Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1821 - Biểu diễn của Dương Khang

Mà mới thành hôn, Dương Khang liền mang theo Hoa Tranh công chúa đi đến Đại Đường, dự định khoe khoang trước mặt Quách Tĩnh.
Hắn nghĩ tới cảnh mình ôm eo Hoa Tranh xuất hiện ở trước mặt Quách Tĩnh, hưng phấn đến mức huyết dịch sôi trào.
Nhất định rất thú vị.
Hắn nóng lòng muốn gặp được Quách Tĩnh!
Vì vậy, việc đầu tiên Dương Khang làm khi trở lại Ly Sơn học viện chính là phái thủ hạ đi tìm tung tích của Quách Tĩnh và Mộc Niệm Từ.
Bởi vì Quách Tĩnh hay tu luyện ở Ngọc Chương học viện, vì vậy tung tích của hắn ngược lại là rất dễ tìm hiểu.
Không phí bao nhiêu thời gian, Dương Khang đã tìm được hành tung của Quách Tĩnh.
Còn về Mộc Niệm Từ, hắn lại không thấy.
Chẳng qua, chỉ cần tìm được Quách Tĩnh, muốn tìm Mộc Niệm Từ cũng đơn giản.
Đối với Mộc Niệm Từ, ban đầu Dương Khang chỉ là tùy tiện ôm ấp chơi đùa mà thôi.
Nhưng sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, bây giờ hắn vẫn có một chút cảm tình đối với Mộc Niệm Từ.
Dù sao, đối phương là thật lòng thích mình, tương lai còn có thể sinh cho hắn một nhi tử lợi hại.
Vì vậy, hắn đương nhiên sẽ không đánh rơi Mộc Niệm Từ.
Dù sao nam nhân ba vợ bốn nàng hầu, điều này không phải là rất bình thường sao?
Trong vương phủ của hắn lớn như vậy, cũng không thiếu một phòng cho Mộc Niệm Từ.
Sau khi thăm dò được tung tích của Quách Tĩnh, Dương Khang lập tức mang theo hai gã tùy tùng đi tới Ngọc Chương học viện tìm Quách Tĩnh.
Về phần Hoa Tranh, thì mang theo thị nữ đi dạo phố.
Đương nhiên, trên danh nghĩa nói là đi dạo phố, nhưng lòng Dương Khang tựa như gương sáng, mục đích thật sự của Hoa Tranh thật ra là muốn thừa cơ chạy trốn.
Tuy rằng Hoa Tranh bị Thiết Mộc Chân gả cho Dương Khang, nhưng mà, Hoa Tranh kiên quyết không tuân theo.
Thậm chí, vì phản đối hôn sự, Hoa Tranh còn tự sát mấy lần.
Chỉ tiếc, ở thế giới tu tiên này, cho dù Hoa Tranh muốn tự sát, nàng cũng không làm được.
Thấy tự sát không được, Hoa Tranh liền muốn thừa cơ chạy trốn.
Đây cũng là nguyên nhân nàng bằng lòng đi cùng Dương Khang tới Đại Đường.
Nàng cảm thấy, ở Đại Đường dễ dàng đào tẩu hơn.
Chỉ tiếc, bây giờ tu vi của Dương Khang tăng nhiều, ý định muốn chạy trốn của Hoa Tranh, nhất định chỉ có thể thất bại.
Vì vậy, Dương Khang cũng không quản Hoa Tranh lén lút.
Hoa Tranh muốn đi dạo phố, đi dạo là được.
Dù sao bất kể nàng chạy trốn tới nơi nào, đều không trốn thoát lòng bàn tay của Dương Khang.
Như thế này, sau khi nhìn thấy Quách Tĩnh, hắn sẽ âm thầm sai thủ hạ dẫn theo Hoa Tranh tới tìm hắn, rồi xuất hiện ở trước mặt Quách Tĩnh.
Điều này sẽ càng kịch tính hơn.
Lúc này Quách Tĩnh vừa rời khỏi Ngọc Chương học viện, chuẩn bị đến khách điếm Hữu Gian, đưa Mộc Niệm Từ đến sống ở trong trạch viện mà hắn đặc biệt mua cho Mộc Niệm Từ.
Hơn nữa, nghe Hoàng Dung nói, ngày hôm nay Lý Nguyên cũng sẽ trở về từ đám cưới Tô Phủ.
Hắn muốn cho Mộc Niệm Từ thấy cái gì là quý công tử chân chính, từ đó triệt để hết hy vọng với tên tiểu nhân Dương Khang kia.
Chỉ là, Quách Tĩnh hoàn toàn không nghĩ tới, mình vậy mà lại gặp Dương Khang ở cổng trường học. Quách Tĩnh nhìn hai tên Sa Thiên Thông, Lương Tử Ông tay chân nuôi dưỡng của Vương phủ bên cạnh Dương Khang, trong lòng lập tức hiểu rõ, Dương Khang vẫn còn tiếp tục nhận giặc làm cha.
Hắn không khỏi cau mày nói: “Dương Khang, tại sao bây giờ ngươi vẫn còn nhận giặc làm cha? Chẳng lẽ ngươi không biết, cha ruột ngươi và Dương thẩm thẩm bị Hoàn Nhan Hồng Liệt bức tử sao? Ngươi làm như vậy, cha mẹ ngươi ở dưới cửu tuyền, có thể nhắm mắt sao?”
Lức này Dương Khang đang dùng Chân Thực Chi Nhãn quan sát giá trị khí vận của Quách Tĩnh.
Chỉ thấy khí vận của Quách Tĩnh thành tử sắc nồng đậm.
Số lượng đạt tới năm vạn kinh người.
Phải biết rằng, có thể có năm nghìn giá trị khí vận, coi như là Khí Vận Chi Tử.
Mà Quách Tĩnh vượt ra khỏi Khí Vận Chi Tử bình thường gấp mười lần.
Dương Khang trong lòng không khỏi âm thầm cảm khái, đối mặt Khí Vận Chi Tử nghịch thiên như vậy, kiếp trước thua không oan.
Chẳng qua, kiếp trước thua, đời này, ta nhất định sẽ không thua nữa!
Dương Khang nhịn xuống ý niệm trong lòng, hắn tức giận nói với Quách Tĩnh: “Mẫu hậu ta rõ ràng là bị ngươi và bảy tên có hình thù kỳ quái kia của sư phụ ngươi bức tử, nếu như không phải các ngươi dùng hoa ngôn xảo ngữ xui khiến mẫu hậu ta, mẫu hậu ta sao có thể rời khỏi Vương phủ? Từ đó bỏ mạng?”
Quách Tĩnh không nói nên lời: “Là Dương thẩm thẩm nhận ra bộ mặt thật đê tiện âm hiểm của Hoàn Nhan Hồng Liệt, không muốn lại tiếp tục đối mặt với tên gian xảo Hoàn Nhan Hồng Liệt, lúc này mới rời khỏi Vương phủ, làm sao ta xui khiến được? Ngược lại thì ngươi, vì sao biết rõ Hoàn Nhan Hồng Liệt là kẻ thù giết cha của ngươi, ngươi vẫn còn ham muốn phú quý, tiếp tục nhận giặc làm cha? Chẳng lẽ vinh hoa phú quý quan trọng với ngươi như vậy sao?”
Dương Khang thản nhiên nói: “Vinh hoa phú quý với ta mà nói thoảng qua giống như mây khói, ta chấp nhận phụ vương là phụ thân, cũng không phải là ham muốn phú quý, mà là ta hiểu rõ đạo lý, ơn sinh dục không bằng công dưỡng dục.”
Quách Tĩnh khinh bỉ nói: “Lời này của ngươi, chỉ có thể gạt được Mộc cô nương.”
Thấy Quách Tĩnh nhắc tới Mộc Niệm Từ, Dương Khang lập tức hỏi: “Mộc Niệm Từ đâu, ngươi giấu nữ nhân của ta đi nơi nào rồi?”
Quách Tĩnh: “Nếu như ngươi rời khỏi Vương phủ, nhận tổ quy tông, ta tự nhiên nói cho ngươi biết tung tích của Mộc cô nương.”
Đối mặt với Quách Tĩnh tự cho là đúng, Dương Khang rất muốn một chưởng đập chết Quách Tĩnh.
Bây giờ, tu vi của Quách Tĩnh ở trước mặt hắn, nhỏ yếu giống như là một con kiến.
Nhưng, Dương Khang nhớ hệ thống nói, trước khi giá trị khí vận của Quách Tĩnh chưa bị giảm mất, hắn không thể trực tiếp động thủ với Quách Tĩnh.
Bằng không, hắn sẽ phải chịu phản phệ không lường được.
Vì vậy, Dương Khang vẫn cố nén kích động trong lòng.
Hơn nữa, còn có nhiều trò thú vị hơn để làm!
Trong lòng Dương Khang đã âm thầm phân phó thủ hạ dẫn Hoa Tranh tới.
“Ta không muốn đi gặp Dương Khang, ta vẫn chưa đi dạo đủ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận