Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1205 - Nằm mơ cũng muốn không làm mà hưởng!!

Đát Kỷ nghe vậy, vội vàng giơ tay nói: “Ta cũng muốn như vậy.”
Hậu Thổ không nói gì, có điều nàng cũng giơ tay lên.
Tiểu Tê Tử thản nhiên nói: “Có loại chuyện tốt này, cho ta một cái đi.”
Lý Nguyên lườm bốn người một cái: “Vậy các ngươi tiếp tục nằm mơ đi.”
Nữ Oa nói thầm: “Quỷ keo kiệt.”
Ngay khi mấy người cãi nhau, Ngô Cực mang theo đệ tử của mình đi tới đại sản. Hắn nhìn lướt qua hoàn cảnh trong khách điếm, ánh mắt xẹt qua từng người Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa, Hậu Thổ, Đát Kỷ, Tiểu Tê Tử, Dương Thiền, cuối cùng dừng lại ở trên người Lý Nguyên.
Ánh mắt có chút phức tạp.
Hắn không nghĩ tới, trên đời này lại còn có nam tử đẹp trai hơn hắn.
Bởi vì nguyên nhân đồng tính đẩy nhau, điều này làm cho trong lòng hắn theo bản năng cảm thấy có chút khó chịu. Trên đời này sao có thể có người còn đẹp trai hơn mình, ta chính là nhân vật chính, nhân vật chính đó!
Mà Lý Nguyên không hề có tu vi, nhưng lại có linh căn tuyệt thế trong vạn không có một, điều này làm cho Ngô Cực không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
Cảm thấy được Lý Nguyên chỉ sợ cũng không đơn giản như mặt ngoài.
Người này lại có thể giấu diếm được thần thức dò xét của mình, ngược lại lại có chút bản lĩnh.
Không giống như gối thêu hoa.
Nhưng kể từ đó, trong lòng Ngô Cực càng thêm khó chịu.
Có loại cảm giác nhìn thấy một vai phụ, nắm được kịch bản nhân vật chính của hắn.
Có điều, nhân vật chính cuối cùng vẫn là nhân vật chính, cho dù ngươi có bản lĩnh cũng như vậy, nhất định chỉ có thể trở thành đá lót đường trên con đường nhân vật chính của ta.
Ngô Cực không phục nghĩ.
Hắn đang đánh giá Lý Nguyên.
Mà An Tiêu Tiêu cũng nhìn thấy Dương Thiền, nhất thời vẻ mặt đắc ý kêu lên: “Dương Thiền, không nghĩ tới chúng ta sẽ gặp lại nhau nhanh như vậy đúng không? Thấy sư phụ ta tới ngươi còn không mau dập đầu hành lễ? Đợi lát nữa ngươi cũng bớt bị trừng phạt một chút!”
Dương Thiền liếc mắt một cái: “Hắn là sư phụ ngươi, cũng không phải sư phụ ta, sao ta phải dập đầu hành lễ?”
An Tiêu Tiêu lắc đầu nói: “Hừ, chết đến nơi mà giờ vẫn còn cứng miệng, ngươi coi như hoàn toàn hết thuốc chữa rồi.”
Dương Thiền nhún vai, căn bản là không để lời uy hiếp của An Tiêu Tiêu trong lòng.
Bên này, Cừu Thiên Huyết cũng nhìn chằm chằm Đát Kỷ không chớp mắt, vẻ mặt lạnh lùng.
“Mau trả Kỳ Lân ấn lại cho ta.”
Hắn nói với Đát Kỷ.
Đát Kỷ liếc mắt: “Kỳ Lân ấn ta lấy trước, vì sao phải cho ngươi? Chẳng lẽ là vì vẻ mặt ngươi đầy dầu mỡ, bộ dạng hèn mọn?”
Hộc hộc!
Cừu Thiên Huyết nhất thời đỏ mặt.
Ta dầu mỡ, ta hèn mọn?
Ta là nam nhân đấy!
Mà hai người Lý Thu Nguyệt cùng Tiêu Vân Trần thì nhìn Tiểu Tê Tử đầy bất ngờ.
Bọn họ đã gặp qua Tiểu Tê Tử, dù sao để phát triển môn phái ở Tiên Đường, chuẩn bị phá vỡ sự thống trị của Tiên Đường, bọn họ đương nhiên đã từng điều tra vị thống trị tối cao của Tiên Đường này.
“Không ngờ lại có thể gặp nữ hoàng Tiên Đường ở nơi này.”
Lý Thu Nguyệt cảm khái nói.
“Huyễn Ma cung bị diệt chính là ngươi ra lệnh, vừa hay tìm ngươi báo thù.”
Tiêu Vân Trần nhìn chằm chằm Tiểu Tê Tử, nói năng có khí phách.
Nhưng Tiểu Tê Tử vẫn dùng bữa một cách nho nhã, hoàn toàn không thèm quan tâm hai người Lý Thu Nguyệt và Tiêu Vân Trần.
Cứ như xem hai người họ không tồn tại.
Lý Thu Nguyệt và Tiêu Vân Trần thấy thế, lập tức cảm thấy không cam lòng.
Nữ hoàng Tiên Đường này cũng hống hách quá rồi!
Vậy mà dám phớt lờ bọn ta!
Sẽ có một ngày lật đổ Hoàng vị của ngươi!
Thấy mấy kẻ thù của mấy đệ tử đều có quan hệ với khách điếm này, Ngô Cực không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc.
Đúng là trùng hợp!
Chỉ là như vậy cũng hay, tránh cho phí nhiều sức.
“Ngươi là chủ nhân của khách điếm này?”
Hắn mở miệng hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu: “Đúng thế.”
Ngô Cực lại hỏi: “Ngươi có được thiên tài địa bảo trong khách điếm này như thế nào vậy?”
Lý Nguyên: “Hồng Mông khắp nơi đều có, chỉ cần bỏ nhiều thời gian chút, ngươi cũng có thể tìm thấy.”
Ngô Cực gật đầu không chút khách sáo: “Đây là điều đương nhiên, chỉ là ta lười đến Hồng Mông tìm kiếm mà thôi.”
Hắn có hệ thống ban thưởng, tất nhiên không cần cực khổ đến Hồng Mông tìm kiếm.
Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh thấy dáng vẻ tự tin của Ngô Cực, khóe miệng không khỏi co giật, người này đúng là nói khoác mà không biết ngượng, không biết rõ bản thân!
Hồng Mông rộng lớn như thế, Hỗn độn linh căn thai nghén ra ít lại càng ít, muốn phát hiện Hỗn độn linh bảo ở trong Hồng Mông đúng là không phải khó khăn bình thường.
Hồng Quân nhiều năm cũng chỉ có một Tạo Hóa Ngọc Điệp rách nát, chính là một chứng minh rất tốt.
Biểu cảm của Lý Nguyên vẫn bình tĩnh, vốn không sinh ra bất kỳ cảm xúc chấn động gì khi thấy Ngô Cực tự đại.
Hắn thản nhiên nói: “Không cần đi khắp nơi, vốn ngay tại chỗ, Hồng Mông đang ở đáy mắt, tiện tay với lấy mà thôi.”
Ngô Cực nghe vậy, da mặt không khỏi run rẩy.
Bà nội nó, vậy mà còn chém gió hơn cả ta.
Hồng Mông vô biên vô hạn, đều không thể lục lọi là một phần trăm tỷ, vậy mà ngươi lại nói Hồng Mông đang ở đáy mắt, tiện tay với lấy, cho dù là Đại Đạo cũng không dám nói lời này?
Ngươi xem Hồng Mông là hậu viện nhà ngươi sao!
Thấy dáng vẻ Ngô Cực cạn lời, đám người Nữ Oa, Hậu Thổ, Tam Thanh thầm thoải mái không thôi.
Chém gió trước mặt Lý tiền bối, ngươi còn non và xanh lắm!
Hơn nữa, Lý tiền bối không phải là chém gió, hắn nói đều là sự thật!
Ngô Cực nhẫn nhịn chửi bới, hắn chỉ vào ba người Đát Kỷ, Dương Thiền, Tiểu Tê Tử có thù với ba đệ tử của hắn, lại hỏi Lý Nguyên: “Mấy nữ tử này là gì của ngươi?”
“Người nhà.”
Lý Nguyên thản nhiên nói.
Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử nghe xong thì chẳng thấy gì, nhưng lời này rơi vào bên tai của Dương Thiền, suýt chút nữa khiến nàng vui đến nhảy dựng lên.
Trong lòng càng kích động không thôi.
Trời ạ, Lý Nguyên nói ta là người nhà!
Vậy mà hắn lại xem ta là người nhà!
Ta, ta hạnh phúc quá đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận