Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 465 - Vừa ăn vừa uống, còn động tay động chân?

Tây Hải Long Vương thuận thế ngồi xuống, hỏi Lý Nguyên: “Lúc trước lão Long nghe tiểu nữ nói về sự tích của Lý công tử cho nên khâm phục Lý công tử không thôi, không biết Lý công tử đắc đạo khi nào?”
“...”
Bên ngoài viện.
Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn theo Khương Tử Nha dừng bước trước cây hòe.
Hắn bước đến gõ cửa.
Đợi sau khi Dương Hòe mở cửa, Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng khom người hành lễ với Dương Hòe: “Nguyên Thủy bái kiến Dương tiền bối.”
Tạch! Lúc này cằm của Khương Tử Nha lập tức rơi xuống đất, vẻ mặt mơ màng.
Vậy mà sư phụ lại xưng hô một lão già trông cửa là tiền bối? Là lỗ tai và mắt ta xảy ra vấn đề hay là sư phụ điên rồi. Ai có thể làm tiền bối của sư phụ chứ, bất kể là ai, không thể là một lão già trông cửa được. Khương Tử Nha bị chấn động đến sắp cứng đờ.
Nếu hắn biết Dương Hòe từng tát Nguyên Thủy Thiên Tôn mấy chục cái thì không biết hắn sẽ như thế nào! Nguyên Thủy Thiên Tôn lại nói: “Tại hạ dẫn nghiệt đồ đến nhận tội Lý đạo hữu, mong tiền bối thông báo một tiếng.”
Dương Hòe gật đầu: “Vào đi.”
“Đa tạ tiền bối.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn hành lễ, lúc này mới đi vào cửa lớn.
Khương Tử Nha thấy thế, vội vàng hành lễ với Dương Hòe rồi đi theo sư phụ vào trong.
Hây, không biết lát nữa Lý công tử có tha thứ cho ta hay không? Trong lòng Khương Tử Nha lo sợ bất an.
Đến bên hồ trong viện, cuối cùng Khương Tử Nha cũng nhìn thấy Lý Nguyên.
Chỉ thấy giờ phút này Lý Nguyên đang ăn xiên nướng, nói chuyện gì đó câu có câu không với một nam tử trung niên.
“Lý đạo hữu, ta dẫn nghiệt đồ đến nhận tội với ngươi đây.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thấy Lý Nguyên từ xa, lập tức chắp tay chào hỏi.
Giọng điệu có vẻ rất xấu hổ.
Ngao Thuận nghe thấy âm thanh, không khỏi nhìn về nơi phát ra.
Khi hắn nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn thì lập tức giật mình, vội vàng bật dậy khỏi ghế.
Vậy mà lại là Nguyên Thủy Thiên Tôn, không ngờ Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng tới.
Xem ra con gái thật sự không nói dối, Lý Nguyên thật sự quen biết Thánh Nhân.
Chỉ là, không phải Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng kiêu ngạo sao? Rất ít khi nhìn thẳng người khác, chứ đừng nói là chủ động hành lễ với người khác.
Sao hắn lại khách sáo với Lý Nguyên như vậy, hơn nữa còn dẫn đệ tử đến nhận tội, Ngao Thuận không cách nào tưởng tượng được, kiêu ngạo như Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng lộ ra thái độ lấy lòng người khác, cũng nhận tội với người khác.
Điều này không giống với Nguyên Thủy Thiên Tôn! Lý Nguyên rốt cuộc là tồn tại gì? Cũng quá trâu bò rồi! Ngao Thuận nhẫn nhịn rung động trong lòng, vội vàng hành lễ với Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Tiểu Long bái kiến Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
“Ừm.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn ừm một tiếng lãnh đạm, ánh mắt hoàn toàn không dừng lại ở trên người Ngao Thuận.
Long Vương bé nhỏ kéo xe cho hắn không xứng, có thể ừm một tiếng đều là nể mặt Lý Nguyên.
Hắn lớn tiếng nói với Khương Tử Nha: “Nghiệt đồ, còn không quỳ xuống nhận sai với Lý đạo hữu.”
Khương Tử Nha vốn đang chuẩn bị hành lễ với Lý Nguyên, hắn nghe thấy sư phụ nói thì lập tức ‘bịch’ một tiếng, quỳ gối trước mặt Lý Nguyên, mở miệng cầu xin tha thứ: “Lý tiền bối, lúc trước ta bảo Mã Chiêu Đệ đòi khoai tây ngươi, nhưng không nói cho tiền bối biết mục đích thật sự, mong tiền bối thứ tội, thứ tội.”
Nói xong, hắn lập tức nằm sấp trên mặt đất, biểu hiện ra thế nằm rạp xuống.
Lý Nguyên nhìn Khương Tử Nha trên mặt đất, thản nhiên nói: “Ngươi muốn mở rộng khoai tây, hành động này vốn cũng là một việc thiện, đáng tiếc, tâm thuật của ngươi bất chính, thì sao ta có thể để ngươi như ý nguyện.”
Khương Tử Nha vội vàng dập đầu nói: “Xin Lý tiền bối thứ tội, ta biết sai rồi.”
Nhớ tới sư phụ đã nói, nếu như không được Lý Nguyên tha thứ thì sẽ mang hắn đi lấp mắt biển.
Trong lòng Khương Tử Nha gấp gáp, trực tiếp đánh lên khuôn mặt già nua của mình.
“Bốp bốp bốp!”
Vừa đánh, hắn vừa nói: “Đều là ta bị mỡ heo che mắt, lo lắng Lý tiền bối không cho, cho nên lúc này mới bảo Mã Chiêu Đệ ra mặt, xin Lý tiền bối thứ tội…”
Chỉ mấy cái, hắn đã đánh sưng mặt mình.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lạnh lùng nhìn đệ tử mình bị phạt, mặt không chút thay đổi.
Ngao Thuận và Ngao Thốn Tâm lại rung động đến tinh thần choáng váng, nhìn đến đau răng không thôi.
Đệ tử Xiển giáo bình thường đều có thần thái vênh váo tự đắc, ngoại trừ... hơi liếc mắt với đệ tử của Nhân giáo và Xiển giáo, thì chưa bao giờ xem người khác ra gì, Long tộc Tây Hải không ít lần bị đệ tử Xiển giáo tống tiền.
Dù đệ tử Xiển giáo trêu chọc đến mấy đại năng có tu vi cao thâm... Nguyên Thủy Thiên Tôn còn đích thân ra tay che chở đệ tử.
Dần dà, mọi người đều biết Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng bao che, bởi vậy mọi người trốn được thì trốn, không trốn được thì nhịn khi đối mặt với đệ tử Xiển giáo.
Ngao Thuận không ngờ, Nguyên Thủy Thiên Tôn bảo che cũng có lúc không che được nữa.
Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Lý công tử quá trâu bò rồi! Đợi Khương Tử Nha tự tát bốn năm mươi cái, lúc này Lý Nguyên mới mở miệng nói: “Được rồi, chuyện này cho qua đi.”
Khương Tử Nha mừng rỡ quá đỗi, vội vàng cảm ơn nói: “Cạm ân Lì xèn búi, cạm ân Lì xèn búi (Cảm ơn Lý tiền bối!)”
Bởi vì miệng bị đánh đến cứng đờ, nên lúc hắn nói chuyện không rõ ràng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Lý Nguyên tha cho Khương Tử Nha, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn vội vàng nói với Lý Nguyên: “Đa tạ Lý đạo hữu đại nhân đại lượng, có thể tha cho nghiệt đồ, bọn ta không quấy rầy Lý đạo hữu nữa, cáo từ.”
Lý Nguyên cầm nước trái cây, ngồi trên ghế, không đứng dậy đưa tiễn, chỉ gật đầu thản nhiên.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lại hành lễ với Thược Dược đang yên tĩnh nướng thịt ở bên cạnh: “Thược Dược tiền bối, quấy rầy rồi.”
Khương Tử Nha, Ngao Thuận, Ngao Thốn Tâm thấy thế, đều ngây ngẩn cả người.
Biểu cảm ai nấy đều nghẹn họng, giống như là choáng váng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lại xưng hô nữ tử đó là tiền bối? Ta không nghe lầm đó chứ, nữ tử đó có thân phận gì, sao có thể là tiền bối của Thánh Nhân? Rất không hợp tình hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận