Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1462 - Ta không phải là người khổng lồ xanh!!

Mang thai chín năm, từ đó sinh hạ Hiên Viên thị.
Ngoại trừ Viêm Đế và Hoàng Đế ra thì thời kỳ viễn cổ có rất nhiều Đế Vương, Thần Nhân đều là sau khi mẫu thân nhìn thấy dị tượng, lúc này mới đột nhiên mang thai.
Ví dụ như Thần Nông thị, Toại Nhân thị, Hữu Sào Thị, Đường Huyền Trang...
Tỷ phu so sánh Trưởng Tôn hoàng hậu với Nữ Đăng, Phụ Bảo, có phải có nghĩa là thai nhi trong bụng Hoàng hậu cũng là dị tượng thiên địa thai nghén sinh ra?
Cho nên Hoàng hậu thật sự không ngoại tình?
Ta thực sự không bị phản bội?
Nghĩ đến đây, Lý Nhị vui vẻ đến mức mụn thanh xuân trên mặt đều sắp mọc ra ngoài.
“Tỷ phu, ngươi nói là thật sao? Hoàng hậu thật sự là mang thai dị tượng, vốn không ngoại tình?”
Vẻ mặt Lý Nhị kích động xác nhận với tỷ phu.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ta gạt ngươi làm gì? Gạt ngươi chẳng có lợi ích gì cả.”
Lý Nhị nhận được xác nhận của tỷ phu, không khỏi vui vẻ vỗ tay chúc mừng: “Tốt quá đi, thì ra ta không bị đội mũ xanh, ta không phải người khổng lồ xanh!”
Lý Nguyên: “...”
Đại Đường.
Đại Minh cung.
Tiểu Tê Tử xử lý xong chính sự, vốn chuẩn bị trở về khách điếm nghỉ ngơi.
Nhưng vào lúc này, nàng được nữ quan báo cáo, nói là mẫu thân nàng, Trưởng Tôn Hoàng Thái Hậu giờ phút này đang ở ngoài đại điện, có việc quan trọng tìm nàng.
Tiểu Tê Tử lập tức đi nghênh đón mẫu thân.
Nhìn thấy mẫu thân thì vẻ mặt của Tiểu Tê Tử rất kinh ngạc.
Chỉ thấy mẫu thân đau buồn, toàn thân đều tràn ngập ưu sầu nồng đậm.
Quan trọng là hai mắt còn sưng đỏ giống như đã khóc.
Điều này khiến Tiểu Tê Tử rất bất an.
“Mẫu hậu, ngươi làm sao vậy? Ai bắt nạt ngươi?”
Tiểu Tê Tử quan tâm hỏi.
Trưởng Tôn hoàng hậu nhìn cung nữ xung quanh một lượt.
Tiểu Tê Tử hiểu ngay, nàng lập tức dặn dò cung nữ: “Các ngươi hãy đợi bên ngoài đại điện, không có trẫm dặn dò thì bất kỳ kẻ nào cũng không được tự tiện vào điện.”
“Vâng, bệ hạ.”
Cung nữ đồng thanh đáp.
Lúc này, Tiểu Tê Tử mới dẫn mẫu hậu đi vào đại điện.
Sau khi mời mẫu hậu ngồi xuống, Tiểu Tê Tử mới hỏi: “Mẫu hậu, nơi này không có người ngoài, có chuyện gì ngươi cứ nói với ta, hài nhi sẽ làm chủ cho ngươi.”
Trưởng Tôn hoàng hậu mở miệng, muốn nói cái gì đó, lại không biết mở miệng như thế nào, nên muốn nói lại thôi.
Tiểu Tê Tử cũng không thúc giục, chỉ im lặng nhìn mẫu thân.
Trưởng Tôn Vô Cấu đắn đo một lúc, cuối cùng vẫn là lấy hết dũng khí, mở miệng nói với con gái: “Ta mang thai rồi.”
Tạch!
Đột nhiên nghe thấy lời khiếp sợ của mẫu hậu, khiến Tiểu Tê Tử suýt chút nữa thì trừng tròng mắt ra ngoài.
Nàng không ngờ mẫu thân vừa mở miệng, lại nói ra tin tức nặng cân như vậy.
Vậy mà đột nhiên mang thai.
Điều này quá đột ngột, quá bất ngờ rồi.
Trước không nói đến việc sau khi thành tiên, tỷ lệ mang thai rất nhỏ.
Theo nàng biết, từ sau khi mẫu thân và phụ vương dùng đan dược thành tiên, cũng đã quyết định không có đời sau nữa.
Nhưng sao hôm nay mẫu hậu lại đột nhiên mang thai?
Trưởng Tôn Vô Cấu vẫn mặc váy dài bồng bềnh, không nhìn ra được chút dấu hiệu mang thai nào.
Ngay khi Tiểu Tê Tử kinh ngạc thì Trưởng Tôn Vô Cấu lại nói: “Nhưng phụ thân của đứa nhỏ vốn không phải là phụ vương của ngươi.”
Phụt!
Tiểu Tê Tử cũng được xem là nghe qua các loại sóng to gió lớn, nhưng sau khi nghe được những lời này, nàng vẫn không khỏi thất thần.
Nàng dùng nghị lực rất lớn, lúc này mới khống chế được xúc động hộc máu của mình.
Tránh làm cho mẫu hậu khó xử.
Đây là tình tiết máu chó gì vậy?
Quá khó tin rồi đúng không?
Quan trọng là, sao mẫu hậu có thể làm ra được chuyện máu chó như vậy?
Đây chính là mẫu hậu dịu dàng hiền thục, mẫu nghi thiên hạ đó?
Điều này hoàn toàn không phù hợp với hình tượng của mẫu hậu có hiểu không?
Tiểu Tê Tử không nhịn được, muốn điều tra đôi chút dòng sông vận mệnh của mẫu thân để làm rõ lai lịch sự việc.
Nhưng suy nghĩ một lúc, nàng vẫn là nhịn dự định dò xét.
Đây là mẫu thân nàng, nếu thật sự dò xét ra chuyện gì khó có thể mở miệng, vậy thì quá xấu hổ.
Vốn với tu vi của Tiểu Tê Tử, người bên cạnh xảy ra chuyện gì, nàng đều có thể dễ dàng cảm giác được.
Nhưng nàng chưa từng điều tra chuyện của mẫu hậu và Lý Nhị.
Dù sao thì điều này cũng khiến người ta rất ngượng ngùng.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao nàng không phát hiện mẫu hậu mang thai.
Tiểu Tê Tử hít sâu một hơi, lúc này mới làm ổn lại tâm trạng kích động của mình.
Nàng không để bản thân lộ ra biểu cảm khác thường, tránh cho mẫu hậu khó xử.
Nàng dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi mẫu hậu: “Vậy cha của đứa trẻ là ai?”
Nàng thật sự tò mò rốt cuộc là ai lại có thể khiến mẫu hậu động lòng? Từ đó làm ra hành vi không phù hợp với hình tượng của mẫu hậu?
Trưởng Tôn Vô Cấu lại lắc đầu nói: “Đứa trẻ không có cha.”
Tiểu Tê Tử lại bất ngờ.
Sao hôm nay có nhiều thứ đảo ngược như vậy?
“Sao đứa trẻ lại không có cha?”
Nàng khó hiểu hỏi mẫu hậu.
Trưởng Tôn Vô Cấu tràn đầy buồn sầu nói: “Ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì, vô duyên vô cớ thì mang thai.”
“Hơn nữa, sau khi ta mang thai sáu tháng mới đột nhiên phát hiện mình mang thai, nhưng phụ vương ngươi đã năm năm không ở lại tẩm cung của ta. Nhưng ta có thể thề, ta không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cha của ngươi.”
Tuy chuyện này quá ly kỳ, nhưng Tiểu Tê Tử lại tin tưởng mẫu hậu vô điều kiện.
Dù sao thì nàng cũng biết mẫu hậu không thể làm ra chuyện trơ trẽn như vậy.
Tiểu Tê Tử không còn do dự nữa, nàng trực tiếp dùng pháp nhãn nhìn về phía bụng của mẫu hậu.
Phát hiện trong bụng mẫu hậu vốn không dễ nhìn, quả nhiên có một thai nhi tồn tại.
Tay chân, ngũ quan đều đã mọc đầy đủ.
Trông không giống trẻ sơ sinh, mà lại giống đứa trẻ một tuổi.
Tiểu Tê Tử vốn muốn điều tra quá khứ của đứa trẻ này.
Nhưng điều khiến nàng kinh ngạc là, nàng phát hiện dòng sông vận mệnh của đứa trẻ này là một mớ Hỗn độn, quá khứ tương lai bị sương mù bao phủ, hoàn toàn không cách nào dò xét.
Đứa trẻ này quả nhiên kỳ lạ!
Rốt cuộc là ai, lại dám tính kế mẫu hậu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận