Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1344 - Ta mới là tổ tông của hack!

Lão Tử cảm khái: “Không nghĩ tới ngoài Tiểu Tê Tử, trên cõi đời này vẫn còn có người có thiên tư thế này. Cũng là sư đệ có vận khí tốt.”
Hà hà!
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe vậy, đúng là vẫn còn không nhịn được, bật cười hà hà.
Cố Thành nghe thấy mấy chữ “Tiểu Tê Tử”, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc.
Đây là lần thứ hai hắn nghe thấy cái tên này.
Lúc trước sư phụ nói Tiểu Tê Tử và Đát Kỷ có thiên tư tuyệt vời, rất nhiều pháp bảo, còn ngang tàng hơn cả Thánh Nhân.
Vốn dĩ Cố Thành còn có chút nghi ngờ
Bây giờ thấy Lão Tử nói như vậy, hắn chỉ cảm thấy e rằng chuyện này là sự thật.
Không biết rốt cuộc Tiểu Tê Tử và Đát Kỷ là ai? Thậm chí ngay cả Thánh Nhân cũng phải sợ hãi?
Thông Thiên giáo chủ thấy bộ dáng Nguyên Thủy Thiên Tôn đắc ý, không nhịn được cất giọng nói: “Tư chất đệ tử Ðát Kỷ của ta cũng không kém.”
Hừ, ngươi có đệ tử thiên tài, ta có đệ tử thiên tài, hơn nữa không ai có thể so sánh bối cảnh với đệ tử ta, ai hâm mộ ai đây.
Hiển nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn hiểu được ý của Thông Thiên giáo chủ, hắn không phục nói: “Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử bật hack rồi, người bình thường không thể so bì được. Mà tư chất Cố Thành lại có thể so sánh với các nàng, đã là điều vô cùng đáng quý.”
Cố Thành nghe vậy, trong lòng càng kinh hãi.
Hắn không nghĩ tới, sư phụ lại dùng bật hack để hình dung Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử.
Rốt cuộc hai người này bất phàm đến cỡ nào, mới bật hack được?
Hơn nữa, muốn hack, trên thế giới này còn ai có thể lợi hại hơn ta?
Ta mới là tổ tông của hack!
Cố Thành rất tự tin suy nghĩ.
Lão Tử nghe thấy Thông Thiên và Nguyên Thủy khoa khoang đệ tử của mình, trong lòng rất hụt hẫng.
Trong ba người, hắn rơi xuống phía sau cùng!
Haizz, nước trong Hồng Hoang quá sâu, Lão Tử không giữ được!
Tại sao ta không thể gặp được đệ tử có thiên tư nghịch thiên chứ!
Lão Tử nhịn xuống khó chịu trong lòng, trực tiếp cắt đứt cuộc so sánh của hai sư đệ, thúc giục: “Chúng ta vẫn nên bắt đầu luận đạo đi, tu đạo mới quan trọng nhất.”
Nguyên Thủy và Thông Thiên liếc mắt nhìn nhau, khóe miệng đồng thời lộ ra một chút nụ cười sâu xa.
Hiển nhiên bọn họ biết cảm nhận giờ phút này của Lão Tử.
Nhất định đau xót không thôi.
Bởi vì cái gọi là có chừng có mực, bọn họ không nói thêm gì nữa, bắt đầu luận đạo.
Vừa mới bắt đầu, Cố Thành còn có thể nghe hiểu một chút, nhưng cũng không lâu lắm, hắn hoàn toàn không nghe hiểu ba người đang nói cái gì.
Hiểu biết của ba người đối với đạo, vượt xa hắn quá nhiều.
Không nghe hiểu, Cố Thành lập tức thấy nhàm chán.
Hắn dứt khoát rời khỏi phòng luyện công, một mình đi dạo bên trong Bát Cảnh cung.
Đi dạo mấy ngày, trộm chút ít đan dược Lão Tử đặt bên trong Bát Cảnh cung, thiêu nướng mấy con linh thú Lão Tử chăn nuôi, Cố Thành đã cảm thấy không có gì thú vị.
Nghĩ đến Thánh Nhân luận đạo, không biết phải bao nhiêu lâu mới có thể kết thúc, cho nên hắn dứt khoát rời khỏi Đại La Thiên, đi tới Thiên Giới, chuẩn bị đi hỏi thăm “Đát Kỷ” và “Tiểu Tê Tử” chơi.
Xem hai người này một chút, có phải thật sự lợi hại như sư phụ nói hay không.
Chỉ có điều, hắn nghe ngóng một vòng, cũng không hỏi thăm được “Ðát Kỷ” và “Tiểu Tê Tử”.
Suy nghĩ một lúc, hắn dứt khoát trở lại Ngọc Hư cung, chuẩn bị đi tìm đại sư huynh Quảng Thành Tử hỏi thăm, có biết hai người Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử hay không.
Chẳng qua điều khiến Cố Thành hoàn toàn không nghĩ tới chính là, đại sư huynh luôn luôn chững chạc bình tĩnh, khi nghe thấy cái tên “Ðát Kỷ” lại đột nhiên nhảy lên từ trên bồ đoàn, vẻ mặt hắn bối rối hỏi Cố Thành: “Ngươi đột nhiên hỏi thăm Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử làm gì? Chẳng lẽ ngươi đắc tội các nàng hay sao? Sao ngươi hồ đồ như thế? Như này làm thế nào cho phải? Không được, ta phải lập tức đi bẩm báo sư phụ mới được!”
Vừa nói, Quảng Thành Tử định rời đi đi tìm Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Cố Thành thấy thế, nhanh chóng kéo Quảng Thành Tử mặt đầy nôn nóng lại, an ủi: “Đại sư huynh đừng đi, giờ phút này sư phụ không còn ở bên trong Ngọc Hư cung, còn nữa, ta không đắc tội Đắc Kỷ và Tiểu Tê Tử.”
“Không đắc tội?”
Quảng Thành Tử nghe vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm thật dài: “Không đắc tội là tốt rồi, không đắc tội là tốt rồi.”
Vẻ mặt Cố Thành khinh bỉ nhìn Quảng Thành Tử, nói: “Dù gì ngươi cũng là đại sư huynh Xiển giáo, đại cao thủ Chuẩn Thánh, không cần phải nghe thấy hai tên đã bị dọa sợ đến chân tay luống cuống sao? Nếu truyền ra ngoài, không sợ người khác chê cười sao.”
Quảng Thành Tử lại xem thường nói: “Ngươi biết cái gì, hai người này không tầm thường, nhất định không được trêu chọc, nếu không sư phụ cũng không cứu được.”
“Khoa trương như vậy sao?”
Cố Thành cực kỳ nghi ngờ.
Quảng Thành Tử trịnh trọng nói: “Không khoa trương một chút nào, có một số việc ngươi chưa từng trải qua, không biết hai bà cô này kinh khủng thế nào đâu. Đúng rồi…”
Hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn Cố Thành hỏi: “Ngươi còn chưa nói tại sao ngươi đột nhiên hỏi Ðát Kỷ và Tiểu Tê Tử làm gì?”
Cố Thành tùy ý nói: “Ồ, trong lúc vô tình ta nghe nói hai người này rất không tầm thường, cho nên tìm đại sư huynh hỏi lai lịch của các nàng. Xem ra bọn họ bình thường hay khác nhau.”
Quảng Thành Tử: “Quả thật các nàng không tầm thường, vô cùng không tầm thường. Cho ngươi lời khuyên, sau này tiểu sư đệ như thấy hai người này, tốt nhất trốn xa một chút, xa bao nhiêu thì cố trốn xa bấy nhiêu, tránh mang phiền toái đến cho mình.”
Cố Thành lại không nghe lọt lời khuyên của Quảng Thành Tử, hỏi hắn: “Ta biết Ðát Kỷ là đệ tử của Thông Thiên sư thúc, Tiểu Tê Tử là đệ tử của ai?”
Quảng Thành Tử: “Tiểu Tê Tử chính là nữ hoàng Tiên Đường, đây là nhũ danh của nàng, đại danh tên Lý Minh Đạt.”
“Sau này ngươi đừng gọi nàng là Tiểu Tê Tử, phải gọi Lý tiền bối, biết chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận