Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1935 - Yêu Nguyệt cố chấp!

Hắc quang mang theo khí bá đạo vô cùng, lấy thế bẻ gãy nghiền nát, cuốn khí kình của Yêu Nguyệt tấn công tới cả nhà Giang Phong thành hư vô.
Hắc quang biến mất, chỉ thấy một vị đại hán chiều cao tám thước, đứng trước người Giang Phong.
Đại hán dáng người khôi ngô, vẻ mặt chính khí, tóc khoác trên vai, sau lưng lưng một phen màu đen, trọng kiếm rộng cỡ hai nắm tay.
Một đôi mắt hổ, tựa như hai thanh tuyệt thế lợi kiếm, tinh quang bắn ra bốn phía, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Giang Phong thấy đại hán, tình cảm bộc lộ trong lời nói: “Nghĩa huynh, ngươi đã đến rồi!”
Thì ra, vị đại hán này chính là Yến Nam Thiên.
Cùng bốn người Tây Môn Xuy tuyết, Diệp Cô Thành, Độc Cô Cầu Bại, đồng thời được xưng là Kiếm Thần!
Yến Nam Thiên nhìn Giang Phong, cũng rất vui vẻ: “Giang lão đệ, cũng may, cuối cùng xem như ta đến kịp lúc!”
Hắn chú ý tới gân mạch của Giang Phong bị phong, nhất thời dùng tay vỗ bả vai của Giang Phong, liền làm vỡ nát cấm chế trên người Giang Phong.
Sau khi Giang Phong lấy được tự do, lại vội vàng giải trừ cấm chế của Hoa Nguyệt Nô.
Hắn nhiệt tình giới thiệu nói với Yến Nam Thiên: “Đại ca, nàng tên Hoa Nguyệt Nô, là thê tử của ta. Đây là hai người con trai mà vợ chồng bọn ta mới sinh ra.”
“Kính chào Yến đại ca!”
Hoa Nguyệt Nô vạn phúc hành lễ với Yến Nam Thiên.
“Đệ muội không cần khách sáo.”
Yến Nam Thiên nhìn Hoa Nguyệt Nô và hai đứa trẻ, không khỏi mừng rỡ thoải mái cười to: “Tốt tốt tốt, không ngờ, hiện giờ Giang lão đệ lại làm cha rồi, đáng tiếc ta không chuẩn bị lễ gặp mặt cho hai điệt nhi!”
“Huynh đệ nhà mình, khách khí như vậy làm gì?”
Giang Phong không cho là đúng nói.
Hoa Nguyệt Nô nói:
“Nếu không phải Yến đại ca đúng lúc đuổi tới, chỉ sợ tính mạng cả nhà bọn ta cũng không giữ được, đây là lễ vật lớn nhất!”
Yêu Nguyệt thấy Yến Nam Thiên và Giang Phong chỉ quan tâm bản thân ôn chuyện cũ, nói chuyện phiếm, tựa hồ xem nàng như không tồn tại, trong lòng không rõ tư vị......
Lý Nguyên dám không coi ai ra gì như vậy, đó là bởi vì thực lực hắn sâu không lường được.
Mà Yến Nam Thiên và Giang Phong dựa vào cái gì?
Yêu Nguyệt không nhịn được mở miệng nói với Yến Nam Thiên: “Yến Nam Thiên, vì sao ngươi phải can thiệp ta xử trí phản đồ của Di Hoa cung? Chẳng lẽ ngươi muốn đối nghịch với Di Hoa cung sao?”
Yến Nam Thiên nghe vậy, lúc này mới nhìn về phía Yêu Nguyệt.
Trong mắt hắn hiện lên một tia bất ngờ: “Ồ, đường đường đại cung chủ Di Hoa cung, làm sao biến thành người què rồi?”
Khuôn mặt Yêu Nguyệt bởi vì quá mức phẫn nộ, mà trướng đến đỏ bừng.
Thân thể nàng cũng không chịu khống chế đang run rẩy.
Hành động này của Yến Nam Thiên là đang trắng trợn vạch vết sẹo của nàng!
Không thể nhịn!
Vù!
Một đạo ấn sáng lạn nhất thời hiện lên trên đỉnh đầu Yến Nam Thiên.
Trong nháy mắt đạo ấn sinh ra, nhất thời có vô số trùng tơ từ bốn phương tám hướng, phô thiên cái địa cùng nhau bắn về phía Yến Nam Thiên, cùng với tất cả không gian chung quanh Yến Nam Thiên.
Yến Nam Thiên đối mặt với công kích của Yêu Nguyệt, lại không chút nào động dung.
Chỉ thấy Huyền Thiết trọng kiếm sau lưng hắn, cũng không biết từ khi nào đã được hắn nắm trong tay.
Yến Nam Thiên chỉ là giản dị tự nhiên bổ ra mấy kiếm, không trung đã bị bổ ra vài cái khe.
Đạo ấn trên trời, trùng tơ phô thiên cái địa chung quanh, đều bị trọng kiếm chém nát thành mảnh nhỏ.
Nhưng mà, công kích tiếp theo của Yêu Nguyệt cũng đã kéo dài không dứt tràn về phía Yến Nam Thiên.
Song phương nhất thời đánh nhau.
Dân chúng cả Thất Hiệp Trấn, tất cả đều cảm thấy mặt đất lay động, không trung đang run rẩy dáng vẻ giống như trời đất sụp đổ.
“Đã xảy ra chuyện gì, động đất sao?”
Đồng Tương Ngọc cảm nhận được động tĩnh khủng bố, vẻ mặt khiếp sợ nói.
Quách Phù Dung nói: “Động đất không thể tạo ra động tĩnh lớn như vậy được, đây là có người đang đấu pháp.”
“Lý Nguyên, là có người đang đấu pháp sao?”
Đồng Tương Ngọc tìm chứng thực nói với Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu: “Yêu Nguyệt và Yến Nam Thiên đang đấu pháp.”
Quách Phù Dung kinh ngạc nói: “Cho nên, ngươi nói Giang Phong không có việc gì, là bởi vì tính được Yến Nam Thiên sẽ tới?”
Dù sao Yêu Nguyệt có thương tích, còn mất đi một chân, nàng và Yến Nam Thiên đấu một lát, dần dần có chút không chống đỡ nổi.
Nàng thấy muội muội Liên Tinh đứng tại chỗ không nhúc nhích, cũng không biết ra tay giúp nàng, không khỏi có chút tức giận.
Nàng vội vàng âm thầm truyền âm nói với muội muội: “Sao ngươi không ra tay cùng ta đối phó Yến Nam Thiên?”
Liên Tinh cũng truyền âm nói: “Tỷ tỷ, bỏ đi, ngươi không cần đấu với Yến Nam Thiên, vẫn nên trở về chữa thương quan trọng hơn.”
Yêu Nguyệt cả giận nói: “Ngươi muốn chống lại mệnh lệnh của ta sao?”
Liên Tinh giải thích nói: “Ta không phải muốn chống lại mệnh lệnh của tỷ tỷ, chỉ là cảm thấy không cần đánh nhau với bọn họ.”
Yêu Nguyệt thấy Liên Tinh không muốn ra tay, trong lòng tuy rằng vô cùng khó chịu, nhưng cũng không có cách nào.
Ai, nếu Bích Huyết Chiếu Đan Thanh của ta còn ở đây, làm sao cần Liên Tinh ra tay, Yêu Nguyệt mắt thấy không phải đối thủ của Yến Nam Thiên, mà Liên Tinh lại không muốn ra tay, nàng chỉ phải thừa dịp trước khi hoàn toàn bị đánh bại, thoát ly đấu pháp với Yến Nam Thiên.
“Yến Nam Thiên, việc này ta sẽ không bỏ qua như vậy.”
Giọng nói của Yêu Nguyệt từ phương xa truyền đến.
Trong nháy mắt vừa rồi nàng đã trốn ra ngoài ngàn dặm.
Yến Nam Thiên nghe thấy tiếng kêu gào của Yêu Nguyệt, chỉ là nhàn nhạt cười, căn bản không để bụng, Liên Tinh thấy đấu pháp kết thúc, cũng mang theo đệ tử Di Hoa cung rời khỏi.
Chẳng qua, nghi hoặc trong lòng nàng lại càng tăng lên.
Lý Nguyên nói Giang Phong và Hoa Nguyệt Nô không sao, vậy mà thật sự bị hắn đoán trúng.
Nếu chuyện này Lý Nguyên đã có thể nói trúng, vậy Lý Nguyên nói tương lai ta sẽ bị tỷ tỷ giết chết, cũng có thể là sự thật?
Vậy ta có cần rời khỏi Di Hoa cung không?
Rời khỏi tỷ tỷ?
Còn nữa, Lý Nguyên nói chân tật của ta là tỷ tỷ cố ý tạo thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận