khỏi lập tức có ý nghĩ muốn nhét cô gái này vào hậu cung.
Lý Tú Ninh thấy nữ nhân này thì không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên bất ngờ.
Lúc trước nàng không cảm thấy dung mạo của mình sẽ thua bất kỳ ở, sau khi thấy vị nữ tử này thì Lý Tú Ninh không khỏi âm thầm hơi mất mát.
Tướng mạo của nàng có thể tương xứng với nữ tử này nhưng khí chất thì thua kém xa.
Vị nữ tử này da trắng như tuyết, trên người như bao quanh một vầng hào quang, tỏa sáng, diễm lệ, chói mắt động lòng người, không giống như người phàm.
Đột nhiên, trên mặt Lý Tú Ninh hiện ra vẻ nghi ngờ, chỉ thấy nàng nhìn về phía sau lưng nữ tử, đột nhiên ngây ngẩn.
Người ở cửa nhìn nàng không chớp mắt, trên gương mặt có sự phấn khích, bất ngờ và vui mừng.
Nàng làm sao vậy?
Trong đầu Lý Tú Ninh tràn đầy nghi hoặc, ta cũng đâu quen biết nàng? Sao nàng lại kích động nhìn ta như vậy?
Lý Nhị thấy nữ tử đột nhiên nhìn chằm chằm mình thì trong lòng không khỏi mừng rỡ vô cùng.
Hắn sửa lại vạt áo mình theo bản năng, lộ ra dáng vẻ tuấn tú nhất của mình.
Xem ra nữ tử này phát hiện khí độ đế vương của ta nên đã thích ta.
Ôi, vừa đẹp trai vừa có quyền, sao lại khổ não như vậy.
Đột nhiên mắt Lý Nhị sáng lên, chỉ thấy nữ tử giang hai cánh tay vọt về phía hắn.
Không thể nào, đây là muốn ôm ấp sao? Chủ động vậy à?
Có hơi không quen.
Nhưng thấy người đẹp như vậy ta cũng sẽ chấp nhận.
Vì vậy Lý Nhị cũng chờ mong giang hai tay, vẻ mặt dịu dàng nghênh đón mỹ nữ thần tiên này.
Nhưng mà nữ tử đến trước mặt Lý Nhị lại không dừng lại mà đi qua bên người hắn, sau đó ôm chầm lấy Lý Nguyên ở bên cạnh.
Lý Nhị giang hai tay ra chỉ cảm thấy không khí đọng lại, trên mặt lộ vẻ xấu hổ vô cùng.
Tình cảm, mỹ nữ thần tiên này không phải bị ta mê hoặc mà là bị tỷ phu mê hoặc sao?
Hiểu lầm này lớn quá!
Khí độ đế vương của ta sao không có tác dụng vậy?
Nhưng Lý Nguyên là tỷ phu của ta, là nam nhân của tam tỷ ta, sao có thể ở với nữ tử khác chứ?
Không được, ta phải nghĩ cách chia rẽ bọn họ.
Vì hạnh phúc của tỷ tỷ và tỷ phu, ta hy sinh nhan sắc một chút vậy!
“Khụ, vị cô nương này…” Lý Thế Dân đang định nói cho nữ tử rằng Lý Nguyên là hoa đã có chủ.
Đúng lúc này chỉ thấy nữ tử thần tiên ôm Lý Nguyên, vẻ mặt kích động hỏi: “Sao ngươi lại ở đây? Ta đi tìm ngươi mấy vạn năm rồi.”
Mấy vạn năm? Lâu như vậy sao?
Lý Nhị, Lý Tú Ninh, Cao Sĩ Liêm, Phòng Huyền Linh đều ngạc nhiên há to miệng.
Lẽ nào nữ tử này là người trong chốn thần tiên?
Thảo nào lại thánh khiết mỹ lệ như vậy.
Lúc này trong lòng Lý Tú Ninh vô cùng phức tạp.
Nàng không ngờ, nữ tử thần tiên này lại quen biết Lý Nguyên.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ kích động, hành động thân mật của nữ tử, chỉ sợ quan hệ của hai người không giống bình thường.
Nàng là ai?
Nàng và Lý Nguyên là quan hệ gì? Chẳng lẽ nàng là thê tử của Lý Nguyên?
Các loại vấn đề cùng dâng lên trong đầu, Lý Tú Ninh chỉ cảm thấy đầu một mảnh bột nhão.
Lý Nguyên nhìn thấy Dương Thiền, vốn có chút vui mừng.
Dù sao cũng là bạn bè xa cách gặp lại nhau.
Nhưng hắn không ngờ Dương Thiền lại đột nhiên ôm lấy hắn.
Trong lúc nhất thời, Lý Nguyên không khỏi ngây ngẩn cả người.
Chỉ cảm thấy đầu có chút trống rỗng.
Suy cho cùng, ngoài muội muội hắn, hắn chưa từng bị người khác ôm qua.
Cảm giác thật sự là quá lúng túng!
Không quen!
Lý Nguyên đỏ mặt, vội vàng đẩy Dương Thiền ra.
Hắn có chút không biết nói cái gì với Dương Thiền cho phải.
vốn hắn muốn nói với Dương Thiền, hành vi của ngươi đã vượt ra khỏi giới hạn bạn bè.
Chẳng qua lời nói đến khóe miệng lại trở thành: “Cái kia, ngươi đã đến rồi.”
Dương Thiền bị Lý Nguyên đẩy ra, không khỏi tỉnh táo một chút từ trong cơn kích động trước.
Vừa nãy nàng đột nhiên nhìn thấy Lý Nguyên ngày đêm mong nhớ, thật sự là quá hưng phấn, vì vậy không suy nghĩ nhiều, ôm lấy Lý Nguyên.
Bây giờ nhớ tới hành động mới vừa rồi của bản thân, nàng cảm thấy hành vi của mình lớn mật một chút.
Chẳng qua, nàng không hối hận.
Dương Thiền có phần chột dạ vuốt sợi tóc bên tai, che dấu hỏi: “Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi có biết, những năm này ta vẫn luôn đi tìm ngươi hay không?”
Lý Nguyên: “Trong nhà có chút chuyện phiền lòng, trốn ở chỗ này thanh tịnh một chút.”
“Ngươi lợi hại như thế, còn có thể có chuyện phiền lòng?”
Vẻ mặt Dương Thiền không hiểu.
Đối với một người có thể tiện tay lấy Hỗn độn chí bảo, một tôi tớ cất rượu bình thường có thể chém giết Thánh Nhân đại lão, chuyện phiền lòng bên cạnh hắn gộp thành quyển sao?
Nàng còn không biết chuyện Lý Nguyên bị Ðát Kỷ ép hôn.
Lý Nguyên cười khổ một cái: “Một lời khó nói hết.”
Thấy Lý Nguyên không muốn nói, Dương Thiền cũng không tiện hỏi.
Nàng vui vẻ nói: “Có thể gặp ngươi thật sự là quá tốt, sau này ngươi không được phép không từ mà biệt, cho dù gặp phải chuyện phiền lòng gì đều có thể nói với ta.”
Lý Nhị, Lý Tú Ninh thấy Lý Nguyên và mỹ nữ thiên tiên tán gẫu, gạt bọn họ sang một bên, lập tức có phần lúng túng.
Ánh mắt Lý Nhị chuyển động, hắn lên tiếng hỏi Lý Nguyên: “Tỷ phu, cô nương này là ai? Giới thiệu cho bọn ta một chút?”
Tỷ phu?
Dương Thiền chợt mở to hai mắt nhìn.
Nàng kinh ngạc nhìn Lý Nguyên, khiếp sợ nói: “Ngươi, ngươi kết hôn sao?”
Không chờ Lý Nguyên lên tiếng, Lý Nhị nhanh nói: “Không khác chính thức kết hôn lắm, việc nên làm, không nên làm cũng làm, còn thiếu nghi thức hôn lễ.”
Lý Tú Ninh thấy dáng vẻ Lý Nhị nói năng khoa trương, có loại xúc động muốn tìm lỗ trên mặt đất chui xuống.
Cảm thấy quá thẹn!
Dương Thiền không để ý tới Lý Nhị, chẳng qua là nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ngươi đừng nghe Lý Nhị đê tiện nói lung tung, kết hôn cái gì, gần như là chuyện không thấy. Lý Nhị đê tiện!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận