Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1889 - Làm cho Lý Tầm Hoan đổi tên

Hùng Bá thấy Lý Nguyên không nói lời nào, lại nói thêm: “Thế nhưng, ở đây chỉ có mình Kiều Phong ngu ngốc tình nguyện làm tay đấm cho ngươi thôi, mà bọn ta có nhiều người như vậy, ngươi cho rằng một mình Kiều Phong có thể bảo vệ được ngươi sao?”
Ta cần người khác bảo vệ chắc?
Lý Nguyên đang định mở miệng, nhưng mà đúng vào lúc này, một giọng nói lại vang lên trong đại sảnh trước hắn một bước.
“Chỉ cần Lý công tử nguyện ý trả lời ta một vấn đề, ta cũng sẽ không ngại làm tay đấm cho Lý công tử một lần.”
Hùng Bá: “…”
Mặt hắn có hơi đỏ lên.
Hắn vừa mới nói, ở đây chỉ có một người ngu ngốc tình nguyện làm tay đấm cho Lý Nguyên, nhưng mới vừa dứt lời đã có người nói nguyện ý làm thế, đây, đây không phải đánh vào mặt hắn trước mặt mọi người sao?
Là ai, vậy mà không thức thời như thế?
Hùng Bá theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy người mở miệng, dáng dấp bình thường, một nam tử trung niên với khuôn mặt u buồn.
“Ngươi là người phương nào?”
Hùng Bá hỏi.
“Khụ.”
Nam nhân trung niên che miệng nhẹ nhàng ho khan một tiếng, sau đó mới đứng lên chắp tay với Lý Nguyên nói: “Tại hạ Lý Tầm Hoan, bái kiến Lý công tử.”
Lý Nguyên gật gật đầu, hắn mở miệng nói với Lý Tầm Hoan: “Thật ra, ngươi có thể đổi tên.”
Vẻ mặt Lý Tầm Hoan mờ mịt.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, Lý Nguyên nói với hắn câu đầu tiên, nhưng lại là để cho hắn thay đổi tên.
Chẳng lẽ, Lý đại sư tính ra được tên của ta không tốt, nên chỉ ta?
Cho nên cuộc đời ta mới không được như ý như thế?
Đúng, nhất định là như vậy.
Thì ra, ta không được như ý, nguyên nhân toàn bộ là do tên!
Cái này cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân bệnh rồi!
Lý Tầm Hoan đè nén suy nghĩ trong đầu, hắn vội vàng hỏi Lý Nguyên: “Xin hỏi Lý công tử, ta nên đổi tên thành gì?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ngươi có thể đổi tên thành Lý Tầm Ưu. Trên đời vốn vô sự, người bình thường tự dưng đi lo.” (vốn là tự vây khốn mình, Đại Đạo chí cao đổi tên thành Ưu, cái này không quá phận đi?)
Lý Tầm Hoan: “….”
Khoé miệng hắn giật giật, sắc mặt có chút kích động.
Lúc này, coi như hắn nghe rõ, Lý Nguyên rõ ràng là châm chọc hắn, nói hắn là người tự lo âu, tự tìm phiền muộn.
Hắn còn tưởng rằng thật sự là tên của mình lấy không đúng đó!
Có chút xấu hổ đấy!
Lý công tử châm chọc ta như thế, chẳng lẽ lúc trước ta nhường biểu muội cho Long Khiếu Vân, thật sự làm sai sao?
Nhưng Long Khiếu Vân là huynh đệ ta, còn có ân cứu mạng đối với ta, ta làm sao nỡ lòng nhìn hắn bởi vì nhớ biểu muội, mà buồn bực không vui?
Nỗi buồn trên mặt Lý Tầm Hoan không khỏi trở nên sâu hơn!
Lý Nguyên thực sự cảm thấy người Lý Tầm Hoan này đang tự tìm phiền muộn.
Vậy mà vì tác thành cho huynh đệ tốt, chắp tay nhường người mình yêu thương cũng thích mình, hơn nữa hai người còn đã có hôn ước là biểu muội cho huynh đệ, sau đó một mình lặng lẽ bi thương rơi nước mắt, tự mình nhớ, tự mình cảm động.
Cái này, Lý Nguyên cũng không biết nên chửi bới loại hành vi ngốc này như thế nào.
Thuần túy là đầu óc có bệnh mà!
Cho nên, hắn thấy Lý Tầm Hoan mở miệng, bèn không khỏi châm chọc Lý Tầm Hoan một câu.
Tuy rằng Lý Tầm Hoan bị châm chọc đến sắc mặt có chút khó coi, nhưng mà hắn trái lại không có tức giận, mà là vẻ mặt thành khẩn thỉnh giáo nói với Lý Nguyên:
“Lý công tử, lần này đến đây là có một chuyện muốn thỉnh giáo Lý công tử, mong Lý công tử có thể giải đáp nghi ngờ cho ta. Tại hạ cũng bằng lòng làm tay đấm Lý công tử, bảo vệ lý công tử chu đáo một lần.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Đạo tặc Mai Hoa là ai, ta thực sự biết.”
Lý Tầm Hoan nghe vậy, trên khuôn mặt vốn u buồn từ đầu đến cuối, cũng không khỏi có vẻ kinh ngạc vui mừng lẫn lộn.
Hắn không nghĩ tới, Lý Nguyên lại đoán ra, chuyện hắn muốn thỉnh giáo thật sự là quá thần!
Đây là cao nhân chân chính!
Không sai, lần này Lý Tầm Hoan đến tìm Lý Nguyên, chính là hy vọng khiến Lý Nguyên đoán một chút thân phận thật sự của Mai Hoa Đạo.
Hiện giờ, đạo tặc Mai Hoa tái xuất giang hồ, phải hơn bảy mươi đại án ở khu phạm Đông Bắc, mọi người lại hoài nghi Lý Tầm Hoan chính là đạo tặc Mai Hoa, muốn nhanh chóng trừ bỏ Lý Tầm Hoan.
Lý Tầm Hoan vì tự chứng minh trong sạch, cũng chỉ có thể tìm ra đạo tặc Mai Hoa chân chính.
Tuy nhiên, hắn đã điều tra trong một đoạn thời gian, từ đầu đến cuối lại không có điều tra ra Mai Hoa Đạo chân chính.
Đúng lúc này, Lý Tầm Hoan nghe nói khách điếm Đồng Phúc có một vị Lý công tử có thể đoán tương lai quá khứ, vì thế, hắn ôm lòng thử một lần, đến tìm Lý Nguyên.
Muốn nhìn xem Lý Nguyên có thật sự lợi hại như giang hồ đồn đại hay không.
Hiện giờ xem ra, Lý Nguyên thực sự như giang hồ đồn đại, có thể đoán thiên cơ, suy diễn quá khứ tương lai.
Lần này xem như đến đúng rồi!
Lập tức có thể biết được thân phận thật sự của Mai Hoa Đạo!
Ngoại trừ Lý Tầm Hoan kích động ra, trong đám người, dáng ngươi tốt kia, mặc váy dài tơ lụa dáng ôm, trên mặt người áo đen mang lụa đen, khi nghe thấy Lý Nguyên nói ra ba chữ Mai Hoa Đạo, hô hấp nhất thời trở nên có chút rối loạn.
Tuy nhiên, người ở đây ngoại trừ Lý Nguyên ra, cũng không có ai chú ý tới chỗ không bình thường của người áo đen.
Lý Tầm Hoan kích động hỏi Lý Nguyên: “Không biết đạo tặc Mai Hoa là ai? Vì sao hắn giá hoạ cho ta?”
Người áo đen dáng người hoàn mỹ kia, tim đập nhanh hơn.
Hai mắt bị che dưới lụa đen nhìn chằm chằm Lý Nguyên không chớp mắt, có vẻ vô cùng khẩn trương.
Lý Nguyên ung dung nói: “Tuy ta biết Mai Hoa Đạo là ai, nhưng ta lại không muốn nói cho ngươi biết.”
Vẻ mặt Lý Tầm Hoan vốn là kích động, không khỏi sửng sốt.
Đối với câu trả lời của Lý Nguyên, tỏ ra rất là bất ngờ.
Ánh mắt người áo đen nhìn Lý Nguyên lại lóe ra hào quang kỳ dị, mạch đập vốn đang đập rất nhanh, cũng không khỏi trở nên bình thản lại.
“Xuy!”
Hùng Bá ở một bên, nhịn không được lộ ra một tiếng chế nhạo đối với Lý Tầm Hoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận