Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2092 - Lý Nguyên, cứu ta!

Hắn dùng vẻ mặt phần trần nói: “Về sau, ta còn đi Cổ Mộ tìm ngươi, hy vọng có thể nhận được sự tha thứ của ngươi, đáng tiếc, Cổ Mộ sụp đổ, ta không tìm được tung tích của ngươi. Hôm nay có thể gặp ngươi ở đây, thật sự tốt quá.”
Tiểu Long Nữ lạnh nhạt nói: “Quả thực rất tốt, trước đây ngươi bỏ trốn, không thể giáo huấn đồ vô sỉ ngươi, hôm nay rốt cuộc có thể báo thù.”
Nói xong, Tiểu Long Nữ bèn bấm một kiếm quyết về phía Dịch Chí Bình.
Một thanh phi kiếm lập tức từ trong tay áo Tiểu Long Nữ bay ra, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai, hung hăng chém về phía Dịch Chí Bình.
Dịch Chí Bình thấy thế vẻ mặt vẫn không lộ ra tí hốt hoảng nào.
Thân thể hắn kẽ động, lập tức có một bức màn sáng màu đen óng ánh bao lấy hắn.
Ngọc Nữ kiếm của Tiểu Long Nữ chém vào bức màn, tức thì trên bức màn sáng xuất hiện chằng chịt những tia kiếm khí.
Những kiếm khí lần lượt đâm vào bức màn sáng, phát ra năng lượng hủy thiên diệt địa, hư không cũng bị phá hủy.
Thế nhưng, màn công kích khủng bố này lại không gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho bức màn sáng phòng ngự của Dịch Chí Bình.
Tiểu Long Nữ thấy bộ dạng khí định thần nhàn của Dịch Chí Bình, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Nàng không ngờ rằng thực lực của Dịch Chí Bình lại tăng lên nhanh chóng như vậy. Hiện tại còn có thể thi triển Huyền Quang Hộ Thể, hứng chịu hết tất cả công kích từ pháp bảo của nàng mà vẫn còn nguyên vẹn.
Dịch Chí Bình vốn không phải là đối thủ của nàng.
Dịch Chí Bình cũng không thèm đánh trả cứ để nàng tùy ý công kích.
Vẻ mặt hắn đầy thâm tình nói với Tiểu Long Nữ: “Nếu Long cô nương vẫn còn hận ta thì cứ trừng phạt ta đi, ta sẽ nhận tất cả. Nhưng ta đối với Long cô nương là thật lòng, hy vọng Long cô nương có thể cho ta một cơ hội, ta sẽ dành cả đời để mình chuộc tội, sẽ yêu thương cô nương cả đời!”
Tiểu Long Nữ nghe xong lời tỏ tình của hắn chỉ thấy buồn nôn.
Nàng không hiểu nổi, tên cặn bã này lúc trước có mưu đồ bất chính với mình, bây giờ vẫn còn có mặt mũi ở đây nói ra những lời khiến người khác buồn nôn?
Hắn cảm thấy ta sẽ thích một tên vô sỉ có mưu đồ bất chính như hắn?
Hắn lấy đâu ra cái tự tin đó?
Tiểu Long Nữ thấy không thể phá được Huyền Quang Hộ Thể của Dịch Chí Bình đành thu hồi lại Ngọc Nữ kiếm, sau đó bay về phía hậu viện.
Lý Nguyên đang ở hậu viện làm cỏ, trồng rau, nàng định nhờ Lý Nguyên giúp đỡ.
Dịch Chí Bình thấy Tiểu Long Nữ chạy trốn, lập tức đuổi theo.
Hắn vừa đuổi theo vừa liên thuyên: “Long cô nương đừng sợ ta, ngươi yên tâm, ta sẽ không bao giờ làm tổn thương ngươi, ta sẽ yêu thương ngươi, không để bất kỳ ai bắt nạt ngươi. Theo ta đi, chúng ta sẽ làm một đôi thần tiên quyến lữ.”
Tiểu Long Nữ nghe Dịch Chí Bình nói hươu nói vượn, cảm thấy dạ dày cuộn trào từng cơn.
Nàng thật sự muốn nôn lắm rồi.
Người này thật khiến người ta thấy chán ghét.
Trên đời này sao lại có loại này không biết xấu hổ như vậy chứ?
Cũng may, rất nhanh Tiểu Long Nữ đã tới được vườn rau sau hậu viện, nàng tự nhiên trốn ra phía sau Lý Nguyên, kéo ống tay áo hắn nhờ giúp đỡ: “Lý Nguyên, cứu ta.”
Lúc này Dịch Chí Bình cũng trông thấy Lý Nguyên cầm một cái cuốc, trên đầu đội một chiếc mũ rơm.
Tuy là đang mặc trang phục nông phu nhưng nó cũng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của Lý Nguyên.
Trông như một bức họa vậy.
Dịch Chí Bình nhìn thoáng cái đã nhận ra, người này chính là tên công tử bột mặc đồ trắng phá hỏng chuyện tốt của hắn lúc trước.
Không ngờ tên công tử bột này lại ở đây.
Còn ở chung với Tiểu Long Nữ, đúng là oan gia ngõ hẹp!
Vừa hay để hắn rửa hận chuyện lúc trước!
Dịch Chí Bình thấy Tiểu Long Nữ giống như cô gái nhỏ núp phía sau lưng Lý Nguyên còn kéo ống tay hắn thì lửa ghen “vụt” một cái bay ra khỏi đỉnh đầu.
Đây là nữ nhân của ta, sao có thể gần gũi với nam nhân khác như vậy?
Còn nữa, Tiểu Long Nữ không phải luôn rất lạnh lùng sao?
Đối với ai nàng cũng vô cảm, vậy mà lại gần gũi với tên mặt trắng này như vậy. Chẳng lẽ vì lần trước tên mặt trắng này “anh hùng cứu mỹ nhân” nên Tiểu Long Nữ thích hắn rồi?
Thậm chí bây giờ còn ở chung nữa?
Nghĩ đến đây, lòng Dịch Chí Bình như bị vạn quỷ cắn xé khiến hắn vô cùng đau đớn và phẫn nộ.
Chết tiệt, sao vậy được!
Tiểu Long Nữ là của ta sao có thể ở chung với một nam nhân khác!
Ngay lúc Dịch Chí Bình đang điên cuồng đố kỵ, hắn bỗng nghe Tiểu Long Nữ gọi tên mặt trắng kia.
“Lý Nguyên, cứu ta.”
Cái gì, hắn tên là Lý Nguyên?
Nói như vậy, hắn chính là tên Lý Nguyên mà Tiết Bảo Thoa thíc?
Được lắm, đúng là hồng nhan họa thủy, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi.
Khó trách Tiết Bảo Thoa thà cầm linh hồn mình cũng muốn ở cùng với hắn. Đúng là đẹp trai thì sẽ được nữ nhân yêu thích.
Nhưng Tiểu Long Nữ sao có thể ở cùng với tên nam nhân trăng hoa này!
Chỉ có ta mới xứng với Tiểu Long Nữ!
Ánh mắt Dịch Chí Bình nhìn Lý Nguyên dành trở nên vô cùng lạnh lùng, giống như đang nhìn một người chết.
Lúc trước phá hỏng chuyện tốt của hắn, hôm nay lại cướp nữ nhân của hắn, thù mới hận cũ, Dịch Chí Bình quyết định hôm nay sẽ dạy dỗ tên mặt trắng này một trận…
Khiến hắn hiểu ra rằng, nữ nhân của lão tử, không phải là người mà ngươi có thể đụng đến!
Giết, đương nhiên Dịch Chí Bình không thể giết Lý Nguyên được.
Dù sao, khế ước với Tiết Bảo Thoa vẫn còn.
Hơn nữa, giết người cũng không phải là cách báo thù thống khoái nhất.
Trước hết hắn muốn lăng nhục Lý Nguyên một trận trước mặt Tiểu Long Nữ, khiến Lý Nguyên như một con chó vẫy đuôi mừng chủ, hoàn toàn đánh mất tôn nghiêm.
Hắn muốn Tiểu Long Nữ tận mắt nhìn thấy tên mặt trắng này thảm hại và bất kham đến thế nào.
Sau đó, hắn sẽ biến Lý Nguyên thành thái giám, xem hắn làm sao trêu hoa ghẹo nguyệt, triệt để cắt đứt ý muốn của Tiểu Long Nữ.
Mà không biết sau khi Tiết Bảo Thoa biết tên mặt trắng là một thái giám thì sẽ có biểu cảm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận